Kết thúc bữa tiệc xxx vui sướng nhễ nhại mồ hôi, trong căn phòng chỉ còn là tiếng thở dốc.
Sau khi Trì Y Y vận động ra mồ hôi cũng tỉnh rượu.
Cô dựa vào vai Lục Cạnh, một tay buồn chán vuốt ve ngực anh, Lục Cạnh bắt lấy tay cô, đặt lên miệng hôn, nói: "Đừng quyến rũ anh nữa, hết bao rồi."
Trì Y Y mỉm cười, ngẩng đầu nhìn anh, đột nhiên hỏi: "Làm sao anh biết em đã trở lại Ngọc Thành, Tôn Nhất Mạn nói với anh sao?"
“Ừ.” Lục Cạnh không giấu giếm.
"Anh và chị ấy..."
"Không có quan hệ gì.
Anh không biết..." Lục Cạnh khẽ nhíu mày: "Cô ấy có ý với anh."
"Chị ấy đã nói với anh rồi?"
"Ừm."
Trì Y Y nghĩ Tôn Nhất Mạn hành động rất mạnh mẽ.
Sáng nay cô vừa mới nói việc chia tay với Lục Cạnh, thì buổi chiều cô ta đã thổ lộ với Lục Cạnh.
Cô chọc chọc vào ngực anh, cố ý bới lông tìm vết: "Anh không thích chị ấy, tại sao còn tìm bạn gái có bộ dạng giống như chị ấy thế?"
"Anh không dựa theo hình mẫu của cô ấy, anh chỉ là..." Lục Cạnh lúng túng ho khan nói: "Anh tìm bạn gái giống với hình mẫu của mẹ anh."
Trì Y Y kinh ngạc, sau đó nghĩ đến bức ảnh mẹ Lục Cạnh mà cô đã từng nhìn thấy chỗ Thẩm Trạch.
Cô nghĩ cái chết của mẹ anh chắc hẳn đã gây ra cho anh một đả kích rất lớn, nếu không cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc chọn bạn đời của anh.
"Mẹ anh rất thích Tôn Nhất Mạn, trước kia bà còn sống còn có ý định nhận cô ấy là con gái.
Trong thời gian bà bị bệnh, Tôn Nhất Mạn đã giúp đỡ rất nhiều.
Sau khi mẹ anh qua đời, anh bị trầm cảm một thời gian, Tôn Nhất Mạn đã an ủi anh, anh mới..."
"Anh tỏ tình với chị ấy sao?"
Nói chuyện quá khứ thời trẻ của mình với Trì Y Y, Lục Cạnh cảm thấy có chút xấu hổ, anh gật đầu rồi nói: "Lần đó Tôn Nhất Mạn từ chối."
Trì Y Y cảm thấy khó hiểu: "Nếu chị ấy thích anh, tại sao chị ấy lại từ chối anh? Em hỏi chị ấy, chị ấy nói lúc đó không đúng thời điểm."
Lục Cạnh cúi đầu: "Cô ấy nói với em chuyện này hả?"
"Phó Ninh nói với em là anh đã tỏ tình với Tôn Nhất Mạn, nhưng bị chị ấy từ chối.
Em rất tò mò, cho nên sáng nay đã trực tiếp hỏi chị ấy." Trì Y Y thành thật trả lời.
Lục Cạnh nhíu mày, lúc này mới biết Phó Ninh tung tin đồn trước mặt Trì Y Y.
"Sao em không đến hỏi anh?"
Trì Y Y liếc mắt nhìn anh một cái, trực tiếp nói: "Trước đây em có tư cách gì mà hỏi?"
Lục Cạnh im lặng.
Quả thật, trước đó hai người đều căng thẳng, giằng co nhau.
Trì Y Y có lòng kiêu hãnh của bản thân, cô không muốn để mình rơi vào thế hạ phong trong một mối quan hệ nào đó.
“Em nghĩ rằng trong lòng anh luôn có Tôn Nhất Mạn cho nên mới chia tay anh?” Lục Cạnh căng thẳng hỏi.
“Vâng.” Trì Y Y nói: “Em nghĩ chị ấy bây giờ đã độc thân, anh nhất định sẽ rục rịch, cho nên mới để anh tự do.”
“Em thật hào phóng độ lượng.” Lục Cạnh nghiến răng nghiến lợi nói.
Trì Y Y bĩu môi: "Trong lòng anh không có em, cưỡng ép cũng vô dụng."
Lục Cạnh nâng cằm cô lên, cười hỏi: "Càng yêu thích tự do hơn?"
Trì Y Y giở chiến thuật ho khan hai tiếng, nói: "Em muốn chia tay, nhất định là có lý do...!Sau cuộc điện thoại kia, anh cũng không liên lạc với em."
