Trên tầng cao nhất của Max, văn phòng chủ tịch nằm ngay đó, chiếm lĩnh một góc của một tầng lầu rộng lớn.
- Boss, bên JM gửi thư mời, mời anh tối mai đến dự tiệc mừng 30 năm thành lập.
Anh có đi không hay như thường lệ gửi hoa chúc mừng.
Tony đi vào trên tay là tấm thiệp mời vô cùng bắt mắt.
- Đi, chuẩn bị một bộ váy dạ hội, chiều mai mang đến nhà tôi.
Thẩm Quân Đình mắt vẫn nhìn vào máy tính, tay vẫn liên tục gõ các phím, tiếng gõ lách tách vang lên.
- Tôi sẽ cho người chuẩn bị ngay.
Tony có chút bất ngờ, phải biết boss của anh ta trước nay rất hiếm khi tham dự tiệc của các tập đoàn khác, hầu như toàn là Thẩm lão gia tham gia, nhưng lần này thì khác anh lại muốn đi, Tony không muốn bất ngờ cũng khó.
Boss của anh ta có hứng thú với tiệc tùng từ bao giờ vậy?
Dù bất ngờ nhưng với sự chuyên nghiệp của mình Tony nhanh chóng thu lại biểu cảm của mình, đi ra ngoài làm việc được giao.
- ---------------
Căn phòng tràn ngập ánh đèn vàng ấm áp, trên chiếc giường kingsize một nam một nữ tựa vào nhau thưởng thức bộ phim yêu thích.
- Bảo bối.
Thẩm Quân Đình dịu dàng cất tiếng gọi.
- Dạ...
- Tối mai cùng anh đi dự tiệc được không?
Thẩm Quân Đình vuốt mái tóc mềm mượt của cô, nhẹ nhàng đưa tóc cô lên mũi gửi, một mùi hương dịu nhẹ, thoang thoảng bay vào cánh mũi vô cùng dễ chịu.
- Em...
Cố Tuyên Nghi có chút do dự, trước nay cô ít khi dự tiệc, ngay cả trước kia khi chưa mất trí nhớ những bữa tiệc rượu hay tiệc mừng của giới thượng lưu cô hoàn toàn không tham gia, bây giờ anh muốn cô đi cùng với anh, cô...
- Bảo bối, em không muốn đi cùng anh sao?
Thẩm Quân Đình nâng mặt cô lên, để cô đối mặt với mình.
- Em...
Anh hoàn hảo như vậy, là người được rất được săn đón, là mẫu chồng trong mơ của nhiều cô gái, còn cô....!cô không có gì cả.
Cô lo sợ nếu mình cùng anh xuất hiện có phải sẽ ảnh hưởng tới anh không?
- Bảo bối, không cần lo lắng việc mọi người nói gì, em chỉ cần nhớ rằng em là người anh yêu như vậy là đủ.
Anh biết cô đang lo lắng điều gì nhưng anh không muốn cô suy nghĩ nhiều về vấn đề đó.
Anh muốn đưa cô đi là để công khai cô với mọi người, để họ biết rằng cô là của anh, cũng để cắt đứt tư tưởng mai mối anh với những cô gái khác.
- Đi với anh được không?
Thẩm Quân Đình kiên nhẫn đợi cô.
- Dạ.
Cố Tuyên Nghi nhỏ giọng, gật đầu đồng ý.
Những lời anh nói như tiếp thêm động lực cho cô, anh muốn cô không để tâm đến người đời bàn tán, sánh