Hôm Nay Khoa Diễn Xuất Vẫn Muốn Cùng Thám Tử Đồng Quy Vu Tận

Chương 50


trước sau

Hanada Saharuna đứng trước cửa phòng số 7 trầm mặc hai giây, sau đó quay đầu tươi cười với người bên cạnh: "Ai da trùng hợp quá ~ Mấy người ngài Mori cũng ở tầng này sao?"

Mori Kogoro đứng ở cách vách xoa gáy cười to: "Ha ha ha, không ngờ phòng bọn tôi lại ở ngay cạnh phòng thanh tra Hanada! Thật là trùng hợp!"

Không, tôi không muốn trùng hợp kiểu này chút nào hết. Hanada Saharuna mỉm cười.

"Lúc chúng tôi đặt phòng thì lại được nhắn là phòng ở giữa đã có người ở. Không ngờ lại là thanh tra Hanada, cái này chắc là duyên phận rồi." Bên trái cũng truyền tới giọng nam quen thuộc.

Hanada Saharuna quay đầu, Amuro Tooru đang cầm chìa khóa trên tay tủm tỉm nhìn cô.

"......." Hanada Saharuna giật giật khóe mắt.

"Nè! Ông chú, hôm nay để thằng nhóc này ngủ với cháu được không?" Hattori Heji một phen bế Edogawa Conan đứng cạnh Mori Kogoro lên, tươi cười xán lạn: "Cháu sẽ canh chừng nó cẩn thận, chú cứ từ từ tận hưởng suối nước nóng đi ha!"

Edogawa Conan trợn trắng mắt, tên Hattori này chắc chắn lại đánh chủ ý gì rồi.

"Hả?" Mori Kogoro ngẩn người, sau đó lập tức đáp ứng: "Ha ha ha vậy làm phiền Hattori cậu! Nói thật, khó khăn lắm mới được đến suối nước nóng, đêm nay ta muốn thoải mái uống rượu một chút! Mang theo thằng quỷ này đúng là không tiện!"

Có ngày nào là ông bác không phóng túng  à? Không phải ngày nào cũng uống rượu hết sao! Edogawa Conan lộ ra mắt cá chết âm thầm chửi mắng.

"Heiji, cất hành lý vào trước đi! Không phải cậu nói muốn đi ngâm suối nước nóng sao? Giờ đã bốn rưỡi rồi, còn một tiếng rưỡi thôi đó." Toyama Kazuha dùng chìa khóa mở cửa phòng mình, vừa đẩy ra vừa nói.

"Biết rồi! Cậu dong dài quá đấy!" Hattori Heiji không kiên nhẫn, cũng móc chìa khóa từ trong túi ra cắm vào cửa, vừa mở vừa than vãn: "Thật là, rõ ràng là suối nước nóng kiểu Nhật, thế mà lại không dùng cửa trượt ngang...... Chẳng có tí cảm giác gì cả."

Là một người Osaka chính gốc, Hattori Heji đối với chất lượng của khách sạn suối nước nóng vô cùng bắt bẻ. 

"Cũng đâu còn cách nào, dù sao cũng chỉ là một khách sạn nhỏ. Vì để chứa được thêm nhiều khách nên phải xây nhiều phòng hơn....... Loại cửa đơn như vậy thì tiết kiệm chi phí chứ sao." Edogawa Conan nói, "Được rồi, đừng oán thán nữa. Thứ quan trọng nhất ở khách sạn suối nước nóng vẫn là suối nước nóng, nhanh thu dọn đi còn kịp đến thử một lần."

"Cậu nói cũng đúng......OK!" Hattori Heiji đột nhiên gật gật đầu, bế Edogawa Conan lên vọt vào phòng."

Bộ dạng hấp tấp nhanh như gió. 

"Hắc ~ ngâm suối nước nóng trước bữa tối sao? Nghe cũng không tệ đó Tôi cũng phải đi thử!" Mori Kogoro nói xong cũng đi vào phòng mình. 

Nhìn thấy mọi người đều đã vào phòng, Amuro Toori cười cười với Hanada Saharuna: "Vậy tôi cũng đi thu thập một chút, chờ lát nữa lại gặp, thanh tra Hanada."

"Gặp sau." Hanada Saharuna đáp.

Sau khi Amuro Tooru vào phòng, Hanada Saharuna mới thong thả ung dung lấy chìa khóa mở cửa phòng ra.

Mở cửa ra, lọt vào trong tầm mắt là căn phòng rộng khoảng 6 tatami*. Trên mặt đất dải chiếu tatami màu trắng gạo, ở giữa bày một cái bàn chữ nhật bằng gỗ. Trên bàn là bộ ấm chén pha trà xanh nhạt và một bình hoa sen trang trí.

