Hôm Nay Khoa Diễn Xuất Vẫn Muốn Cùng Thám Tử Đồng Quy Vu Tận

Chương 92


trước sau

"Có hơi nhiều tầng, chúng ta chia nhau ra tìm đi?" 

Tuy Hanada Saharuna kiến nghị như vậy, nhưng khi ba người bước ra khỏi phòng, cô lập tức lật lọng. 

Cô nhìn nhìn Amuro Tooru, lại nhìn nhìn Edogawa Conan: "Thôi, hai người vẫn nên đi cùng nhau đi. Đối phương dù sao cũng là sát nhân hung ác xảo quyệt, Conan-kun lại chỉ là một đứa trẻ. Hai người phối hợp với nhau, trí lực với vũ lực vừa vặn bổ sung, càng khiến người khác yên tâm." 

"......" Amuro Tooru / Edogawa Conan.

Thanh tra Hanada vẫn chưa hết nghĩ anh Amuro là đồ ngốc thật sao? Edogawa Conan cạn lời, bây giờ chị còn chẳng thèm che giấu, thiếu điều chỉ thẳng vào mặt anh ấy nói là anh quá ngốc thôi. 

Amuro Tooru hít một hơi: "Tôi có thể hành động một mình. Nhưng Conan-kun đúng thật vẫn còn là một đứa trẻ, đối thủ lại là sát nhân liên hoàn đã giết 5 người, vẫn là nên để Conan đi cùng thanh tra Hanada đi." 

Hanada Saharuna nhướng mày, tên này cũng kiêu ngạo quá nhỉ? Chẳng lẽ anh ta còn cho rằng mình thông minh hơn cô sao? Không hổ là đệ tử của Mori Kogoro, không làm được gì nhưng tự mãn thì số 1! 

"Tôi không nói đùa đâu đó, thời khắc quan trọng như vậy không cần bảo vệ mặt mũi đâu. Tôi thừa nhận là anh đánh nhau cũng tạm được, nhưng mà khả năng quan sát của anh không ổn lắm, lỡ như để cho The Gravedigger chuồn mất thì làm sao bây giờ! Chuyện này có liên quan đến mạng người, mỗi một giây một phút đều rất quan trọng!" Hanada Saharuna nghiêm túc nói. 

Amuro Tooru cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi vấn đề anh vẫn thắc mắc bấy lâu nay: "Thanh tra Hanada, tôi vẫn luôn muốn hỏi cô cái này, rốt cuộc là vì sao cô lại nghĩ rằng tôi rất....." Anh dừng một chút, thay đổi một từ khác: "Lại nghĩ rằng tôi không đủ thông minh vậy? Tôi tự cho là mấy lần chúng ta gặp nhau không hề biểu hiện mình có vấn đề về chỉ số thông minh mà."

Anh đúng là nghĩ mãi không ra, đối phương vì cái gì lại có ấn tượng như vậy về anh. 

"Bởi vì anh là đệ tử của Mori Kogo.....A!" Hanada Saharuna buột miệng thốt ra, lập tức bịt kín miệng mình. 

Không xong, lỡ miệng rồi! 

Hanada Saharuna vừa dứt lời, Amuro Tooru và Edogawa Conan đã đồng thời nhìn về phía cô. 

Người đầu tiên lên tiếng là Edogawa Conan đang cảm thấy rất không ổn, cậu thấp thỏm bất an hỏi: "Cái, cái đó, thanh tra Hanada có phải chị nhầm lẫn gì không? Anh Amuro là học trò của bác Mori không phải chứng tỏ anh không rất lợi hại sao? Sao chị lại nghĩ ngược lại?" 

Không xong, năng lực quan sát của Hanada Saharuna quá mạnh, cô còn thông minh như vậy, chẳng lẽ là do mấy lần trước cậu dùng thân phận của Mori Kogoro để suy luận đã khiến cho đối phương hoài nghi sao?! Không thì sao cô lại nói, bởi vì Amuro Tooru là đệ tử của Mori Kogoro nên cô mới cho rằng đối phương cũng rất ngốc?! Cô ấy đã nhận ra cái gì rồi sao?! 

