Hôm Nay Khoa Diễn Xuất Vẫn Muốn Cùng Thám Tử Đồng Quy Vu Tận

Chương 98


trước sau

【 Cái đồ chết bầm The Gravedigger kia muốn cho nổ tung đài quan sát! Tên điên đó muốn cùng tôi đồng quy vu tận a a a a! 】

Hanada Saharuna nói xong những lời này trong kênh chat thì không rep gì nữa, không phải là cô không muốn, mà là bây giờ cô không có cách nào phân tâm! 

Cô cho rằng một phát súng kia là có thể giải quyết The Gravedigger rồi, ai ngờ lúc viên đạn sắp bắn đến giữa mày gã, thân thể gã đột nhiên hạ xuống, viên đạn cứ thế xuyên qua cái lỗ trên trán* gã rồi rơi trên đất! 

*Cho ai chưa hình dung được cái lỗ trên trán The Gravedigger như thế nào: 

"??" Lúc đó Hanada Saharuna thật sự hỏi chấm đầy đầu. 

Mẹ nó chơi thế mà cũng được? Cứ thế xuyên qua đầu?! Đây là tình tiết bi.ến thái gì vậy? Chuyện này mà khoa học sao? Hả? Có khoa học không?! 

Còn chẳng phải vai chính, vì cái gì lại có thể làm được cái thao tác đẳng cấp này vậy?! Rõ ràng chỉ là một tên sát nhân hàng loạt thôi mà!! Hanada Saharuna rất muốn ngẩng đầu gào lên.

Cũng may là cô tuy không gi.ết chết được Kazuta Haruka, nhưng đã ngay lập tức bổ thêm một phát súng bắn nát cái điều khiển trên tay gã! 

Gặp phải kẻ đánh bom thì trước tiên nhất định phải cướp điều khiển từ xa trên tay hắn trước. Nếu không cướp được thì phải làm nó mất hiệu lực! Đã có kinh nghiệm từ vụ việc trước nên Hanada Saharuna ở phương diện này cực kỳ cảnh giác. 

Tuy rằng đã thành công phá hỏng điều khiển, nhưng tình huống trước mắt vẫn không cho phép cô phân tâm. Sau khi cho nổ tung lối ra vào, The Gravedigger hoàn toàn tiến vào trạng thái điên cuồng, nếu lúc trước công kích của hắn còn sẽ chú ý đến phòng thủ thì lúc này hắn đã hoàn toàn liều mạng, cho dù bị thương nặng cũng phải gi.ết ch.ết Hanada Saharuna!

Hanada Saharuna nhìn chằm chằm động tác của đối phương, chỉ sợ sơ sẩy một chút là không thể dùng súng bắn chệch lưỡi dao của đối phương đi. Nhìn con dao đang lao đến chỗ yếu hại của cô bằng tốc độ cực nhanh kia, nếu bị đâm trúng thì không đơn giản là bị thương nữa, sợ là sẽ trực tiếp chầu trời luôn! 

......

"Khụ khụ......" Bình dưỡng khí rơi ra khỏi tay Narihisago Muku, ngụm dưỡng khí cuối cùng đã bị cô bé hút hết. 

Trong khoảng thời gian bị The Gravedigger nhốt vào đây cô bé đều cố gắng duy trì sự bình tĩnh. Nhưng mà một tiếng trước cô lại đột nhiên cảm thấy rung lắc, cô nghĩ mình có lẽ đang bị chuyển đi! 

Vì thế Narihisago Muku dán lỗ tai vào trên vách chậu trồng hoa, muốn nghe một chút âm thanh bên ngoài để phán đoán vị trí của mình, nhưng lại chỉ nghe được những tiếng động vô cùng mơ hồ.

【 "Cậu nhét cái gì vào trong ống pháo hoa......"】

Ngay khi cô bé nghe thấy câu đó, giây tiếp theo một tiếng vật nặng ngã trên đất đã vang lên! Sau đó là tiếng kéo lê thứ gì đó trên đất. 

