Năm Tiếu Tiếu bảy tuổi, em trai ra đời.
Ba đặt tên cho em trai Triều Tư Lạc, ở nhà gọi là Lạc Lạc.
Lạc Lạc mới sinh ra nhỏ xíu, nhìn còn hơi… xấu nữa.
Em trai có vẻ không thông minh lắm, suốt ngày ở nhà, không chơi gì chỉ nằm nhìn trần nhà.
Ba nói Tiếu Tiếu có em rồi, phải trưởng thành hơn để bảo vệ em trai.
Tiếu Tiếu vẫn luôn trưởng thành mà nhỉ?
Lạc Lạc khá yếu ớt, trời nóng không chịu trời lạnh cũng không được.
Hừ! Lúc anh đây sinh ra ở trên đảo nhỏ còn sống cơ cực hơn nhiều! Nhưng kể từ khi Lạc Lạc ra đời, Tiếu Tiếu trở thành “đại thiếu gia”, rõ ràng danh xưng này ngầu hơn “tiểu thiếu gia” nhiều.
“Tiếu Tiếu, về phòng làm bài tập đi.”
Tiếu Tiếu vờ như không nghe lời ba nói, nằm cuộn tròn trên sofa trông như con nhím.
Triều Lâm không nói hai lời lập tức bước đến xách thằng bé, đi thẳng lên phòng.
“Ba! Ba! Bỏ con xuống, con muốn chơi với em trai.”
“Em con ngủ rồi.
Ngày mai chơi, bây giờ làm bài đi!”
“Tại sao em được ngủ, còn con phải làm bài tập vậy?” Tiếu Tiếu không vui.
Có phải ba không thương cậu nhóc nữa nên mới nghiêm khắc với cậu không?
“Em con còn nhỏ.
Lúc nhỏ chả phải con cũng chơi đã đời hay sao!”
Trẻ con trên đảo quả thật ít áp lực hơn trẻ con ở thành thị.
Tiếu Tiếu khi nhỏ chẳng phải học nhiều, hết chơi thì xem phim, xem mệt lại lăn ra ngủ.
Trong khi những đứa trẻ xuất thân danh môn từ nhỏ gánh vác nhiều kỳ vọng từ gia đình, suốt ngày phải học đủ thứ hoặc gò ép vào một hình tượng nào đó thì Tiếu Tiếu xem như có tuổi thơ bình thường, vui vẻ.
Nhưng hiện tại cậu đã trở thành “đại thiếu gia”, tương lai phải thay ba mình tiếp tục sự nghiệp của nhà họ Triều nên ngoài giờ học ở trường, những tiết phụ đạo như dương cầm, võ thuật là không thể thiếu.
Ai bảo làm con nhà giàu là sướng đâu?
Sức khỏe của Thước Vi Nhi sau hai lần sinh con quả thật yếu đi nhiều, nhưng Triều Lâm đã chọn chuyên gia dinh dưỡng và bảo mẫu tốt nhất để cô toàn tâm toàn ý nghỉ ngơi, nhờ vậy mà cô dần khỏe hơn.
Bốn năm trôi qua, cuộc hôn nhân của bọn họ yên ổn như vậy, hình như chưa từng giận dỗi nhau quá ba ngày.
Lần nào cãi nhau, Triều Lâm cũng sẽ chọn xuống nước trước, mềm mỏng dụ dỗ cô bỏ qua cho anh.
Thước Vi Nhi cảm thấy bản thân sắp bị anh chiều chuộng đến mức biến thành bà cô nhỏ luôn rồi.
Trái lại, anh đối với Tiếu Tiếu rất đỗi nghiêm khắc.
Thành tích thằng bé mà kém nhất định sẽ bị anh lôi vào phòng giáo huấn hơn một tiếng.
Tiếu Tiếu vô cùng sợ ba, nên thằng bé càng thêm bám mẹ.
Trên dưới nhà họ Triều, ai cũng yêu quý và nuông chiều Tiếu Tiếu, chỉ có Triều Lâm là một mực rèn giũa, muốn con trai hiểu được không thể vịn vào tình yêu thương của người nhà mà làm càn.
Thước Vi Nhi đương nhiên hiểu được nỗi khổ tâm của anh, vậy nên những lúc Tiếu Tiếu chạy đến mách với cô rằng ba cậy lớn hiếp nhỏ, cô chỉ dịu dàng… đứng về phe của chồng mình, nghiêm khắc yêu cầu Tiếu Tiếu tự nhìn nhận lỗi sai.
Ở trường quý tộc, biết Tiếu Tiếu là con trai của Triều Lâm, ai ai cũng ra sức lấy lòng khiến thời gian đầu thằng bé mắt cao hơn đầu, thiếu điều