Trán Edogawa Conan chảy mồ hôi lạnh. 

Ngay sau đó là đến lượt Amuro Tooru trong lòng có quỷ, anh chần chừ hỏi: "Đúng vậy. Mori-sensei là thám tử lừng danh số 1 số 2 Nhật Bản, tôi ngưỡng mộ sự tài hoa của ông ấy nên mới bái ông ấy làm thầy. Năng lực của tôi đương nhiên là có hạn so với Mori-sensei, cho nên mới muốn đi theo ông ấy học tập........Là do tôi đã làm gì đó, nên mới khiến thanh tra Hanada cảm thấy tôi đi theo bên người Mori-sensei càng kém cỏi hơn sao?" 

Anh ngụy trang thành thám tử gà mờ bái Mori Kogoro làm thầy để ẩn nấp bên cạnh và giám thị ông, xác định ông không phải là nguy cơ đối với tổ chức......Chẳng lẽ là do anh ngụy trang quá tốt nên ở trong mắt người ngoài mình mới không đáng tin cậy như vậy à? Nhưng anh cảm thấy mình đâu có cố tình diễn lố tới mức đó? Đúng là kỳ quái, biểu hiện ra bên ngoài của anh thật sự ngu xuẩn vậy sao? 

Amuro Tooru đầu đầy chấm hỏi, người thanh niên đảm nhận nhiều thân phận lần đầu sinh ra hoài nghi với kỹ thuật diễn của mình. 

Hanada Saharuna nhìn hai người trước mặt, nhất thời cảm thấy ảo não vì sự bất cẩn của mình. 

Má nó, không cẩn thận lỡ miệng! Cô nên giải thích vì mình cảm thấy Mori Kogoro là thám tử đầu heo, Amuro Tooru bái đối phương làm thầy, hơn nữa lâu như vậy cũng không nhìn ra bản chất thật của ông ta, cho nên suy ra anh ta cũng là đầu heo kiểu gì?! Đâu thể nói toẹt ra "Kogoro ngủ gật" chỉ là một âm mưu, còn người chân chính phá án là Edogawa Conan ở phía sau được! 

Thế trận tam giác lại một lần nữa xuất hiện. Amuro Tooru, Edogawa Conan và Hanada Saharuna lâm vào giằng co. 

Dưới ánh nhìn chăm chú của Edogawa Conan và Amuro Tooru, Hanada Saharuna cuối cùng cũng cười ha hả hai tiếng: "Vấn đề này mà giải thích thì tương đối phức tạp, bây giờ thời gian cấp bách, chúng ta nói chuyện này sau đi. Nếu anh Amuro đã tự tin vào bản thân như vậy, thế thì anh đi điều tra một mình cũng được. 

Có 46 tầng, 23 tầng bên dưới để tôi và Conan phụ trách, 24 tầng trên giao cho anh......Nếu phát hiện gì thì liên lạc qua điện thoại."

Amuro Tooru không có ý kiến, ba người cứ như vậy tách nhau ra.

- ------------------------------------

"Bây giờ chúng ta kiểm tra từ dưới lên trên đi!" 

Hanada Saharuna đứng ở hành lang tầng hai nói với Edogawa Conan: "Bên trái giao cho em, bên phải thì để chị. Nếu gặp phải nguy hiểm gì thì nhớ lớn tiếng kêu lên nhé?" 

"Vâng!"Edogawa Conan đáp.

Hai người cũng không nói nhiều, lập tức bắt đầu tiến hành điều tra. 

Ban công nhỏ có diện tích ước chừng 3m đặt một cái chậu trồng hoa, Hanada Saharuna vừa đến gần đã thấy, bên trong chậu có một lớp đất, trên lớp đất là khóm hoa màu xanh. Cô lấy bao tay ra đào lớp đất lên, phát hiện lớp đất này hơi mỏng, chưa đến 5cm. 

Cô lại gõ
rõ phía dưới chậu trồng hoa, chậu trồng hoa phát ra âm thanh trong trẻo —— bên trong trống không. 

Hanada Saharuna nhíu mày, rất nhanh liền hiểu ra cấu tạo của nó. Chậu trồng hoa tổng cộng được chia thành 2 tầng, b.ộ phận bê.n dưới là không gian rỗng dùng để tăng độ cao của chậu, ngăn cách với phần trên dùng để trồng hoa bằng một tấm ngăn. 

Bởi vì hoa này là dùng để trang trí thạm thời, nếu dùng chậu phủ kín đất toàn phần thì sẽ rất nặng, cho nên họ mới đổi thành loại chậu hai tầng này. Như vậy vừa có thể trồng hoa bên trên, lại cũng dễ khuân vác, rất thích hợp đối với các hoạt động chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn như triển lãm.

Khó trách The Gravedigger sẽ dùng loại chậu này để làm vật chứa nạn nhân, hiệu quả che giấu đúng là rất tốt. Nếu không phải cô đã biết trước thì ai mà nghĩ một cái chậu trồng hoa trang trí bình thường lại nhốt người ở bên trong chứ. Tâm tư của tên tội phạm này đúng là cẩn thận đến đáng sợ. 

Hanada Saharuna cắn môi, cô cảm thấy đầu óc của hung thủ thông minh hơn mình nghĩ rất nhiều........Nói thế nào nhỉ, không giống với phong cách thường thấy trong Conan lắm? 

Thủ phạm trong 《 ID:INVADED 》 đúng là vừa thông minh vừa tàn nhẫn, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với 《 Thám tử lừng danh Conan 》........ Đáng ghét, tác phẩm cho trẻ con cần cái loại tội phạm chỉ số IQ cao như vậy làm gì! Bây giờ cô có nên cảm thấy may mắn vì thế giới này không có cái lũ bi.ến thái trong Kindaichi luôn không?! 

Tuy trong lòng tràn ngập phỉ nhổ, nhưng động tác tay của Hanada Saharuna không hề chậm lại. Cô kiểm tra xong một chậu trồng hoa, rất nhanh đã chạy đến chỗ cái chậu tiếp theo. Tuy rằng cùng một tầng nhưng chúng nằm rải rác rất nhiều, kiểm tra hết cũng tốn kha khá thời gian.

Thật vất vả mới kiểm tra xong một tầng, Hanada Saharuna và Edogawa Conan gặp nhau, cùng đi thang máy lên tầng thứ tư. 

Thang máy của tòa nhà khoa học kỹ thuật Suzuki là thang máy ngoài trời, vì để theo đuổi cảm giác khoa học công nghệ cao cho nên thang máy này được thiết kế 360 độ nhìn toàn cảnh. Đứng trong thang máy cúi đầu là có thể nhìn thấy quang cảnh dưới chân, đây là một trong những điểm hấp dẫn nhất của triển lãm.

Sau đó đến tầng 4, tầng 6, tầng 8. 

Kiểm tra xong 10 tầng, Edogawa Conan đột nhiên phát hiện thời điểm Hanada Saharuna đi lên thang máy có chút không bình thường.

Cô nhắm mắt dựa vào trên vách thang máy, tay còn gắt gao nắm lấy tay vịn. 

Edogawa Conan thấy vậy, chần chừ hỏi: "Thanh tra Hanada, có phải chị......sợ độ cao không?"

Hanada Saharuna sau lưng cứng ngắc, kiên cường hất cằm nói: "Nói cái gì vậy, sao chị đây có thể sợ độ cao được chứ, nhà chị ở tầng cao đó! Một chút cũng không sợ!" 