Là con gái của cảnh sát hình sự, từ nhỏ Narihisago Muku đã chứng kiến cũng đã nghe qua rất nhiều về vụ án của Narihisago Akihito. Loại âm thanh kỳ quái này, hơn nữa cộng thêm The Gravedigger còn đang ở bên ngoài khiến cụm từ "Giết người diệt khẩu" lập tức hiện lên trong đầu cô. Cảm xúc của Narihisago Muku bắt đầu mất khống chế, hô hấp trở nên dồn dập, làm thế nào cũng không thể bình tĩnh lại.

Bởi vì cảm xúc dao động kịch liệt dẫn tới dưỡng khí tiêu hao quá nhanh, bình dưỡng khí vốn có thể dùng thêm mấy tiếng nữa nhanh chóng cạn dần. 

Nhưng mà trời không tuyệt đường người, ngay khi Narihisago Muku nắm chặt bình dưỡng khí cuối cùng cầu nguyện ba mình mau tới thì đỉnh đầu lại truyền đến động tĩnh. Có người phát hiện ra cô bé, hơn nữa cũng muốn cứu cô! 

Narihisago Muku hoàn toàn kích động, liều mạng gõ vào chậu hoa kêu cứu, bên ngoài rất nhanh có tiếng trẻ con đáp lời. Đối phương an ủi cô, nói hiện tại sẽ cứu cô ra khỏi chậu trồng hoa, Narihisago Muku dần bình tĩnh lại. Nhưng lúc cô bé đang chờ chậu được mở ra, người bên ngoài lại phát hiện chậu hoa bị đóng đinh! 

"Chị Narihisago, em đi lấy công cụ để phá chậu ra, chị đợi em chút!" Đối phương để lại một câu rồi rời đi. Nhưng còn chưa được bao lâu, bên ngoài bỗng truyền đến một tiếng nổ lớn thật mạnh!

Narihisago Muku cảm thấy vô cùng sợ hãi, cô biết ngay The Gravedigger tuyệt đối sẽ không để mình thoát dễ dàng như vậy! Đồng thời cô bé cũng cảm thấy lo lắng cho đứa trẻ kia, có phải em ấy bởi vì muốn cứu mình cho nên bị The Gravedigger nổ chết không?! 

Dưới vô số áp lực, dưỡng khí của Narihisago Muku tiêu hao càng lúc càng nhanh, ngay vừa rồi ngụm khí cuối cùng đã bị cô bé hút hết. 

Cô biết khoảng chừng nửa phút sau mình sẽ ngất đi vì thiếu oxy, mà sau 3 phút không có không khí, đại não cô sẽ bị thương tổn dẫn đến tử vong. Trước lúc đó ít nhất cũng phải nói với người bên ngoài cô đã không chịu nổi nữa!

Narihisago Muku nghẹn đỏ mặt, dùng sức đập vào ván gỗ trong chậu trồng hoa......

- ------------------------------------

Hanada Saharuna ở bên này đang hết sức chăm chú triền đấu cùng The Gravedigger, lại đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến gõ gõ.

Là Narihisago Muku!

Không xong, chỉ mải chú ý đến the Gravedigger mà quên mất Narihisago Muku! Sắc mặt Hanada Saharuna khẽ thay đổi, em ấy đột nhiên gõ vào chậu hoa chắc chắn là có chuyện, chẳng lẽ đã dùng hết dưỡng khí rồi sao? Vậy thì phải nhanh chóng cứu em ấy ra mới được! 

Hanada Saharuna nhịn không được dùng khóe mắt liếc chậu trồng hoa phía sau một cái, lại bị The Gravedigger nhân cơ hội cắt lên cánh tay cô một dao!

"!" Hanada Saharuna hít một ngụm khí lạnh, dùng chân đá văng The Gravedigger để kéo dãn khoảng cách, sau đó bắn một phát súng vào trước ngực gã. 

The Gravedigger chỉ kịp né sang một chút, viên đạn vốn dĩ bắn vào tim đục trên phổi gã một lỗ, một ngụm máu từ trong miệng gã phun ra.

Hanada Saharuna không kịp thừa thắng xông lên, tiếng gõ vào chậu trồng hoa bên kia càng ngày càng yếu, hiển nhiên Narihisago Muku đã không chịu nổi nữa. 

Cô nhanh chóng nhào về phía chậu hoa la lên: "Em mau tránh sang một bên! Dùng sức gõ vào ván gỗ bên đó! Sau đó ôm chặt đầu co người lại!"

