Đường Hi run rẩy hỏi 1551:【Đêm qua là nhân viên dọn phân tới tìm tôi sao?】
1551 muốn trả lời nhưng do ảnh hưởng đến nội dung cốt truyện nên nó lại bị cấm nói.
Không có đáp án, Đường Hi càng sợ hơn.
Mặc dù cậu có thể bình tĩnh đối diện với mộng cạnh ướt át kiều diễm ngày hôm qua, còn có cả những dấu vết khả nghi trên người ngày hôm nay, nhưng tất cả những thứ này đều là do cậu tưởng nhân viên dọn phân làm.
Nhưng nếu người nọ không phải là nhân viên dọn phân thì sao...!Thậm chí còn không phải là người nữa.
Đường Hi bị giả thuyết này dọa sợ.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy cậu chủ nhỏ mới vừa mạnh miệng giờ đây như nhớ đến cái gì, sắc mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Evans lo lắng đến gần: "Cậu nhớ ra cái gì à? Gần đây cậu đã tiếp xúc với ai?" Nếu không thì sao trên người lại có khí tức của ma cà rồng nặng như vậy.
Cho dù hắn không nói nốt câu cuối nhưng trên mặt đã hiện rõ nghi ngờ.
Giáo đường của bọn họ đã từng cứu giúp một kẻ xui xẻo bị hút máu.
Người nọ đã làm bảo thạch phát sáng, chỉ có điều không thể sáng như lúc này.
Theo như kẻ xui xẻo ấy nói thì anh ta đã bị ma cà rồng bắt đi ít nhất hai mươi phút, bọn ma cà rồng rất quỷ quyệt, lúc bắt được con mồi thì chẳng vội vàng dùng bữa ngay mà còn muốn vờn tới vờn lui một phen.
Nói cách khác, vị quý tộc tay trói gà không chặt này đã ở bên cạnh một ma cà rồng ít nhất là nửa giờ trở lên.
Có khi còn nhiều hơn thế nữa.
Evans chưa bao giờ gặp trường hợp có thể khiến bảo thạch sáng đến mức này.
Moss đột nhiên tiến đến ngăn Evans lại, lúc này trông hắn hệt như một con sói bị xâm phạm lãnh địa, híp mắt nói: "Xin đừng dựa sát vào chủ nhân của tôi như vậy."
Evans sửng sốt, bây giờ hắn mới nhận ra đã có một gương mặt mới thay thế vị trí của Grover.
Trước nay hắn biết Đường Hi có thói thói quen mang theo vài nô lệ bên người, nhưng chỉ cần qua mấy ngày thì những tên đó liền biến mất hoặc là được thay mới.
Không nghĩ tới lại có một ngày mình bị một hạ nhân mạo phạm.
Càng không nghĩ tới lại có người không sợ thân phận của hắn và thanh kiếm sắc bén bên hông.
Đường Hi nhanh chóng quát lớn: "Moss! Lui xuống!"
Moss lạnh lùng liếc mắt nhìn Evans, sau đó chậm rãi lui về phía sau Đường Hi.
Thân hình cao lớn dường như bao phủ cả cậu.
Rõ ràng là vị trí chủ tớ nhưng lại có cảm giác quỷ dị không nói nên lời.
Nhất thời khiến người ta không phân biệt được ai có tính công kích hơn.
Nhìn thấy Đường Hi nổi giận, gương mặt nhiễm một tầng ửng hồng, Evans an ủi: "Tôi không sao."
Hắn do dự hỏi: "Grover đâu, không phải hắn là chấp sự của cậu à?"
Đường Hi khẽ cau mày: "Hắn bị bệnh rồi, cái tên rác rưởi đó, nói không chừng ma cà rồng cũng là do hắn sơ suất cho vào, chết tiệt."
Thiếu niên có gương mặt thuần khiết, cho dù ngoài miệng nói những lời không dễ nghe nhưng cũng không hẳn khiến người khác chán ghét.
Thậm chí còn khiến người khác muốn đưa tay xoa dịu nỗi muộn phiền giữa hai hàng mày, muốn đem cho cậu hết thảy những gì tốt đẹp nhất trên thế gian.
Evans mỉm cười: "Không sao đâu, tôi sẽ bắt được tên ma cà rồng đó cho cậu nhưng điều kiện đầu tiên là cậu phải nói hết những gì cậu biết cho tôi nghe."
Gương mặt Đường Hi cứng đờ, có chút kiêu ngạo nói: "Nhưng việc bắt ma cà rồng không phải là chức trách của các anh à, sao còn muốn tôi nhọc công phối hợp nữa?"
Evans thuận theo gật đầu: "Ồ, xin cậu thứ lỗi, vậy cậu có thể nể tình tôi mà giúp giáo đường một phen được không? Tôi sẽ dẫn cậu đi buổi đấu giá để bồi thường."
Chỉ có thể nói không hổ là trúc mã của nguyên chủ, vô cùng bao dung nhẫn nại.
Đường Hi lộ ra vẻ miễn cưỡng: "Được rồi, nhưng tôi không cần anh dẫn tôi đến buổi đấu giá, tôi đã nhận được lời mời rồi."
Evans lấy tay che miệng, nuông chiều mỉm cười: "Được được được, ngài Công tước có thể đến đó quả là vinh hạnh của buổi đấu giá mà."
Đường Hi hài lòng gật đầu.
Hai người trò chuyện vô cùng hợp nhau, Evans hệt như một mặt trời nhỏ xua tan đi mây mù đen đặc của Đường Hi.
Moss khắc chế dùng đầu lưỡi liếm chân răng, hai mắt hắn không khống chế được bắt đầu đỏ lên, từ đồng tử tròn của nhân loại biến thành con ngươi dựng thẳng của ma cà rồng.
Lúc Đường Hi định quay đầu qua thì lập tức biên về thành đồng tử tròn vô hại của nhân loại.
Trong góc khuất, ngón tay trỏ hắn khẽ cử động.
Một luồng khói đen theo động tác của hắn len lỏi trong không khí nhưng chẳng ai cảm nhận được.
Trong một góc khuất của vương thành, một "người" hưng phấn ngẩng đầu lên, không ngừng ngửi ngửi trong không khí.
Tên đó cảm nhận được "Cha" đang truyền lệnh cho mình.
Tin tức vị ma cà rồng thủy tổ thức tỉnh nhanh chóng truyền đến tai tất cả các ma cà rồng trong vương thành.
Góc khuất âm u bắt đầu sống dậy.
Ma cà rồng được truyền lệnh đi ra ngõ hẻm, đội mũ đen lên đi về phía giáo đường.
Sự hài hước của Evans cũng đã khiến Đường Hi giảm bớt phần nào lo âu, cong cong mắt nghe hắn kể về những chuyện lý thú.
Vậy nên cậu cũng dần nhớ lại dưới sự dẫn dắt của hắn, nhưng càng nhớ lại càng khiến người khác cảm thấy hoài nghi.
Căn bản Đường Hi không có tiếp xúc với kẻ nào khả nghi cả.
Thật ra ma cà rồng rất dễ bị phát hiện, bọn chúng thích trùm kín người, cũng rất sợ ánh mặt trời.
Evans: "Thật sự cậu không nhớ ra cái gì khác nữa sao?"
Đường Hi lắc đầu.
Dựa theo thiết lập tính cách như một con thiên nga kiêu ngạo của nguyên chủ, chắc chắn cậu ta không thể dễ dàng nói ra việc đêm qua mình bị xâm phạm hư hư ảo ảo này ra ngoài.
Chỉ có thể giấu giếm vị kỵ sĩ trưởng này.
Moss mỉm cười đắc thắng, hắn đã lường trước việc Đường Hi sĩ diện sẽ không chủ động nói ra chuyện đêm qua.
Dĩ nhiên, cho dù hắn có bị phát hiện thì cũng chẳng sao cả, như vậy thì hắn có thể quang minh chính đại cướp thiên sứ về nhốt trong lâu đài cổ của mình.
Trong tòa lâu đài cổ kính ấy, ngày ngày hắn sẽ dâng lên cho thiên sứ những gì tốt nhất, mỗi thời mỗi khắc ôm cậu, còn có thể dâng máu của chính mình, biến thiên sứ thành ma cà rồng bất tử, để cậu luôn ở bên cạnh hắn mãi mãi.
Nhưng bây giờ sự vụng trộm lén lút này lại có một khoái cảm riêng, hắn không muốn kết thúc sớm như vậy.
Ngay khi Đường Hi muốn mời vị kỵ sĩ trưởng ở lại ăn tối thì đột nhiên có hạ nhân vội vội vàng vàng chạy vào đưa một phong thư cho Evans.
Sắc mặt Evans lập tức thay đổi.
Đường Hi thấy hắn theo bản năng đưa tay chạm vào thanh kiếm bạc bên hông.
Cậu tò mò hỏi: "Xảy ra chuyện gì à?"
Chân mày