Cố Đình Vũ mau chóng ổn định tinh thần theo y tá đưa coi xuống phòng chăm sóc đặc biệt.
Lâm Mặc Phong cũng muốn theo xuống nhưng bị người của Cố Đình Vũ cản lại không thể làm gì hơn ngoài việc đứng ở ngoài phòng bệnh, qua tấm kính nhỏ trên cửa quan sát thân ảnh nhỏ bé nằm trên giường bệnh.
Từ hôm đó Cố Đình Vũ luôn ở trong viện, dù không được phép ở lại trong phòng nhưng anh luôn ở trong bệnh viện cả ngày lẫn đêm, anh muốn được ở gần cô, muốn là người đầu tiên ở bên cô, là người đầu tiên cô nhìn thấy khi tỉnh dậy.
Từ ngày hôm đó Cố Đình Vũ gác lại mọi chuyện ở công ty, tập trung chăm sóc, ở bên cô.
Nếu có việc gì quan trọng thì Tony sẽ là người truyền đạt và mang tài liệu đến bệnh viện để anh xử lí, ngay cả họp anh cũng tổ chức họp online để có nhiều thời gian bên cạnh cô nhất có thể.
...----------------...
Bên này, Tô Uyên Linh sau khi gây tai nạn bỏ trốn còn thong thả lái xe dạo một vòng New York.
Cô ta thân thuộc nơi này như vậy là do trước kia, sau khi chia tay Lâm Mặc Phong cô ta đã có một khoảng thời gian sống ở New York cùng người đàn ông kia.
Chỉ là đến khi cô ta phát hiện mình có thai người đàn ông kia liền phủi bò trách nhiệm, biến mất không chút dấu vết.
Hết cách cô ta đành quay về tìm Lâm Mặc Phong vốn muốn lừa Lâm Mặc Phong để kiếm chút tiền nhưng không ngờ mọi chuyện nhanh như vậy đã bại lộ, Tô Uyên Linh phải chịu đủ mọi hành hạ cũng may có Henry giúp đỡ nên cô ta mới thoát được.
Nhưng người đàn ông tên Henry này quá cẩn thận, miệng nói muốn giúp cô ta trả thù nhưng đợi mãi chẳng thấy dấu hiệu gì cả nên Tô Uyên Linh đành tự mình ra tay.
Ông trời cũng thật thương cô ta, vốn hôm nay chỉ muốn ra ngoài giải khuây một chút không ngờ lại gặp Cố Tuyên Nghi nên mới dẫn đến vụ tai nạn vừa rồi.
Sau khi gây tai nạn cô ta thong thả lái xe dạo phố đến tối mịt mới khoan thai về nhà, tâm trạng vui vẻ, miệng không ngừng nở nụ cười mà không hay biết chờ cô ta ở nhà là cả một cơn giông bão.
Về đến nơi, ngồi đợi cô ta ở sofa là Henry với khuôn mặt tức giận, khí lạnh toả xung quang như muốn đóng băng mọi vật.
Tô Uyên Linh vẫn không hay biết, miệng ngân nga câu hát vui vẻ đi vào nhà.
Mới đi đâu về?
Giọng nói sắc lạnh của Henry vang