Narihisago Muku sắp ngất xỉu dùng sức lực cuối cùng đập thật mạnh vào ván gỗ sau lưng. 

"Oanh!" một tiếng, là tiếng kêu không ngôn từ cuối cùng của cô. 

Hanada Saharuna siết chặt tay nện thật mạnh lên vách ngăn bên trái của chậu hoa, tấm ván gỗ vỡ ra để lộ một cái lỗ to bằng nắm tay, dưỡng khí nhanh chóng ùa vào bên trong. Narihisago Muku đang sắp ngất xỉu vì thiếu oxy như ở sa mạc gặp được ốc đảo, từng ngụm từng ngụm hít lấy luồng không khí mới mẻ.

Tay Hanada Saharuna bị tấm ván gỗ cắt qua, máu tươi chảy ra nhưng cô không để ý, trực tiếp dùng tay không bẻ mặt khác của ván gỗ, xé chậu trồng hoa ra một lỗ đủ để cho người lớn chui ra. 

"Em không sao chứ, mau ra đi!" Hanada Saharuna lớn tiếng nói. 

Narihisago Muku trong chậu trồng hoa buông cánh tay che đầu, ánh đèn chiếu vào trong mắt. Người cứu cô bé đứng ở phía ngược sáng, khuôn mặt mang theo vẻ nôn nóng. Narihisago Muku nhìn đối phương, không khỏi cay sống mũi: "Thanh tra Hanada....."

Ba, mẹ, anh Okawa, em vẫn còn sống! 

Narihisago Muku vừa định mở miệng nói lời cảm ơn, lại nhìn thấy một thanh niên mặt không cảm xúc đột nhiên xuất hiện phía sau Hanada Saharuna, cô bé lập tức thét chói tai: "Cẩn thận!"

Hanada Saharuna không quay đầu lại, trực tiếp bắn một súng ra đằng sau. Lần này Kazuta Haruka bị bắn trúng bụng, hơi lảo đảo thân thể, nhưng con dao trên tay vẫn giơ lên hướng về Hanada Saharuna. 

"A a a! Anh là con gián sao? Khó chơi như vậy!" Hanada Saharuna thật sự điên tiết, cô dùng báng súng hung hăng đập bay con dao trên tay thanh niên: "Vì cái gì lại quật cường thế, còn tiếp tục thì anh sẽ chết thật đó! Đừng giãy dụa nữa rồi theo tôi về cục cảnh sát đi!"

Kazuta Haruka căn bản không nói một lời nào, không còn dao nữa, gã trực tiếp vung nắm đấm về phía Hanada Saharuna, hiển nhiên cho dù chết cũng muốn kéo cô theo cùng. 

Hanada Saharuna tránh thoát khỏi công kích của Kazuta Haruka, hơn nữa cũng cố ý dẫn gã ra xa vị trí của Narihisago Muku. 

Cô vừa chạy vừa
tiếp tục hỏi: "Đúng là không hiểu được mấy loại biến thoái các người! Nhìn người ta giãy giụa chết đi thật sự khiến các người vui như vậy sao?! Rõ ràng sắp thất bại rồi còn vẫn muốn tiếp tục cứng đầu! Tại sao phải phí công như vậy! Narihisago Muku đã được tôi cứu ra, anh không giế.t ch.ết em ấy được nữa! Bây giờ anh quấn lấy tôi là có ý gì? Giết được người nào hay người đấy sao?!"

Kỳ thật Hanada Saharuna cũng không nên cùng Haruka Kazuta ở chỗ này vô nghĩa, cô hẳn là nên trực tiếp gi.ết ch.ết hắn mới đúng. Nhưng nhìn thanh niên trước mắt, sắc mặt Hanada Saharuna lại cực kỳ khó coi. 

Phổi đã bị bắn thủng, Kazuta Haruka vẫn luôn hộc máu. Mỗi lần cử động là miệng vết thương sẽ càng nghiêm trọng hơn. Máu tươi trào ra nhuộm đỏ cằm, cổ và trước ngực gã, quần áo gã cũng đã sớm nhuốm sắc đỏ loang lổ. 

Nếu là người bình thường thì đã sớm không chịu nổi nữa, nhưng Kazuta Haruka lại không có bất kỳ dao động nào. Cặp mắt đen kịt kia vẫn luôn nhắm vào Hanada Saharuna, không ngừng tới gần cô, trên đường vung vẩy đầy máu. 

Hanada Saharuna cắn môi, súng trên tay chậm chạp không giơ lên. Cũng không phải là cô đồng tình với tội phạm giết người hàng loạt, sau khi biết được tội ác mà đối phương gây ra, Hanada Saharuna liền cảm thấy kẻ này không hề đáng được khoan dung. 

Nhưng khi đối mặt trực diện với Kazuta Haruka cả người đầy máu mà không chút sợ hãi, cô ngược lại cảm thấy hoảng hốt.

Cũng giống như một đứa trẻ con cầm gậy cười hì hì đuổi đánh chuồn chuồn, nhưng khi chuồn chuồn rơi xuống và run rẩy trên đất, nó lại đột nhiên sợ hãi rồi khóc thét lên. Đó là sự kính sợ đối với sinh mệnh, cũng là nỗi sợ trước hành động hủy hoại sinh mệnh của chính mình. 

Mà trong mắt Hanada Saharuna, Kazuta Haruka chính là con chuồn chuồn gãy cánh kia. Rõ ràng đã bị thương nặng như vậy vẫn còn cố gắng giãy giụa, nhìn toàn thân đẫm máu của đối phương khiến cô có cảm giác mình đang hành hạ gã đến chết. Việc này so với trực tiếp g.ết ch.ết gã còn đáng sợ hơn.

Một phát bắn thủng đùi, một phát bắn xuyên trán, một phát bắn nát điều khiển từ xa, một trúng ngực và một trúng bụng, tổng cộng cô đã bắn 5 phát đạn, bây giờ cô chỉ còn lại 2 phát cuối cùng.

Hanada Saharuna vừa lùi lại vừa trấn an tinh thần bản thân, cô biết mình không thể tiếp tục dây dưa nữa, phải lập tức kết liễu Haruka Kazuta. Nếu không giế.t c.hết gã thì cho dù chỉ còn lại một hơi thở hắn cũng sẽ cắn lấy cô không buông đến cùng! 

Đúng lúc này, cô nghe thấy sau lưng truyền đến một tiếng đàn ông kinh hô. Cô lập tức nhớ ra người công nhân vừa ở đài quan sát kiểm tra pháo hoa kia, ông ấy còn chưa rời đi! 

Lúc này Hanada Saharuna cũng nhận ra mình đã tới gần lối ra vào của đài quan sát, mà mấy người Edogawa Conan ở đầu bên kia cũng nhìn thấy cô. 

Megure Juzo vừa mới chạy tới nhìn thấy Haruka Kazuta và Hanada Saharuna đang giằng co thì lập tức giật lấy cái loa trên tay Takagi Wataru: "Hanada, cô đang làm gì vậy? Mau khống chế The Gravedigger! Bắn vào tay chân hắn!"

Sức chiến đấu của Hanada Saharuna ai trong Đội 1 cũng rõ như ban ngày, từ khi cô được Matsuda Jinpei huấn luyện đặc biệt xong lại càng tăng lên. Thanh tra Megure cảm thấy với sức chiến đấu đó của cô thì dưới tình huống không bị con tin ảnh hưởng thì tuyệt đối có thể bắt được Kazuta Haruka!

Cái loa kia rốt cuộc từ đâu chui ra? Tuy rất muốn phun tào, nhưng nhìn Kazuta Haruka càng ngày càng tới gần, Hanada Saharuna cũng không còn tâm trạng vui đùa nữa. 

Cô lớn tiếng đáp lại: "Đối phương không có cảm giác đau, tôi đã bắn mấy phát rồi! Hắn không có phản ứng gì hết!"

Lời của Hanada Saharuna làm Megure Juzo nhíu mày lại, lúc này ông mới chú ý tới tay áo nhuốm máu của Hanada Saharuna, ý thức được cô đã bị thương. 

Kazuta Haruka nhiển nhiên hung ác ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.

Ông nghiêm mặt một lát rồi lạnh giọng hô lên: "Vậy bắn chết hắn! Hanada, tôi ra lệnh cho cô, lập tức bắn chết Kazuta Haruka!" 