Lục Cạnh nhớ đến những ngày sau khi chia tay anh ăn không ngon ngủ không yên, mỗi phút mỗi giây đều nghĩ đến cô, nghĩ cách khôi phục lại mối quan hệ thì tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Bây giờ cô còn cắn ngược lại anh một cái, anh nhéo cằm cô trừng phạt, nói: "Em bảo rằng em muốn tự do, anh còn liên lạc, không phải là càng khiến cho em chán ghét sao?"
"Vậy thì tại sao hôm nay anh lại đến tìm em để tỏ tình? Quá nhớ em, sợ em thật sự không cần anh hả?" Trì Y Y chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ, được một tấc lại tiến thêm một bước.
Lục Cạnh thấy cô cười gian xảo, khẽ thở dài thừa nhận: "Ừm...!Em vui không?"
Trì Y Y nghiêng người hôn lên má anh.
Lục Cạnh thấy cô hả hê cười đắc ý, cũng không cảm thấy bản thân đang thiệt thòi, mà là hài lòng.
Anh và Trì Y Y thật sự đi quá nhiều đường vòng, nhưng nếu không có những đường vòng này thì bọn họ sẽ không có được mối quan hệ như ngày hôm nay.
Anh có chút hối hận, cũng cảm thấy may mắn.
"Anh còn chưa nói tại sao lúc đó Tôn Nhất Mạn lại từ chối anh?" Trì Y Y hỏi.
Lục Cạnh lập tức thuật lại lời giải thích của Tôn Nhất Mạn nói với anh, Trì Y Y nghe xong sửng sốt.
Cô không nghĩ tới Tôn Nhất Mạn lúc đó chỉ mới mười bảy mười tám tuổi đã có tâm tư phức tạp sâu xa như vậy.
"Chị ấy thực sự rất thích anh đấy." Trì Y Y cảm khái.
Lục Cạnh liếc nhìn cô, Trì Y Y lập tức ôm anh, bổ sung một câu: "Có điều chị ấy thích không thuần túy, so với em thì kém hơn."
Lục Cạnh vừa nghe lời biện hộ của Trì Y Y, cả người đều sung sướng như lạc vào cõi tiên.
Cô háo thắng không cam chịu lại rơi xuống thế hạ phong, khiến cho anh vừa yêu vừa hận.
"Cấp trên lại là tình địch tình yêu, sau này em phải nghĩ cách xử lý mối quan hệ với Tôn Nhất Mạn mới được."
Lục Cạnh cúi đầu nhìn cô, nghĩ một lát rồi hỏi: "Em muốn hủy hợp đồng hả?"
Trì Y Y lắc đầu: "Em đang làm tốt, sao lại phải hủy hợp đồng, còn phải đền một khoản phí nữa.
Đã là người trưởng thành cả rồi, cuộc sống là cuộc sống, công việc là công việc.
Tôn Nhất Mạn là bà chủ, chị ấy muốn làm khó em, em không làm tốt công việc, chị ấy cũng bị chịu tổn thất."
Lục Cạnh vẫn cảm thấy lo lắng.
Nếu như trước đây anh sẽ tin vào nhân phẩm của Tôn Nhất Mạn, nhưng bây giờ anh lại không thể nào không nghi ngờ.
Nhất là lúc nhớ đến chuyện David kia, anh càng cảm thấy Tôn Nhất Mạn có ý không tốt với Trì Y Y.
"Yên tâm, em cũng không phải là người dễ bị bắt nạt."
Lục Cạnh thấy Trì Y Y nói như vậy, cũng không can thiệp nhiều, chỉ dặn dò: "Có chuyện gì thì phải nói với anh."
"Vâng."
Trì Y Y dựa vào ngực Lục Cạnh, nghe tiếng tim anh đập, cảm thấy giây phút yên tĩnh nương tựa vào nhau như vậy là rất đáng quý.
Trước đêm nay, cô đã nghĩ rằng cô với Lục Cạnh không thể nào có khả năng nữa, kết quả vòng vo một hồi, mối quan hệ của bọn họ lại tiến thêm được một bước.
"Lục Cạnh."
"Ừ?"
"Không phải anh thích một người phụ nữ giống như mẹ của anh sao? Sao anh lại thích em?"
Lục Cạnh ôm cô, trầm mặc mấy giây mới nói: "Lần đầu tiên nhìn thấy em, anh cảm thấy em thật đặc biệt.
Trên người em có có một loại sức sống mà người khác không có được."
Trì Y Y nghe người ta nói cô tràn đầy sức sống, cô ngẫm nghĩ, hiểu đơn giản là Lục Cạnh khen cô xinh đẹp tươi mới.
Cô động đậy, nhìn anh cười trêu chọc: Thì ra ngay lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, anh đã nổi lòng ham muốn sắc đẹp của em rồi."
Lục Cạnh với tay lấy điếu thuốc trên tủ đầu giường, ngậm điếu thuốc, mập mờ nói: "Từ trước đó nữa."
"Hả?"
Lục Cạnh châm điếu thuốc, hút một hơi nói: