Ánh sáng chiếu xuống một con suối, một cô bé khá xinh xắn đang vươn lấy bàn tay nhỏ bé trắng hồng của mình vào trong nước. Khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu của cô bé đang được mặt nước phản chiếu. Cô bé khá là xinh xắn, có đôi môi màu đỏ hồng tự nhiên, chiếc mũi thon dài xinh xắn và khuôn mặt hơi tròn trịa. Khuôn mặt ấy dường như đang dài nên theo tuổi tác của cô bé. Có lẽ trước đây cô bé có khuôn mặt cũng khá tròn.
Một đôi mắt màu xanh tuyệt đẹp phản chiếu dưới ánh nước. Một mái tóc màu đỏ nâu mượt mà ngang vai. Mái tóc của cô bé được cột lên trên đỉnh đầu với màu xanh đậm. Ở trước khuôn mặt, tóc cô bé chia làm bốn lọn tóc, hai lọn ở bên trên và một lọn che mất tóc phải của cô bé. Hai lọn thì được buông thả ở bả vai.
Cô bé mặc chiếc váy dài tay có màu xanh đậm để hở vai và dài tới đầu gối. Nó được để hở từ phía bên hông phải. Bên dưới chiếc váy này thì cô bé mặc một bộ đồ lưới kéo dài tưới dưới thân và phần chân dưới. Cô bé mặc ở nơi đó là một cái quần ngắn màu đen tím đậm. Trên hông cô bé đeo một cái đai lưng màu trắng và đi một đôi dép xăng đan cao gót. Cô bé cũng sơn móng tay và móng chân màu xanh đậm. Xem ra cô bé là một người thích làm dáng.
“Này bé con…” Ngay lập tức cô bé giật mình. Ở phía dưới nước phản chiếu một bóng hình một nam nhân mặc kimono đơn giản đang đi tới. Hắn mặc một thân quần áo kimono màu xanh nhưng so với cô bé nhạt hơn.
Thân mình cô bé ngay lập tức vọt ra, trong tay nàng cầm một thanh vũ khí kunai đề phòng. Thấy được trường hợp này thì người thanh niên kia vội vàng đưa tay lên, hắn mỉm cười nói: “Bé con em đừng có như vậy! Anh chỉ muốn hỏi đường mà thôi!”
Cô bé ngay lập tức giật mình lại. Đôi mắt xinh đẹp màu xanh tò mò nhìn về phía người thiếu niên này. Người thiếu niên này khoảng mười năm, mười sáu tuổi. Điều mà nàng chú ý ở đây không phải là hắn vì sao lại xuất hiện ở nơi này mà chính là hắn vô cùng đẹp trai. Một mái tóc bạch kim mượt mà ôm lấy khuôn mặt. Hàng lông mày giống như vẽ. Chiếc mũi nhỏ nhắn thon dài. Làn da trắng hồng. Con ngươi màu đen nhánh. Đôi môi hồng hơi ướt át. Mặc dù hắn đã mặc bộ kimono rộng tay áo nhưng vấn có khả năng nhìn ra được sức mạnh bộc phát sau những cơ bắp của hắn đang ẩn núp dưới chiếc áo kimono rộng tay kia.
Trên khuôn mặt người thiếu niên xuất hiện một nụ cười tự tin, hắn nhìn về phía cô bé khoảng tám, chín tuổi này thì bình thản đáp: “Em là Ninja ở gần đây sao?” Nghe được lời hỏi của thiếu niên kia thì cô bé ngay lập tức đề phòng đưa thanh kunai lên. Hai tay người thiêu niên lại đưa lên, cậu mỉm cười thân thiện nói: “Em không cần phải như vậy. Anh không có ý gì khác. Anh chỉ muốn hỏi đường mà thôi. Anh muốn biết con đường ngắn nhất đến đền Vu Nữ, có thể chỉ cho anh được không bé con!”
Cô bé nghe được lời của người thiếu niên này thì giảm đề phòng xuống. Bàn tay nhỏ bé đáng yêu của cô bé thõng xuống không có ý định đề phòng người thiếu niên mặc Kimono đơn giản màu xanh này. Ngón tay nhỏ bé đáng yêu của cô bé chỉ về phía đằng xa nói: “Đi theo hướng này còn khoảng năm mươi dặm nữa sẽ tới được đền của Vu Nữ. Đền Vu Nữ nằm ở một thung lũng!”
“Nga!” Nghe được lời này thì người thiếu niên mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu. Hắn lên tiếng bình thản đáp lại cô bé: “Cảm ơn em cô bé đáng yêu!” Nói xong hắn xoay người rời đi theo hướng cô bé chỉ. Tuy nhiên khi mà hắn đi được vài bước sau đó hắn hơi dừng lại. Hắn nghe được cô bé nói.
“Đừng gọi tôi là bé con. Tên tôi không phải là bé con…” Bàn tay cô bé gạt ra.
“Ô…” Nghe được lời này thì bước chân của người thiếu niên kia hơi dựng lại, hắn nhẹ nhàng mỉm cười nói: “Bé con em tên là gì thế!?“
“Tôi có tên của mình!” Cô bé nắm tay lại đặt trước ngực, sau đó nhìn về phía người thiếu niên kia mà mở miệng đáp lớn: “Tên tôi là Mei, Terumi Mei và tôi sẽ trở thành nữ Ninja mạnh nhất trên đời. Tôi sẽ trở thành một nữ Kage đầu tiên trên thế giới!”
“Hả!” Nghe được lời này thì người thiếu niên hơi ngẩn ra. Hắn nhìn về phía cô bé đánh giá một chút. Có lẽ cô bé này là một từ năm đại quốc đến làm nhiệm vụ. Xem ra cô bé còn rất đáng yêu đây. Ngón chỏ nhẹ nhàng đưa lên gãi gãi sống mũi của mình, bàn tay thiếu niên phất nhẹ. Hắn mỉm cười nói: “Bé con, không là Terumi, em có vài phần đáng yêu đây. Anh không nghĩ em nhỏ tuổi như vậy mà đã có giấc mơ lớn như vậy a! Cũng được, anh cũng phải cảm ơn em vì đã chỉ đường cho anh a! Món quá này là anh dàng cho em chúc em trở thành một nữ Kage đầu tiên trên thế giới…”
Ngay lúc này thì bàn tay người thiếu niên kia phất ra, sóng nước trên dòng suối bắt đầu biến thành những bong bóng. Những quả bong bóng ở dưới dòng suối bốc lê, dưới ánh nắng mặt trời nó phát ra những màu cực kỳ xinh đẹp.
Bọt bong bóng bắt đầu vỡ tan, ngay sau đó trên dòng suối hình thành nên một cái cầu vòng có bảy màu. Cô bé ngơ ngác nhìn về phía cảnh này. Người thiếu niên mở miệng nói: “Gặp lại sau, nữ Kage bé nhỏ, xinh đẹp và đáng yêu…”
Nghe được lời này thì cô bé kinh ngạc quay về phía âm thanh phát ra. Nàng ngơ ngác khi không thấy được người thiếu niên kia đã không còn ở nơi đó. Nàng không biết lúc nào hắn đã rời đi. Cô bé cảm giác được giống như mình nằm mơ. Tuy nhiên chiếc cầu vồng bảy màu dưới ánh sáng mặt trời vẫn còn ơ nơi đó khiến cho nàng có chút ngơ ngác.
Trên hai má phúng phính của cô bé hiện lên một rặng mây đỏ hồng. Bất chợt một tiếng gọi khiến cho cô bé giật mình từ ảo tưởng: “Terumi, em đã xong chưa chúng ta có thể lên đường được rồi!” Cô bé quay lại thì thấy một đám người xuất hiện.
Cầm đầu là một nam nhân trung tuổi khoảng ba mươi. Mái tóc đen vuốt ngược về phía sau đồng thời được buộc lại đuôi ngựa. Hai bên méo là một đôi râu giống như râu ca trê. Trên trán có một vết nhăn nhỏ. Đôi mắt nhỏ giống như mắt nhỏ màu xám đen. Hai bên mắt có những vết hằn do tuổi tác. Hắn đeo lên một cặp kính tròn. Miệng giống như hơi chìa ra. Hai chỏm râu dài từ ở trên méo chìa ra. Ngoài ra hắn mặc một bộ đồ Ninja phòng hộ đơn giản.
Một người nam nhân khác cũng khoảng hai mươi đổ lại. Hắn khá là to béo. Đặc điểm của hắn cực kỳ dễ nhận thấy. Hắn khá là to béo giống như một con cá. Hắn có đôi mắt tròn nhỏ và hàm răng sắc nhọn và mọc lởm chởm. Mái tóc màu da cam dài thẳng xuống sống lưng và được buộc ở trên đỉnh đầu, hắn có sáu vệt sơn màu xanh lá cây trên mặt. Ngoài ra hắn mặc một thân quần áo sọc dưới lớp áo bào đen cùng với một chiếc áo khoác màu trắng, ở phía sau của hắn hình như là một thanh vũ khí dài khá lớn được bọc quanh một lớp vải. Đồng thời nó được treo ở sau lưng bằng một mảnh vải lớn.
Một thanh niên khác cũng khoảng mười sáu, mười bảy tuổi. Hắn có mài tóc màu xanh xám dài để xõa xuống kiểu cổ điển giống như mấy bộ phim cổ thời xưa. Con ngươi không lớn nhưng mở to, ánh mắt tràn đầy kiên nghị. Hàng lông mày không cong mà thẳng tắn khá nhọn. Hắn mặc một bộ phòng hộ đơn giản. Phía sau lưng đeo một thanh kiếm.
Một người nam nhân khác nhìn khá lớn tuổi nhưng không rõ tuổi tác. Hắn mặc một bộ quần áo đen dài tới tận đầu gối. Nước da của hắn hơi ngăm đen và thân thể khá là cơ bắp. Hắn đeo một khăn trùm đầu màu trắng cùng với một cái mặt nạ màu đen. Hốc mắt hắn khá sâu và với con mắt xanh không có đồng tử còn tròng trắng thì lại có màu đỏ quái dị. Chỉ có thể nhìn thấy một phần khuôn mặt của hắn. Bên dưới, viền mặt nạ được khâu liền với nhau và hắn có một mái tóc màu nâu. Hắn sơn móng tay màu xanh đậm và ngay cả ngón chân cũng được sơn.
Ngoài ra phía sau họ là một đám người đều đeo khăn bịt mặt. Đồng thời có một vài đứa trẻ nữa cũng độ tuổi Terumi đi cùng.
Terumi Mei kinh ngạc nhìn về phía nam nhân khoảng ba mươi tuổi kia nói: “Ngài Harusame…” Tuy nhiên nàng khi nhìn tháy người nam nhân bịt mặt có hình dáng kỳ quái với con mắt màu xanh kia thì Terumi có chút tò mò lên tiếng hỏi: “Ngài Harusame, hắn là ai?”
Không đợi Harusame trả lời thì người thanh niên béo tốt có hình dáng giống cá kia đáp lại: “Hắn là người mà chúng ta mới thuê được. Hắn là lính đánh thuê. Tên của hắn là Kankuzu”
Người nam nhân tên Kankuzu kia mở miệng nói: “Thật sự là phiền phức đây! Các ngươi còn đi nhanh lên. Ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ lần này rồi còn lấy được một nửa số tiền còn lại.”
Người nam nhân béo tốt gật đầu, ngay sau đó hắn quay về phía người thanh niên khoảng mười sáu, mười bảy tuổi kia đáp lại: “Tsugiri, chúng ta lên đường!”
“Vâng!” Hai tay của người thanh niên này trực tiếp chắp lại hành lễ.
Đám người dưới sự hướng dẫn của người nam nhân hơn ba mươi tuổi tên Harusame kia nhanh chóng rời khỏi nơi này hướng về phía đền vu nữ tiến tới. Trong lòng Terumi có chút tò mò, lần này cô bé vừa mới tốt nghiệp từ trường học viện Ninja thì được đám người ở đây muốn đi ra làm nhiệm vụ. Lần này nhiệm vụ của họ là nhận được thư mời của Vu Nữ đến đây ngăn chặn đội quân của Mouryou.
Người thanh niên khoảng mười sáu, mười bảy tuổi kia nhìn về phía bốn đứa trẻ tò mò lên tiếng lẩm bẩm hỏi: “Tại sao làng lại đưa mấy đứa bé này đi làm nhiệm vụ này chứ? Nhiệm vụ lần này là đi ngăn cản đám quân đội bất tử của Mouryou đâu phải là nhiệm vụ của một Genin có thể tham gia?”
Một người Ninja khác đang đi cùng với hắn mở miêng nói: “Nhỏ giọng một chút, nếu như chúng ta để ngài Suikazan Fuguki nghe được thì không ổn đâu!?”
Người nam nhân tên Kankuzu đang nhảy nhót trên cành cây đi bên cạnh nam nhân béo tốt lên tiếng hỏi: “Ngươi còn chưa cho ta biết rõ nhiệm vụ của ta lần này. Ngươi chẳng lẽ muốn ta tham gia vào việc tiêu diệt đoàn quân bất tử của Mouyou còn là giúp vu nữ phong ấn Mouryou?”
Đầu người nam nhân béo tốt khẽ liếc về phía Kankuzu. Hắn lẳng lặng lên tiếng nói: “Không cần! Nhiệm vụ lần này của ngươi chỉ cần bí mật giết chết các Ninja tham gia bảo vệ vu nữ là được!”
“Hử” Nghe được lời này thì Kankuzu có chút ngạc nhiên. Ngay sau đó hắn bình thản đáp lại: “Được thôi! Tuy nhiên nếu như nhiệm vụ có độ khó khăn tăng lên như vậy các ngươi phải tăng thêm