Takagi Wataru và Sato Miwako đứng sau đều lộ vẻ mặt lo lắng, hai người đều biết đây là lần đầu tiên Hanada Saharuna giế.t c.hết tội phạm. Rất nhiều cảnh sát có khi cả đời đều không trải qua tình huống phải g.iết ch.ết phạm nhân, mà Hanada Saharuna chỉ là thanh tra thực tập mới vài tháng. 

Tất cả mọi người đều biết đây là một áp lực tâm lý vô cùng lớn. Amuro Tooru và Matsuda Jinpei nhìn Hanada Saharuna đang giơ súng lên ở phía xa, nhịn không được nhíu mày.

Hanada Saharuna giật giật môi, đúng lúc này Kazuta Haruka di chuyển, hắn nhằm về phía người công nhân mặt đầy hoảng sợ. 

Cô không hề do dự, trực tiếp bắn hai phát vào Kazuta Haruka. Một phát súng bắn trúng đùi để gã hơi dừng lại, một phát khác thì bắn thủng huyệt thái dương gã.

Kazuta Haruka ngã xuống, trận chiến giằng co cuối cùng cũng kết thúc. 

Nơi xa truyền đến tiếng hoan hô của đồng đội, Hanada Saharuna đi về phía thi thể của Kazuta Haruka. Người công nhân đã sớm mềm nhũn quỳ trên đất, Kazuta Haruka thì mở to đôi mắt, ánh mắt đen kịt đến khi chết cũng không có lấy một chút biến hóa.

Hanada Saharuna nhìn về phía cây búa bên cạnh người công nhân, Kazuta Haruka chạy sang đó không phải vì muốn giết đối phương mà là để lấy cây búa này, chắc chắn hắn định tìm vũ khí để tiếp tục đấu cùng cô. 

Narihisago Muku vừa rồi cách bọn họ gần như vậy, còn ở trong chậu nên động tác bị hạn chế, thế mà Kazuta Haruka cũng không bắt lấy cô bé. Cho nên khi Kazuta Haruka nhằm về phía người công nhân, Hanada Saharuna lập tức cảm thấy không thích hợp.

Bây giờ nhớ lại, từ lúc lối đi đài quan sát bị nổ là Kazuta Haruka đã hoàn toàn nhắm vào cô. Đài quan sát mất đi lối vào giống như một đấu trường riêng biệt, gã quyết tâm muốn cùng cô chiến đấu một trận mày chết tao mất mạng. 

Đúng là một tên điên không thể hiểu nổi.

Hanada Saharuna thở ra một hơi, xoay người đi về phía lối đi hành lang bị bom nổ. 

Nhìn đồng nghiệp bên kia, trên mặt cô lộ ra chút tươi cười: "Thanh tra Megure, tôi đã giải quyết xong! Em Narihisago cũng đã được tôi cứu ra, mọi người mau đưa chúng  tôi về với ~ Gọi người ở đội chữa cháy đến làm một lối đi tạm thời gì đó á."

Thế nhưng sắc mặt Megure Juzo lại không hề tốt lên: "Hanada, không kịp nữa rồi." 

"Gì cơ?" Hanada Saharuna khó hiểu nghiêng đầu: "Thanh tra Megure, tôi không hiểu ý của ngài." 

Cái gì mà không kịp? The Gravedigger đã bị cô giết, Narihisago Muku cũng đã được cứu, còn cái gì không kịp nữa?

Thanh tra Megure biểu tình nghiêm túc: "The Gravedigger đã đặt bom ở kết cấu mặt bằng đài quan sát, một khi phát nổ thì toàn bộ đài quan sát sẽ hoàn toàn bị phá hủy, sau đó là rơi từ độ cao 400m xuống. 

Bây giờ chỉ còn 15 phút nữa là bom sẽ nổ, trực thăng và đội cứu hỏa không thể chạy kịp đến đây. Hanada, kế tiếp cô có một nhiệm vụ quan trọng hơn, đó là đưa hai người dân thường qua đây." 

"???" Đưa qua đó? Đưa kiểu gì??

Hanada Saharuna ngơ ra. 

※※※※※※※※※※

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện