Lục Cạnh phóng xe nhanh như chớp, đỗ xe trước cục cảnh sát rồi lập tức chạy tới đại sảnh.
Nhìn thấy Trì Y Y đang nói chuyện cùng một cái cảnh sát, anh chạy thẳng tới trước mặt cô, kéo cô qua kiểm tra từ trên xuống dưới một lượt.
“Bị thương không?”
Trì Y Y nhìn thấy Lục Cạnh thì sửng sốt, mấy giây sau mới phản ứng lại, trả lời câu hỏi của anh: “Em không sao.”
Lúc này Lục Cạnh mới thở phào nhẹ nhõm, nhíu mày hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Đúng lúc này, anh cảnh sát đứng ở một bên lên tiếng hỏi: “Anh là gì...!của cô ấy?”
“Bạn trai.” Lục Cạnh trả lời rất dứt khoát.
Trì Y Y liếc mắt nhìn anh, nhận được ánh mắt dò hỏi của anh cảnh sát, cô vén tóc, gật đầu một cái.
Tối nay, Trì Y Y dùng gạt tàn thuốc lá đập David ngất xỉu sau đó báo cảnh sát.
Cảnh sát đã phát hiện camera mini trong phòng thay đồ ở phòng làm việc của anh ta, bên cạnh đó còn phát hiện thuốc mê ở phòng trà nước.
Sau khi David tỉnh lại, cảnh sát đã tra hỏi một trận, David thấy cảnh sát hệt như chuột thấy mèo, lập tức thành thật khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội.
Thì ra tên David này bề ngoài kinh doanh shop online, nhưng trên thực tế lại kiếm sống dựa vào việc bán ảnh khiêu dâm của phụ nữ.
Anh ta đã lừa rất nhiều người mẫu nữ dưới chiêu trò tuyển người mẫu cho shop online, rất nhiều người bị hại bị anh ta uy hiếp nên không dám báo cảnh sát, chỉ có thể hợp tác với anh ta chụp vài bộ ảnh lộ liễu để mang đi bán.
Đêm nay anh ta vốn muốn giờ trò cũ, trước tiên dùng lời ngon tiếng ngọt để lừa gạt hòng lấy được sự tín nhiệm, sau đó làm Trì Y Y hôn mê và chụp ảnh nude của cô.
Tiếp theo sẽ lấy ảnh này để uy hiếp cô hợp tác cùng anh ta, nhưng không ngờ rằng cô lại rất đề phòng, cuối cùng còn bị cô chơi lại một vố.
Sau khi cho lời khai xong, lúc Trì Y Y đi theo Lục Cạnh ra khỏi cục cảnh sát đã là 10 giờ đêm.
Bên ngoài không biết đã mưa từ lúc nào, mưa lác đác không nặng hạt, thời tiết trái lại mát mẻ hơn rất nhiều.
Lục Cạnh đi đến bên cạnh xe, ngẩng đầu thấy Trì Y Y vẫn còn đứng ở bậc thang, anh trầm giọng nói ngắn gọn: “Lên xe.”
Trì Y Y xách túi, liếc mắt nhìn anh một cái, nghe lời rón rén đi xuống bậc.
Sau khi lên xe, Lục Cạnh nổ máy.
Lúc xe chạy trên đường, hai tay anh nắm chặt tay lái, sắc mặt nặng nề, từ đầu đến cuối không nói một lời.
Một lúc lâu Trì Y Y cũng không nghe thấy Lục Cạnh mở miệng nói chuyện, nhịn không được liếc mắt ngó anh một cái.
Đúng lúc này, điện thoại Lục Cạnh vang lên.
Anh cầm lên nghe, không biết đối phương nói gì mà anh đáp một câu: “Không sao rồi.”
“Không qua nữa.” Anh trả lời vài câu, trước khi cúp máy thì nói: “Sinh nhật vui vẻ.”
Trì Y Y nghe được câu này thì biết ngay là ai gọi điện thoại cho Lục Cạnh.
Nếu không phải cô gọi cho Lục Cạnh, chắc chắn giờ anh đang ở bữa tiệc sinh nhật của Tôn Nhất Mạn.
Nghĩ vậy, Trì Y Y lập tức thấy hối hận vì đã gọi điện thoại cho Lục Cạnh.
Sau khi cô đập ngất tên đàn ông quay lén thì nhất thời luống cuống, người đầu tiên cô nghĩ đến trong đầu chính là Lục Cạnh.
Cô lập tức liên lạc với anh mà không cần phải suy nghĩ nhiều, việc báo cảnh sát cũng là anh nhắc nhở cô.
Trì Y Y hắng giọng, liếc mắt nhìn Lục Cạnh, chủ động lên tiếng một cách mất tự nhiên: “Em xin lỗi, tối muộn còn khiến anh phải tới cục cảnh sát một chuyến, làm lỡ việc của anh.”
Ngực Lục Cạnh nghẹn lửa, sắc mặt càng sầm xuống khi nghe thấy câu nói đầy xa lạ và khách sáo của cô.
“Em tới phòng làm việc của thằng đàn ông kia làm gì?”
“Bàn chuyện công việc.”
“Người mẫu đồ lót tình thú?”
Nét mặt Trì Y Y ngượng ngùng, “Vâng.”
“Công ty để em nhận loại việc này sao?”
David là người Tôn Nhất Mạn giới thiệu, Trì Y Y đã đồng ý với cô ta rằng sẽ giữ bí mật với Lục Cạnh.
Tuy bây giờ tình cảm của cô đối với Tôn Nhất Mạn có chút phức tạp, nhưng cũng sẽ không làm ra chuyện bán đứng người ta.
