Nàng không sao chứ?
Cánh cửa mở toang ra, Vương Đỉnh Hoa xông vào thấy nữ nhân kia ở bên trong sợ hãi cùng với hai người cung nữ thì thở phào.
Mọi người không sao là tốt rồi
Cô đi đến trấn an Lưu Tuyết Khuê để dìm nỗi sợ của nàng xuống.
Có ta ở đây bảo vệ nàng rồi..
Lưu Tuyết Khuê tay nắm chặt lấy vạt áo của người kế bên, nếu không có hai người cung nữ kia chắc có lẽ nàng đã rút sâu vào trong lòng Vương Đỉnh Hoa mất rồi.
Cánh cửa một lần nữa mở toang ra, những tên áo đen tay mỗi người cầm thanh kiếm làm cho các nữ nhân trong căn phòng hết sức sợ hãi mà hét toáng lên.
Hình như tiếng la hét ở trong phòng của công chúa điện hạ .
Ngôn Tình Sủng
Mọi người cùng với Vương Đỉnh Thất mau chóng từ cung của hoàng đế mà chạy đến.
Tìm thấy ngươi rồi.
Một tên áo đen bước ra chĩa thẳng về phía Vương Đỉnh Hoa bằng thanh kiếm trên tay.
Cô để Lưu Tuyết Khuê đứng phía sau mình mà thì thầm.
Cho dù ta có chết vẫn bảo vệ nàng!
Nhưng cô lại không biết rằng mục tiêu chính là Vương Đỉnh Hoa cô.
Ngươi đã giết hại đại ca ta, ngươi phải trả giá!
Cho dù bọn ta có chết cũng phải giúp đại ca trả thù!!!
Những tên áo đen hô hào xông tới, Vương Đỉnh Hoa nhận ra rằng bản thân mình mới chính là mục tiêu nên đã đem Lưu Tuyết Khuê sang một bên còn mình dùng tay không chống trả, nhưng dù sao cuộc ẩu đả này ít nhiều gì cũng làm cho người xung quanh bị thương nên Vương Đỉnh Hoa cô đánh nhau với bọn thích khách nhưng vẫn bảo vệ lấy Lưu Tuyết Khuê.
Vì người bên thích khách khá nhiều nên cho dù Vương Đỉnh Hoa có lợi hại như thế nào cũng không thể đánh trả lại bằng tay không trong không gian nhỏ hẹp như thế, huống hồ bên đó toàn dùng kiếm thôi.
Vương Đỉnh Hoa cầm ghế để làm vũ khí đỡ đòn, liên tục với lấy những thứ gần tầm tay mình để ném sang.
Cô dùng kinh công nhảy lên đạp vào ngực một tên đang đến gần mình làm hắn ngã nhào mà đè lên người những tên khác.
Đỉnh Hoa cẩn thận!
Lưu Tuyết Khuê hét lớn khi có một tên gần cô nhất từ từ đứng dậy khi đã bị đánh gục từ đầu, vì nghe giọng nói của Lưu Tuyết Khuê nên Vương Đỉnh Hoa phải quay sang nhìn nàng theo quán tính nên tên đó có được sơ hở mà hèn mọn đánh lén, dùng thanh kiếm đâm thẳng vào người Vương Đỉnh Hoa.
VƯƠNG ĐỈNH HOA!!
Thấy vị công chúa này muốn lao đến chỗ nguy hiểm, hai cung nữ liền ngăn nàng lại mặc nàng la hét không ngưng.
Vương Đỉnh Hoa?
Vương Đỉnh Thất nghe thấy có người gọi tên con mình liền cảm giác có chuyện không hay, bèn dùng kinh công bay đến cho nhanh hơn.
Vương Đỉnh Hoa khoé miệng đã chảy máu, tên đó bất ngờ khi người trước mặt cơ thể đã bị đâm mà nuốt trọn cả mũi kiếm như thế mà vẫn chưa gục ngã.
Vương Đỉnh Hoa với gương mặt đỏ ngần vì tức giận, cô quẹt ngang miệng mình mà chính bàn tay dính máu ấy bóp vào mặt của tên đánh lén khi hắn vẫn còn bất ngờ trước độ sống dai của cô.
Chính hắn và ngay cả mọi người không biết rằng Vương Đỉnh Hoa không những được cha mình chỉ dạy võ công mà còn hướng dẫn cách dùng khí công nén lại vết thương, gương mặt đỏ ngầu của cô chỉ do tức giận một phần và đa số là do vận công mà ra.
Bỏ qua sự bất ngờ sang một bên, những tên còn lại nghe thấy binh lính dần tiến đến nên đã mau chóng rút lui nhưng vẫn bị các vị quan võ khác tóm được.
Vương Đỉnh Thất mau chóng đi vào trong xem xét tình hình như thế nào.
Vừa vào đã thấy một tên thích khách nằm gục ra đất, tên này chỉ là do Vương Đỉnh Hoa đánh cho bất tỉnh thôi chứ thật ra cô không còn sức lực nào cả.
Đỉnh Hoa Đỉnh Hoa, ngươi không sao chứ!?
Lưu Tuyết Khuê hất hai cung nữ ra mà chạy đến đỡ Vương Đỉnh Hoa, cô thở gấp mà