*tầm 10 mét vuông

Hanada Saharuna đi qua sờ ấm trà, phát hiện ra vẫn còn nóng. Xem ra là đã được căn chuẩn thời gian để chuẩn bị cho khách đến ở. Về phần bình hoa sen trang trí, chỉ là một đóa hoa màu hồng nhạt cùng với một mảnh lá sen, nhưng nhìn qua lại mang đến cho người ta một cảm giác tươi mát của ngày hè...... Xem ra quản lý của khách sạn này vô cùng dụng tâm kinh doanh. 

Ít ra những chi tiết này làm Hanada Saharuna rất thích. 

Cô đặt balo xuống đẩy cửa ban công ra, lọt vào trong tầm mắt là một bể tắm được dùng sỏi đá bao quanh, sương mù khói trắng bốc lên lượn lờ. Chính diện không hề có che đậy, có thể nhìn thấy rừng trúc xanh mướt xinh đẹp. Buổi tối mà ở chỗ này vừa ngâm mình vừa thưởng thức cảnh đẹp đúng là thích ý không còn gì bằng! 

Tuyệt cú mèo ~ Đây mới chính là nghỉ ngơi! Hanada Saharuna nhịn không được kích động che mặt lại.

Đúng rồi! Trước khi ăn cơm phải ngâm mình một chút đã! 

Nghĩ như vậy, Hanada Saharuna lập tức chạy đến tủ quần áo, lấy chiếc yukata in hình cây trúc được chuẩn bị cho khách ra.

Nhìn thấy cô đã hoàn toàn tiến vào trạng thái nghỉ ngơi, lớp trưởng bò từ balo ra không thể không nhắc nhở.

【Lớp trưởng [12]: Hanada, bà đừng hưng phấn quá mức. Cho dù không tham gia biểu diễn nhưng cũng phải chú ý đừng để lộ ra là bà cùng những người khác quen biết nhau. Bằng không đến lúc họ chết hết thì bà chính là người bị tình nghi lớn nhất đấy.】

Nói tới đây, lớp trưởng có chút bất đắc dĩ.

【 Lớp trưởng [12]: Hơn nữa bà có cái vận may chó má gì vậy chứ? Ở đây có nhiều phòng như vậy, bà lại cố tình chọn chỗ kẹp ngay giữa một đống thám tử........ Đã thế còn toàn là vai chính.】

Khách sạn suối nước nóng này được xây theo một hình lõm, chia làm hai tầng trên và dưới. Tầng một có hai dãy đông tây, mỗi một bên đều có năm gian phòng, vô cùng đối xứng. Tầng hai cũng giống như vậy, chỉ là nhiều hơn so với tầng một bốn gian. 

Mấy người Amuro Tooru, Mori Kogoro, Hattori Heiji, Edogawa Conan Toyama Kazuha, cộng thêm Hanada Saharuna vừa vặn chiếm cứ 5 gian phòng phía tây, ban công hướng thẳng sang phía đông và đối diện với sân trong. 

Còn dãy phía đông bên kia, tình cờ lại là 4 người bạn học lớp diễn xuất. 

Rất rõ ràng, Hanada Saharuna chẳng những hoàn toàn lạc đàn, còn bị nhóm thám tử vây xung quanh. Tệ nhất chính là mấy người Mori Kogoro bây giờ đều có ấn tượng không tồi về cô, dĩ nhiên cô lại cùng một phe với bọn họ. Dựa theo tập tính quen thuộc của nhóm vai chính trong Conan, về sau có chuyện gì nhất định họ sẽ gọi cô cùng nhau hành động!

Nghĩ đến cái này, tâm trạng hưng phấn của Hanada Saharuna lập tức ỉu xìu. 

Cô ôm lấy yukata ngồi dưới đất thở một hơi thật dài: "Tôi chỉ muốn có một kỳ nghỉ vui vẻ thôi mà, sao lại khó khăn như vậy chứ?" 

【 Lớp trưởng [12]: Đừng oán giận nữa, ai bảo nơi này là thế giới Conan chứ? Cái cô váy đỏ kia có tướng người chết, khách sạn này chắc chắn sẽ xảy ra án mạng. Nơi phát sinh án mạng có thám tử chạy đến là chuyện bình thường, thậm chí là đương nhiên...... Tôi thì lo cho ba tên kia hơn.

