Doanh Nguyệt Huyên ngẩn người, không hiểu chủ nhiệm giáo vụ muốn mình xem cái gì, mãi cho đến khi lại gần,
thử trên màn hình máy tính3 đập vào mắt cô ta.
Một giây sau, con ngươi Doanh Nguyệt Huyên co lại, rồi lại mở to ra. Hai tay cô không nhịn được mà bám v1ào
bàn, gần như không thể tin nổi vào mắt mình.
Thông tin và thành tích cá nhân ở hàng đầu tiên được đặc biệt bôi đỏ. Cuối c9ùng còn có một dấu ngoặc, là đặc biệt
chú thích – đề lớp xuất sắc không thông qua hệ thống đổi điểm.
Làm đề lớp xuất sắc, th3ành tích Doanh Tử Khâm vẫn có thể xếp trên học sinh xuất sắc của lớp tự nhiên.
Hô hấp của Doanh Nguyệt Huyên cũng trở nên d8ồn dập.
Vậy mà lại có người được điểm tối đa môn toán và vật lý đề lớp xuất sắc?!
Doanh Nguyệt Huyện đương nhiên biết để lớp xuất sắc khó đến mức nào, bộ đề do giáo sư Đại học Để đồ ra. Nhất
là tiếng Anh, mời học giả ngôn ngữ nổi tiếng nước ngoài, dù cô ta có phát huy hết thực lực cũng không thể đạt
được điểm tối đa.
Cô ta đoán, nếu nghiêm túc, đề tổ hợp môn tự nhiên nhiều nhất chỉ được 270 điểm.
Những khoảng cách giữa 270 điểm và 300 cách xa một trời một vực.
Còn về tiếng Anh, có vài đề khó đến nỗi người có tiếng mẹ đẻ là tiếng Anh cũng không thể làm được.
Sau khi đến châu u, cô ta còn đặc biệt mang một bộ đề của lớp xuất sắc đến để học sinh trường công lập Ylang làm.
Trường công lập Ylang có mười vị trí trong trận chung kết vòng thi quốc tế ISC, chắc chắn nữ sinh kia sẽ có tên.
Mà đề toán học của lớp xuất sắc, cô ấy cũng chỉ được 138 điểm. Vi thể Doanh Nguyệt Huyện dự đoán người đứng
đầu khối của trường công lập Ylang chắc là được hơn 145 điểm.
Chung Tri Vãn cũng chỉ được 120 điểm.
Trong phương diện giáo dục, trường công lập Ylang vốn dẫn trước trường Trung học Thanh Trí và hai ngôi trường
khác ở Để đô.
Nếu hai ngôi trường đối đầu nhau trong vòng quốc tế của ISC, Trung học Thanh Trí có thể nói là không có sức để
đáp trả.
Trường công lập Ylang cũng là trường cấp ba có nhiều học sinh đỗ Đại học Norton nhất, có tiếng tăm rất cao trên
trường quốc tế.
Cô ta đến làm học sinh trao đổi ở trường công lập Ylang không chỉ là vì để ra một chỗ cho Doanh Tử Khâm. Mà còn
vì trường công lập Ylang có thể giúp nâng cao được bản thân. Nhưng bây giờ, Thanh Trí… không, nước Hoa lại có
người có thành tích đè bẹp học sinh trường công lập Ylang.
Cổ họng Doanh Nguyệt Huyên hơi khô.
“Thấy chưa?” Chủ nhiệm giáo vụ thầy cô ta ngơ ngác nên chỉ vào hàng chữ đầu tiên: “Không phải không cho em cơ
hội, mà là khoảng cách quá lớn.” Ông cảm thấy ông không nên đả kích Doanh Nguyệt Huyên như vậy, mà phải cổ
vũ cô ta. Ông bèn nói: “Có điều em cũng rất ưu tú, em dùng thời gian chuẩn bị ISC cho kỳ thi trung học phổ thông
quốc gia, không biết chừng năm sau trường chúng ta lại có hai thủ khoa khối khoa học tự nhiên ấy chứ.”
Hai thủ khoa khối khoa học tự nhiên, người còn lại là ai không cần phải nói nữa.
“Em xin lỗi thầy.” Doanh Nguyệt Huyên mím nhẹ môi, rũ mắt: “Em quả thật không biết, suất này cho em gái em,
em không có ý kiến gì.”
“Nhưng em…” Chủ nhiệm giáo vụ ngập ngừng, đổi từ cho phù hợp hơn: “Không phải em còn đến lớp A19 để đưa
cho Doanh Tử Khâm tài liệu học tập ở nước ngoài gì gì đó ư?”
Hơn nữa, ông còn thấy đám nhóc lớp tự nhiên đang bán ảnh của Doanh Tử Khâm, nói là treo lên tường để thờ nữa.
Trong trường, về cơ bản không có ai không biết Doanh Tử Khâm là thần học.
Doanh Nguyệt Huyện cười hơi miễn cưỡng. Giọng cô ta rất nhỏ: “Xin lỗi thầy, em không để ý đến.”
Giờ cuối cùng cô ta đã hiểu tại sao các học sinh khác trong lớp xuất sắc cứ muốn nói lại thôi rồi. Chủ nhiệm giáo vụ
cũng không nói gì, chỉ gật đầu: “Nếu em thực sự muốn tham gia ISC thì có thể tham gia từ vòng thi tuyển, đã bắt
đầu mở đăng ký rồi.”
“Chủ yếu là trường chỉ có một suất, nếu có thêm một suất nữa thì sẽ để em đi.”
Doanh Nguyệt Huyên không nói gì. Đãi ngộ dành cho thí sinh được chọn ra từ vòng thi tuyển không thể so sánh
với thí sinh được vào thẳng vòng quốc tế.
Sau khi về nhà, cô ta vẫn không nhìn thấy Doanh Thiên Luật.
Doanh Nguyệt Huyên ngồi ngẩn ngơ trên sô pha.
Cô ta cảm thấy sau khi trở về, tất cả mọi chuyện đều thay đổi. Bất kể là ở trong nhà hay trường học, những ánh mắt
khác đều không còn theo dõi cô ta nữa. Cô ta có thể cảm nhận được rõ ràng ông cụ Chung và Doanh Thiên Luật đã
thay đổi thái độ. Họ tốt với Doanh Tử Khâm hơn và có phần cố ý tránh cô ta.
Chỉ vì cô ta không phải là ruột thịt của họ? Doanh Nguyệt Huyên không thể miêu tả rõ ràng cảm giác trong lòng
mình.
Cô ta đột nhiên đứng lên, về phòng và bắt đầu thu dọn hành lý. Lúc kéo va li ra khỏi cửa thì vừa hay gặp được
Chung Mạn Hoa mới đi mua sắm trở về.
Nụ cười trên mặt Chung Mạn Hoa vụt tắt, bà ta trở nên hoảng sợ.
Cũng không để ý đến túi đồ trên tay, bà ta giằng lấy va li trong tay Doanh Nguyệt Huyên: “Tiểu Huyên, con làm gì
vậy? Anh trai con đã không nghe lời mẹ mà bỏ đi, con cũng muốn làm mẹ