Cô không nhìn thấy trước sự việc thì đã chứng minh không phải là chuyện ghê gớm chết người nên có lẽ cũng chẳng phải việc gì hệ trọng lắm.
Bấy giờ Tu Vũ cũng lên tiếng: “Bố Doanh, cậu đừng mong chờ nhiều, bọn họ đi theo Giang Nhiên lâu rồi, toàn làm quả mọi chuyện lên thôi. Mới đợt trước, chẳng biết bọn họ chạy tới bên ngoài nhà vệ sinh nữ nào nghe lén, sau đó cũng hoảng loạn chạy về bảo là chuyện lớn không ổn rồi.”
“Bố Doanh, cậu đoán xem kết quả thế nào?” Tu Vũ nhún vai: “Hóa ra là có một nữ sinh lớp mười hai định tỏ tình với Giang Nhiên.”
Doanh Tử Khâm nhìn đám đàn em một cái: “..”
“Chị Vũ, chuyện đó đương nhiên là chuyện lớn rồi.” Cậu đàn em vô cùng đau lòng: “Bởi vì đàn chị kia không chỉ có ý định tỏ tình với anh Nhiên mà còn tìm mấy thằng trường khác tới, muốn để anh Nhiên làm anh hùng cứu mỹ nhân. Tất nhiên bọn em phải nhắc nhở anh ấy không được mắc câu rồi.”
Vả lại, không phải là nghe lén bên ngoài nhà vệ sinh nữ, rõ ràng là bọn họ vô tình đi ngang qua trong lúc đang trên đường tới sân tập. Bọn họ có quậy phá đến mức nào thì cũng làm gì có sở thích rình mò bên ngoài nhà vệ sinh nữ nghe lén chứ?
Tu Vũ thở dài một hơi, rồi trầm giọng đáp: “Mày phải thấy mừng là mày đi theo Giang Nhiên, nếu như mày đi theo tao thì tao đã đánh cho mày thương tật tám mươi phần trăm từ lâu rồi.”
“Bố Doanh, cậu tin tôi, chuyện hệ trọng thật.” Cậu đàn em nhìn Tu Vũ bằng ánh mắt hờn tủi: “Khi nãy, lúc tôi đi ngang qua văn phòng chủ nhiệm giáo vụ thì thấy mụ Bạch yêu quái đi tìm chủ nhiệm giáo vụ rồi.”
“Bảo cái gì mà lúc thi giữa kỳ phải bố trí một phòng học cho riêng mình cậu để ngăn cậu chép bài.”
Ngón tay đang lướt trên màn hình điện thoại của Doanh Tự Khâm chợt ngừng lại, cô ngẩng đầu: “Cậu cũng phải cảm thấy may mắn vì người cậu theo không phải là tôi.”
Cậu đàn em: “” Trái tim non nớt của cậu ta bị tổn thương nặng nề.
“Mụ Bạch yêu quái bị điên à?” Vẻ mặt Tu Vũ lạnh lẽo, cô ấy nhìn về phía cô gái: “Ngăn cậu chép bài là sao chứ?”
Doanh Tử Khâm hoàn toàn không để tâm đến, thuận miệng đáp: “Cũng có thể.” Nếu hôm nay không có cậu đàn em đến nhắc nhở thì cô cũng quên mất người đó là ai rồi.
“Tớ nhớ ra rồi.” Tu Vũ cau mày: “Bổ Doanh, cậu và Lục Phòng cược bài thi của lớp xuất sắc nên phải thi cùng một phòng với bọn họ.”
Lớp xuất sắc tự ra đề riêng, độ khó của đề vô cùng cao. Bọn họ coi trọng sự nhạy bén trong tư duy của thí sinh và mức độ thu hoạch kiến thức ngoài giờ học. Theo lẽ thường, với độ khó của đề thi lớp xuất sắc cho dù đổi thành học sinh của lớp tự nhiên làm thì thi được năm trăm điểm đã là khả lắm rồi.
Cho nên ở trên mạng, đề thi lớp xuất sắc trường Thanh Trí mới luôn được mệnh danh là biến thái số một. Dù là hai trường trung học phổ thông ở Để đồ cùng nằm trong tốp ba trường trung học danh tiếng với Thanh Trí cũng không thể nào sánh kịp độ khó nhắn này.
Bởi vì độ khó khác nhau nên lúc thống kê tổng thành tích cuối cùng, thành tích của học sinh lớp xuất sắc sẽ được nhân với 1,2.
Trong cuộc thi cuối kỳ trước, Chung Tri Vãn thi được 615 điểm, tính ra tổng thành tích là 738 điểm. Do đó, cô ta đứng nhất toàn khối.
Tất nhiên, không phải học sinh các lớp khác không phản đối điều này.
Biện pháp giải quyết bên phía nhà trường đưa ra là ngoài đề thi bình thường, các học sinh khác cũng có thể chọn thi đề của lớp xuất sắc. Tuy nhiên, thành tích cuối cùng thì được chắc chắn sẽ kém hơn so với thi đề bình thường.
Lớp xuất sắc được thành lập biết bao nhiêu năm, số lượng học sinh ở các lớp khác chọn thi đề của lớp xuất sắc chẳng vượt quá năm người. Trước đây Doanh Tử Khâm thi được 387 điểm nhưng không phải là đề thi của lớp xuất sắc.
Đây là lần đầu tiên cô chọn tham gia cuộc thi của lớp xuất sắc nên đương nhiên đã gây chấn động không nhỏ trên diễn đàn trường học.
Đề thi thông thường mà chỉ được 387 điểm, vậy tổng điểm của đề thi lớp xuất sắc có vượt nổi 100 điểm không?
“Bổ Doanh, chắc chắn mụ Bạch yêu quái ghi hận trong lòng với cậu vì chuyện ở tiết sinh học.” Cậu đàn em tức giận bất bình: “Dù sao dạy lớp chúng ta cũng lấy được gấp ba tiên lượng so với lớp khác mà ”
“Không sao.” Doanh Tử Khâm lại đeo tai nghe vào lần nữa, cô gật đầu nói: “Chuyện sẽ không như cô ta mong muốn đâu.”
Tu Vũ sờ cằm.
Bổ Doanh của bọn họ lại bắt đầu xem bói rồi đấy à?
**
Bên trong văn phòng chủ nhiệm giáo vụ. “Cô Bạch, chuyện cô đề xuất là tuyệt đối không thể.” Chủ nhiệm giáo vụ từ chối mà chẳng cần suy nghĩ gì: “Làm đề của lớp xuất sắc thì phải thi cùng một phòng với lớp xuất sắc.” Ông vô cùng tức giận. Ngăn cấm học sinh gian lận là thế nào? Còn chưa thi mà đã nghi ngờ trước rồi à?
“Thầy à, có lẽ thấy không hiểu học sinh này cho lắm.” Bạch Thiều Thi không hề tức giận mà mỉm cười nói: “Khi trước ở lớp xuất sắc, em ấy dốt nát không học hành gì, làm cho một người tính tình dễ chịu như thầy Hạ nổi giận bỏ đi, thầy cảm thấy lúc thi cử em ấy sẽ thi một cách nghiêm túc ư?”
Huống chi, Doanh Tử Khâm và Lục Phong đang đánh cược, cả khối mười một đều biết rõ.
Ai thua thì người ấy thật sự sẽ mất sạch mặt mũi.
“Tôi không hiểu thì cô hiểu chắc?” Cơn giận dữ của chủ nhiệm giáo vụ bùng nổ: “Tôi đã nói rồi, chuyện này là không thể, chuẩn bị đi dạy lớp của cô đi.”
“Chủ nhiệm, tôi đang đề xuất ý kiến một cách nghiêm túc.” Nụ cười của