Vừa bị đoạt nhân thiết vừa bị chặn khí thế, bây giờ có khác gì mới ra trận đã xin hàng. Còn chưa bắt đầu mà đã đánh mất ý chí chiến đấu như vậy sợ là diễn xuất sẽ không được tốt.】

"Nếu tâm thái của bọn họ tốt, kỹ thuật cao thì còn có thể lưu lạc vào cái lớp hạng bét của chúng ta sao?" Hanada Saharuna nhún vai, cô rất am hiểu trình độ của chính mình và các bạn cùng lớp: "Yên tâm đi, dù sao cũng thành ra như vậy rồi, còn có gì tệ hơn nữa đâu chứ? 

Dựa theo phương pháp đánh giá của hệ thống, chỉ cần hoàn thành kịch bản là đã đạt tiêu chuẩn. Thiết lập nhân vật mà chúng ta vẽ ra lúc trước chỉ là để được điểm cao hơn mà thôi. Nếu theo đuổi phương án [Vừa đủ tiêu
chuẩn]
, thì chỉ cần số 14 thành công giết chết ba người bọn họ cũng coi như là hoàn thành kịch bản rồi."

"Đừng lo, chỉ cần số 14 không mắc sai lầm thì chắc chắn không có vấn đề gì đâu." Hanada Saharuna nói.

- ------------------------------------

"Hả?! Chị gái kia chính là vị cảnh sát đã cứu các cậu trong vụ đánh bom sao?!"

Trong phòng, Hattori Heiji đang thay quần áo giật mình quay đầu nhìn về phía Edogawa Conan.

Edogawa Conan câm nín nhìn cậu: "Vừa nãy ngoài cửa khách sạn cậu làm cái gì vậy? Không phải lúc đó tớ và ông bác đều đang cảm ơn chị ấy sao? Anh Amuro còn khen chị ấy nữa. Cậu không nghe thấy gì à?"

"Tại Kazuha nói điện thoại hết pin rồi,  trước khi ra cửa còn để sạc ở trong túi của tớ, bảo tớ lấy cho cậu ấy. Đến lúc tìm được thì mọi người đã nói chuyện xong rồi. Tớ căn bản không nghe được mọi người nói gì mà!" Hattori Heiji buộc dây đai lưng yukata lại, sau đó ngồi xuống trước mặt Edogawa Conan.

Biểu tình cậu mang theo một chút hưng phấn: "Tuy rằng hôm đó tớ có xem qua tin tức, nhưng mà hôm nay chị ấy đeo kính còn đội mũ, hoàn toàn khác với kiểu ăn mặc đồng phục trong video, tớ nhất thời không nhận ra được.....Không ngờ chị gái cảnh sát này nhìn nhỏ nhắn như vậy mà đánh người hung dữ ghê!"

Hattori Heiji nhớ tới video lúc ấy, nhịn không được đau răng: "Dữ như quỷ luôn ấy chứ! Video hành hung bom phạm kia bởi vì quá máu me nên đã bị gỡ xuống. Nếu không phải tớ nhanh tay thì đã không xem được rồi."

Lúc này, Edogawa Conan cũng đã mặc xong yukata.

Nghe vậy cậu ôm ngực nói: "Nói cho cùng thì loại video "Cảnh sát hành hung  tội phạm" này nếu bị truyền đi sẽ rất ảnh hưởng đến hình tượng cảnh sát...... Tuy rằng tên đánh bom kia rất đáng đánh, nhưng mà thanh tra Hanada đúng là ra tay hơi quá mức."

Nhớ tới mấy bài báo đọc được hôm sau, Edogawa Conan giật giật khoé mắt, đấy hoàn toàn là đơn phương bị đánh thì đúng hơn.

"Nghe nói lúc đó trong một phút cuối cùng kia, tên đó còn đang cười, chắc là vì thế nên mới khiến chị ấy tức điên lên..... Dù sao thì thanh tra Hanada cũng là một cảnh sát rất có cá tính." Edogawa Conan nói.

Hattori Heiji nhướng mày: "Được cậu khen cá tính, xem ra ấn tượng của cậu với chị ấy rất sâu đậm đấy nhỉ? Chị ấy có chỗ nào đặc biệt vậy?"

Còn không phải sao? Trong những cảnh sát mà Edogawa Conan từng gặp, không có ai là không cẩn trọng và nghiêm túc, còn có tấm gương Furuya Rei sáng chói lọi kia nữa. Thế mà đột nhiên lại chui ra một vị có thể dõng dạc tuyên bố [lúc nghỉ phép không tăng ca] rất hợp tình hợp lý như vậy, quả thật là có một không hai. 

"Ờm.....Nói thế nào nhỉ." Edogawa Conan liếc mắt: "Đại khái là rất am hiểu kết hợp làm việc và nghỉ ngơi?" 

"Hả? Cái này thì có gì đặc biệt?" Hattori Heiji bất mãn khoanh tay. 

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa: "Cộc cộc...." 

