"Khó chịu! Không nhìn càng khó chịu hơn.""Tiểu thư, người thật sự không tức giận à?" Lục Y nói nghi ngờ trong lòng mình ra."Tức chứ, ta cũng đã ngoan ngoãn uống thuốc rồi, dựa vào cái gì mà không cho ta ăn thịt chứ.""...!Nô tì đang nói về những lời đồn ngoài kia." Lục Y cắn răng nghiến lợi nói."Miệng ở trên người của người ta, ta tức giận thì họ sẽ không nói nữa chắc?""Nhưng chi thứ hai của Lục gia cũng độc ác quá đi, lại đi tung những tin đồn làm tổn hại danh dự của người."Giang Thanh Ba nhìn chằm chằm vào thực đơn nuốt nước miếng, sau đó không để ý khua tay một cái: "Chờ mặt ta tốt hơn rồi, những lời đồn đãi đó không cần bác bỏ cũng sẽ tự biến mất, không cần để trong lòng."Đôi mắt Lục Y lóe sáng, nhìn về phía Giang Thanh Ba đang nghiêm túc nghiên cứu thực đơn, khóe môi động đậy, cuối cùng vẫn không nói gì.Tiếng bước chân vội vã vang lên, Lục Mai chạy vào phòng nói: "Tiểu thư, lão gia về rồi...""Ôi chao, ta nhức đầu quá, cần nằm một lát, bảo mọi người đừng đến làm phiền ta."Giang Thanh Ba ném tờ thực đơn xuống, nhanh chóng đứng dậy bước đến bên giường.
Xong rồi xong rồi, phụ thân mít ướt đã trở về rồi.
Lời đồn bên ngoài tới tai ông lão trong nhà rồi sao?Hu hu hu...!Nàng không muốn đối mặt với người phụ thân mau nước mắt này đâu!"...!Lão gia gặp Đại phu nhân ở hoa viên, sau đó giận đùng đùng vào cung rồi." Lục Mai nói thêm.Giang Thanh Ba chống hai tay xuống, hung hăng trợn mắt