Edit: Pi sà Nguyệt
Hôm sau, bức ảnh Lục Nhiên đến quán bar đón Thi Ân chiếm đầu topsearch trên mạng, mọi người trên
mạng nói về ngài Lục giàu có không gần phụ nữ, vừa trở về đã ‘vừa liếc mắt đã thương’ cô chủ nhà họ
Thẩm.
Ngay cả việc hắn và Thẩm Bạch Lộ suýt tông nhau ở cổng trang viên Phỉ Thúy cũng bị lộ, cứ như đang
viết một bộ tiểu thuyết ngôn tình cho bọn họ vậy, nam chính nhà giàu thần bí và cô cô chủ nhà giàu
có cách nhau hơn mười tuổi.
Có không ít truyền thông gọi điện cho thư ký của hắn để xác nhận độ chính xác của việc này, hắn
đang ăn sáng với Thi Ân, liếc nhìn cô.
Thi Ân chẳng thèm ngẩng đầu.
Hắn dặn thư ký đừng trả lời, không thừa nhận cũng không phủ nhận, sau đó nói với Thi Ân: “Nếu
truyền thông hỏi em thì em có thể phủ nhận, nếu tôi phủ nhận sẽ khiến người ta viết tôi không muốn
thừa nhận yêu đương với em, nói chung sẽ không tốt cho em, không bằng em tự phủ nhận.
”
Thi Ân ngẩng đầu nhìn hắn, cười: “Anh thích tôi thật đấy à? Nghĩ chu đáo vậy?”
Bàn tay đang cầm nĩa của Lục Nhiên hơi dừng lại, ngẩng đầu nhìn cô, không biết phải làm gì cô.
Thi Ân cười đứng dậy, “Tôi ăn no rồi, đi làm đây, cảm ơn anh Lục đã tiếp đãi.
”
Hắn thở dài nhìn cô rời đi, trên đời này thật sự có người giữ lại con người của cô ư?
Hai ngày tiếp theo, Thi Ân ngày nào cũng về rất trễ, cô bận thật, bộ phim bắt đầ quay, diễn viên đã
bắt đầu diễn ngày đầu, cô không thể vắng mặt được, mấy hôm nay trừ ở công ty thì cô luôn chạy sang
đoàn phim, Lâm Trì cùng cô cảm thấy hai mươi năm nay mình chưa từng chăm chỉ như vậy.
Ngày đầu đóng phim, Thẩm Niệm Tình được báo kịch bản đã bị sửa, cô ta đọc kịch bản mới xong thì
giật mình, phần diễn của cô ta bị xóa đi rất nhiều, thậm chí phần diễn còn ít hơn cả nữ phụ số ba,
phần diễn bị chuyển hết cho nữ phụ số hai, hơn nữa cô ta đã xem qua một lượt, hình tượng độc lập
của nhân vật chính bị đổi thành ngốc bạch ngọt [1] nên tôn sự đáng yêu của nữ phụ số hai.
[1] Ngốc bạch ngọt là chỉ người ngây thơ hiền lành, có vẻ ngoài thanh tú trắng trẻo và thích cười,
nói chung kiểu nhân vật nữ chính Mary Sue í.
Không chỉ thế, phần diễn của cô ta bị ép rất nhiều
cảnh quảng cáo châu báu cho công ty Lâm Trì khiến lời kịch của cô ta rất kì.
Cô ta đi tìm đạo diễn và biên kịch cũng chẳng có tác dụng gì, cô ta gọi điện tìm Lâm Luật nhưng
nghe thấy tiếng cứu thương bên kia.
Lâm Luật vội nói với cô ta: “Bệnh tim của ba anh tái phát, đang đưa vào bệnh viện, lát nữa anh sẽ
gọi cho em được không?”
Cô ta không dám nói nhiều với hắn, bảo hắn cứ làm việc của mình, không vội rồi tắt máy.
Trong nhà Lâm Luật xảy ra chuyện, cô ta không thể bắt hắn đến giải quyết chuyện này bây giờ được.
Người quản lý và trợ lý của cô ta đi tìm đạo diễn nói chuyện, kết quả là quay trước, không thể để
đoàn phim tốn tiền vì cô ta, phải đóng kịp thời gian để chiếu phim, đóng xong sẽ biên tập lại, đến
lúc đó sẽ cắt phần diễn của nữ phụ, đảm bảo vị trí nữ chính của cô ta.
Cô ta nghĩ tới nghĩ lui rồi mở hệ thống tìm Lục Nhiên.
Lục Nhiên đến, hắn không nói gì mà chỉ tìm đạo diễn Lý, nói chuyện với đạo diễn Lý và biên kịch rất
lâu, sau đó gọi cô ta và nữ phụ số hai vào.
Hắn không bắt đạo diễn và biên kịch chỉnh kịch bản vì hắn biết kịch bản này là kết quả mà Thi Ân và
Lâm Trì tạo ra sau mấy ngày chơi với đạo diễn và biên kịch, hắn không thể phân cao thấp với đạo
diễn được, hơn nữa nếu là thành quả của Thi Ân thì cô còn có chiêu khác đợi hắn ở sau.