Không, chị thử mở mắt ra rồi nói xem nào. Edogawa Conan lộ ra mắt cá chết.

"Chỉ cần không đứng ở chỗ cao nhìn xuống thì cho dù là sợ độ cao cũng có thể ở trên tầng cao......Thanh tra Hanada, nếu chị sợ thì có thể ngồi xổm xuống thử. Sau khi hạ thấp trọng tâm thân thể thì chân sẽ không run nữa." Edogawa Conan vô cùng tri kỷ, còn bổ sung thêm một câu: "Dù sao thì nơi này cũng chỉ có hai người chúng ta, em sẽ không cười chị đâu."

"....." Bị trẻ con nhìn thấu còn được an ủi, mặt Hanada Saharuna đỏ lên: "Em đừng có nói ra ngoài đấy nhé?" 

Được Edogawa Conan bảo đảm, Hanada Saharuna vươn tay về phía cậu: "Nhanh, mau tới đỡ chị!" 

Edogawa Conan vừa đi qua đã bị Hanada Saharuna nắm lấy bả vai, cô chậm chạp ngồi xổm xuống sau đó ôm chặt lấy cậu: "Hu hu hu, mắc gì xây thang máy ở bên ngoài vậy, đáng sợ quá đi!"

Mấy tầng bên dưới thì còn ổn, nhưng đến tầng thứ 12 thì đã vượt quá 40m, nhìn từ cái độ cao này xuống làm hai chân cô đều run run. 

Thấy bộ dạng này của Hanada Saharuna, Edogawa Conan bị ôm chặt lấy cũng không hề có một chút tạp niệm nào.......Cho dù ngoại hình của thanh tra Hanada rõ ràng không tồi, nhưng tính cách và hành vi lại quá mạnh bạo, cứ nghĩ đến những chuyện cô đã làm thì cho dù là nam sinh trung học cũng rất khó sinh ra d.ục vọng thế tục.

"Thanh tra Hanada, chị nhất định vẫn còn độc thân đúng không?" Edogawa Conan phỉ nhổ.

"Hừ, chuyện cá nhân của người lớn trẻ con thì đừng có tò mò."Hanada Saharuna nói.

"Đinh ——" Đã tới tầng 12, cửa thang máy mở ra. 

Hanada Saharuna đỡ bả vai Edogawa Conan đứng lên, chậm rãi bước khỏi thang máy. 

Chờ khi ra đến hành lang, Hanada Saharuna lại căng tràn sức sống, cô xoay xoay cánh tay đầy hăng hái: "Được rồi, chúng ta tiếp tục thôi!" 

Nói xong liền chạy về khu vực phụ trách của mình. 

Nhìn theo bóng dáng của cô, Edogawa Conan đột nhiên khịt khịt mũi, hình như cậu ngửi được một mùi hương quen thuộc nào đó. 

Cậu nhíu mày nâng cánh tay lên ngửi ngửi quần áo mình, một mùi hỗn hợp của trà và chanh xộc vào mũi —— đó là mùi tinh dầu mà sáng nay cậu ngửi được ở trên người anh Amuro.

Hôm nay lúc Amuro Tooru gặp bọn họ ở Sở Cảnh sát đã tắm qua cho nên không còn mùi nữa. Mùi hương này chắc chắn không phải dính từ trên người anh.....Edogawa Conan đột nhiên vỗ trán.

Cậu bị ngớ ngẩn rồi sao? Vừa rồi bị Hanada Saharuna ôm cậu chỉ lo chọc ngoáy đối phương, cư nhiên không để ý đến mùi hương. Cái này rõ ràng là do vừa rồi Hanada Saharuna lưu lại trên người cậu mà! 

Thanh tra Hanada cũng dùng loại tinh dầu đó sao? Cái loại tinh dầu an thần này thế mà nổi tiếng như vậy, ngay cả cô cũng dùng?

※※※※※※※※※※

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện