Tại một nhà kho bỏ hoang phía Tây thành phố X, một chiếc xe Porsche dừng ngay trước cửa, từ trên xe bước xuống là một người đàn ông có ngũ quan tuấn tú, sự vội vàng, lo lắng trên gương mặt cũng không làm lu mờ đi nét đẹp trời ban của anh ta.
Nhanh chân bước vào trong nhà kho, bên trong là một khoảng không tối đen, le lói chút ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn dường như đã sắp hỏng do bỏ lâu không sử dụng.
Anh không nhanh không chậm đi về phía ánh đèn, dừng trước mặt ba người đàn ông và hai người con gái mà cả hai cô gái đều đang bị chói chặt tay chân và bên cạnh là hai người đàn ông đang cầm súng hướng về phía thái dương của họ.
Thấy anh đi đến người đàn ông nãy giờ ngồi trên ghế mới từ từ lên tiếng:
Lâm tổng đúng là nhanh thật, mới đó đã xuất hiện rồi.
Đừng nhiều lời, mau nói đi, ông muốn gì?
Anh nhìn chằm chằm ông ta nãy giờ mới lên tiếng.
Không vội, không vội, chúng ta cứ từ từ ngồi xuống tâm sự chút đã.
Gã đàn ông kia ngả ngớn nói.
Mau nói đi, ông muốn bao nhiêu?
Anh nói với khuôn mặt lạnh lùng, giọng điệu trầm mặc đến đáng sợ.
Nhưng gã đàn ông làm như không thấy tiếp tục cười cợt, trêu đùa anh.
Lâm tổng quả thật thẳng thắn, nhưng tiếc thật tôi đây không cần tiền của anh.
Vậy ông muốn gì, mau nói đi.
Trước giờ anh không quen nhiều lời với người khác, nhất là những kẻ dám thách thức anh, nhưng lần này thì khác anh không thể manh động bởi trong tay hắn đang giữ hai người phụ nữ mà họ đối với anh vô cùng quan trọng, một người là vợ, một người là tình đầu của anh cho nên anh không thể manh động nếu không sẽ không lường trước được chuyện gì sẽ xảy ra.
Việc gì phải vội như vậy, tôi đây chẳng muốn gì to tát cả, chỉ muốn cùng Lâm tổng chơi một trò chơi thôi.
_ tên đàn ông kia vẫn bình thản như không nhìn thấy vẻ mặt đầy sát khí của anh.
Ông