Cho nên hắn nói thẳng với đạo diễn, hắn nghĩ dùng một người mới làm diễn viên chính không đảm bảo
được doanh thu của phim, hắn là nhà đầu tư nên hi vọng để nữ phụ số hai đang nổi tiếng chuyển thành
nữ chính, để Thẩm Niệm Tình đóng vai nữ phụ số hai.
Đạo diễn và biên kịch cũng đồng ý, Lục Nhiên là nhà tư bản bỏ tiền nhiều nhất, yên cầu đổi diễn
viên mà thôi, chỉ cần bên công ty sản xuất của Lâm Luật chấp nhận là được, đạo diễn Lý cũng biết
Thẩm Niệm Tình đóng nữ chính là cái mánh mà Lâm Luật muốn nâng Thẩm Niệm Tình mà thôi.
Lâm Luật đang bận ở bệnh viện, gọi điện cho người quản lý của Thẩm Niệm Tình, bảo co ota chỉ cần
làm theo ý của Niệm Tình là được.
Thẩm Niệm Tình đương nhiên đồng ý đổi vai rồi, nhân vật nữ phụ số hai sau khi bị đổi kịch bản đặc
sắc và có phần diễn nhiều hơn nữ chính nhiều, còn không bị ép làm quảng cáo cho châu báu nữa, cực
kỳ tốt.
Lục Nhiên có thể làm được như vậy đã là niềm vui bất ngờ rồi.
Hôm đó ký đổi hợp đồng, đổi kịch bản
và chụp ảnh chính thức.
Lục Nhiên đứng đợi Thẩm Niệm Tình ở ngoài phòng hóa trang, nhỏ giọng nhắc nhở cô ta, “Nếu cô không
muốn rời khỏi công ty của Lâm Luật thì phải nắm chặt cơ hội này, cắn răng kiên trì nó.
Diễn cho tốt
vào, cô là người mới, muốn tham gia giới điện ảnh thì đừng đắc tội đạo diễn.
”
Hắn đương nhiên có thể sử dụng thân phận nhà tư bản để ép đạo diễn giải quyết phiền phức cho cô ta
nhưng điều ấy sẽ khiến đạo diễn và đoàn phim thấy phiền, sau đó đắc tội đạo diễn.
Thẩm Niệm Tình gật đầu, cô ta sẽ nắm chắc cơ hội lân fnayf.
Nhưng sau khi cô ta nhận được kịch bản này, thầm nói trong lòng, không biết nữ phụ trong kịch bản
mới là vốn có hay tăng thêm mà có rất nhiều cảnh hôn.
Mà cảnh đầu tiên cô ta diễn là cảnh hôn.
Lục Nhiên chưa đi, hắn đứng đó nhìn cô ta diễn.
Không ngờ Thi Ân cũng đến, hình như cô tới đưa đạo cụ, đưa xong thì đứng cạnh Lục Nhiên, nhìn cảnh
đầu chuẩn bị quay, nói nhỏ với Lục Nhiên, “Anh Lục nhanh thật đấy, đổi nhân vật cho nữ chính của
anh nhanh thật đấy.
”
Lục Nhiên quay đầu nhỏ giọng hỏi cô, “Ăn trưa chưa? Cùng ăn nhé?” Thi Ân cười, “Tôi vừa ăn ké cơm
hộp chỗ đạo diễn Lý rồi.
”
Trong trường quay đã đánh bảng quay phim [2], Thi Ân nhìn Thẩm Niệm Tình đang căng thẳng rồi nói
nhỏ với Lục Nhiên, “Hi vọng nữ chính của anh không làm phụ lòng anh.
”
[2] Bảng quay phim hoặc là Clapboard là tấm bảng được sử dụng để đồng bộ và xác định một cảnh trong
phần hậu kỳ.
Một clapper là phụ kiện mang tính biểu tượng nhất trên bất kỳ phim trường, trong
clapper sẽ có chỗ để viết cảnh, phân đoạn, cảnh quay và một số thông tin khác như nhà sản xuất, đạo
diễn, người quay…
Thẩm Niệm Tình là người mới, cảnh diễn đầu lại là cảnh hôn nên cô ta khá căng thẳng, không ở trong
trạng thái, quay bảy, tám lần nhưng không qua được, cô ta càng căng thẳng thì càng khó vào trạng
thái, quay đầu nhìn Thẩm Bạch Lộ và Lục Nhiên ở ngoài quan sát thì càng… lo lắng.
Kết quả chưa kịp điều chỉnh trạng thái thì đã thấy gương mặt lạnh lùng đi tới cạnh Lục Nhiên.
Là Lâm Luật, hắn cũng… đến.
Lục Nhiên cau mày nhìn Lâm Luật, “Không phải anh Lâm đang bận ở bệnh viện à?”
Thi Ân ở cạnh cười nói: “Tôi mời anh Lâm đến, ngày đầu chim hoàng yến của anh ta đóng phim, lại là
cảnh hôn đầy mãnh liệt nữa, sao anh ta không đến cổ vũ cho cô ta được chứ?”
Lâm Luật không để ý bọn họ mà đi tới tìm đạo diễn nói hai câu sau khi ông gọi đánh bảng, đạo diễn
vẫy tay bảo mọi người nghỉ ngơi một lát.
Lâm Luật mặc kế ánh mắt người khác, đi tới chỗ Thẩm Niệm Tình