Trì Y Y ho khan một tiếng, trả lời: “Không phải, là tự em tìm.”
“Ngày hai ba bữa đi gặp đàn ông, buổi tối còn đi một mình tới địa bàn của người khác để bàn chuyện công việc, lại còn bàn về việc hợp tác làm mẫu đồ nội y tình thú.
Em không có mắt nhìn, hay là cố ý chọn buổi tối để một mình đi tới đó hả?”
Trì Y Y vốn đang ngoan ngoãn nhận dạy dỗ, sau khi nghe được lời này của Lục Cạnh thì sắc mặt lập tức khó coi.
Ánh mắt cô chợt lạnh, quay đầu chất vấn anh: “Anh có ý gì?”
Lục Cạnh nắm chặt tay lái, im lặng vài giây mới mở miệng lần nữa, “Em cần công việc thì anh có thể bảo Tôn Nhất Mạn giới thiệu cho em.”
Trì Y Y xem như đã biết cái gì gọi là lạnh thấu tim.
Cô vốn tưởng rằng Lục Cạnh sẽ khác, kết quả anh cũng giống những người khác.
Ở trong lòng anh, cô chính là loại phụ nữ phóng túng và vượt quá giới hạn.
Trong cơn giận dữ, cô tức đến mức bật cười, giễu cợt nói: “Đúng rồi, em lẳng lơ thế đấy.
Là em tự mình đưa tới cửa, em và tên đàn ông kia chẳng qua là chưa bàn xong chuyện mua bán, nếu anh ta cho nhiều hơn, bảo em ngủ với anh ta cũng được ấy chứ.”
Trì Y Y nheo mắt nhìn Lục Cạnh, trong mắt toàn là lạnh lẽo, cô cười lạnh một tiếng, nói: “Em là gái đ* đấy, nếu không sao có thể ở bên anh?”
“Trì Y Y!”
“Em chính là loại nay hẹn mai hẹn đàn ông, em chính là loại phụ nữ không an phận, em đứng núi này trông núi nọ, gặp người nào yêu người đó thì làm sao, anh quản được em sao?”
Hai tay Lục Cạnh siết chặt tay lái đến mức nổi đầy gân xanh, quai hàm anh căng chặt, sắc mặt rất khó coi, “Em lại muốn đá anh để tìm thằng khác chứ gì, làm phiền em lau sạch mắt mà nhìn cho kỹ, đừng để bị người ta bán đi cũng không biết.”
Trì Y Y giận run người, cô nhìn chằm chằm Lục Cạnh, bực bội nói: “Anh yên tâm, sau này em sẽ không làm phiền anh nữa, chúng ta sớm hợp sớm tan.”
Nói xong cô tháo dây an toàn, khàn giọng hô: “Dừng xe.”
Lục Cạnh cắn chặt răng, không thèm để ý.
“Em bảo anh dừng xe!”
Trì Y Y nói xong lập tức kéo chốt mở cửa.
Lục Cạnh hoàn toàn tin tưởng cô có thể làm ra loại chuyện nhảy xe, anh giật nảy, lập tức tấp vào lề đường để phanh xe.
Xe vừa dừng lại, Trì Y Y không chút do dự mở cửa xuống xe.
Trước khi đóng sầm cửa, cô căm giận quát một câu: “Về mà ăn tiệc sinh nhật của anh đi.”
Cô dầm mưa bước nhanh dọc đường cái, duỗi tay đón xe.
Lục Cạnh đè cơn tức, vội vàng tháo dây an toàn rồi xuống xe đuổi theo.
Anh đuổi theo vài bước, mắt thấy Trì Y Y lên một chiếc taxi, xe lướt qua người anh.
Anh đứng tại chỗ lau mặt, lập tức xoay người quay lại xe.
Lục Cạnh không yên tâm nên đi theo chiếc taxi kia đến tận ngõ Du Dân.
Trì Y Y xuống xe, dầm mưa chạy vào ngõ nhỏ.
Anh dừng xe ở đầu ngõ, nhìn ngõ nhỏ dưới màn mưa ngoài cửa sổ, đột nhiên cảm thấy không còn sức lực.
Cuối cùng vẫn tới ngày “Sớm hợp sớm tan”, nhưng anh không ngờ rằng sẽ ở dưới tình huống mặt đối mặt nói chuyện, và kết thúc giữa một trận mâu thuẫn gay gắt.
Trong lòng Lục Cạnh bực bội, anh hút điếu thuốc trong xe, nicotin làm anh bình tĩnh lại một chút.
Anh tự xét lại mình, đêm nay anh thật sự đã mất khống chế, cảm xúc bị đè nén mấy ngày nay đột nhiên bị châm nổ, dưới sự xúc động đã nói ra hết những lời thiếu lý trí mà không lựa lời một chút nào.
Anh muốn khiển trách hành vi vô trách nhiệm với chính bản thân mình của cô, nhưng lại vẫn lén mang theo lòng riêng để trút hết những bất mãn trong mấy ngày qua của mình lên người cô.
Đây là lần đầu tiên bọn họ cãi vã gay gắt và dùng lời lẽ đâm thẳng vào lòng nhau trong một năm qua lại.
Anh mới về chưa đầy nửa tháng, nhưng giữa hai người thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, có lẽ bọn họ thật sự không phù hợp, sau khi tình cảm này kết thúc, mối quan hệ chia cắt đôi nơi cũng sẽ biến mất không còn.
Giống một sợi dây, nếu cứ liên tiếp bị cắt đứt, đến