Hattori Heiji chống người đứng dậy: "Chắc là Kazuha đến gọi chúng ta."

Quả nhiên, ngoài cửa chính là Toyama Kazuha. Cô đã thay xong yukata, còn cầm theo một cái bọc vải nhỏ chờ ở đó.

"Heiji, cậu xong chưa? Chúng ta cùng đến bể tắm đi." Toyama Kazuha nói. 

"Đồ ngốc này! Bọn tớ đến bể tắm nam, cậu đi bể tắm nữ, có cùng một chỗ đâu. Tự cậu đi là được, còn phải gọi bọn tớ làm gì!" Hattori Heiji không kiên nhẫn xua tay.

"Dù sao thì cũng là cùng một hướng, đi cùng nhau có làm sao!" Toyama Kazuha không cao hứng bĩu môi, "Nếu không phải Ran không có ở đây thì tớ cũng chẳng gọi cậu đâu!"

Không biết có phải vì bị vụ đánh bom ảnh hưởng không mà Mori Ran sau khi trở về liền sốt cao. Nhưng vì đã nhận ủy thác của khách sạn trước khi vụ việc xảy ra nên không thể hủy bỏ lịch hẹn, Mori Kogoro chỉ có thể nhờ Kisaki Eri đến chăm sóc Mori Ran hộ mình.

Khổ nỗi lần ủy thác này đối phương yêu cầu bọn họ nhất định phải có 5 người, cho nên Mori Kogoro đành phải tìm đến học trò Amuro Tooru của mình. Amuro Tooru lại rất sẵn lòng tham gia, thay thế vào vị trí của Ran gia nhập chuyến điều tra này.

Vì thế phân chia 3 nam 2 nữ ban đầu biến thành 4 nam 1 nữ như hiện giờ. Vốn dĩ Toyama Kazuha muốn cùng Mori Ran ở chung một phòng, cũng đã hẹn nhau cùng ngâm suối nước nóng rồi. Nhưng vì Ran không thể tới nên cô chỉ còn lại một người, khó tránh khỏi có chút cô đơn, cho nên mới rủ Hattori Heiji cùng đi. 

"Cậu là trẻ con sao, đi bể tắm còn đòi đi chung." Hattori Heiji chép miệng một tiếng.

Cậu xoay người về phòng lấy chìa khoá, sau đó gọi với Edogawa Conan: "Đi thôi, Ku... Khụ khụ! Conan, anh đây dẫn nhóc đi ngâm suối nước nóng."

"Ha hả." Edogawa Conan giật giật môi.

Ngoài miệng thì chê phiền phức, nhưng thân thể lại rất thành thật đấy nhỉ.

- ------------------------------------

Ở một nơi cách khách sạn suối nước nóng khoảng 1 giờ lộ trình, Shino Mako buộc tóc đuôi ngựa cao đang thở hổn hển bước đi. Mồ hôi cô tuôn ra như suối, ào ào nhỏ giọt xuống cả mặt đường.

Shino Mako lau cái cằm ướt đẫm, ngẩng đầu nhìn lên con đường đất không thấy đích đến, suýt nữa thì quỳ xuống khóc luôn.

Rốt cuộc đầu cô bị cái gì vậy chứ? Vì cái gì vừa rồi còn hưng phấn bảo bọn họ để cô xuống xe trước! Cô bị ngu rồi sao?!

Trời nắng như vậy, tại sao cô lại muốn tự mình đi? Tại sao không đợi lúc gần đến khách sạn mới xuống xe?! Theo đuổi diễn xuất chân thực cái gì! Cút mẹ nó đi cái độ chân thực!

Shino Mako hiện giờ vô cùng muốn quay ngược thời gian về quá khứ vả bốp vào mặt mình một cái!

Mẹ kiếp bây giờ còn tận 1 tiếng đi đường! Hai chân cô sắp gãy đến nơi rồi! Hơn nữa thế quái nào sắp 5 giờ rồi trời còn nắng gắt như vậy hả?! Vừa nóng vừa dính nhớp nháp, khó chịu muốn chết!

Shino Mako khẽ cắn môi, mở thẻ thân phận của mình ra, kéo đến thanh Kỹ năng ở phía dưới cùng. Bởi vì rút được nhân vật nữ quỷ, cho nên hệ thống đã tặng kèm cho cô một kỹ năng hạn định "Hoá nữ quỷ" để sử dụng cho kịch bản lần này.

Khi thấy rõ câu ghi chú nhấn mạnh ở dưới thanh kỹ năng: Kỹ năng này chỉ có thể dùng được sau khi mặt trời xuống núi, Shino Mako ôm hận nhắm lại hai mắt.

Đm nó chứ-!!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện