Đó là ảnh chụp của Tô Nguyễn và Phó Quân Thâm.
Còn kể lại kỹ càng những sóng gió trong lần đính hôn năm đó và những chuyện xảy ra trong3 mấy năm gần đây.
Đại khái là kể một câu chuyện như sau.
Sau khi ông cụ Phó và ông cụ Tô đính hôn cho Tô Nguyễn và Phó Quân T1hâm thì vì một vài nguyên nhân, Tô
Nguyễn lại gả cho Phó Dực Hàm.
Phó Quân Thâm lập nghiệp ở bên châu u, khi trở về thì Tô Nguyễn đã đ9ược gả cho người ta, anh không thể buông
bỏ được.
Bởi vì Tô Nguyễn nên Phó Quân Thâm mới có thể trở thành lãnh đạo cấp cao của Tập đoà3n Venus.
Trong mười câu có chín câu thật một câu giá.
Vậy nên nó vô cùng đáng tin.
Tập đoàn Venus đang được chú ý nhiề8u, những công ty và gia tộc khác cũng muốn bị fame nhưng không dám, họ
đều đang đứng quan sát.
Chuyện này lại mang tới một cơn địa chấn.
Chỉ cần liên quan tới Tập đoàn Venus thì không cần Tô Lương Huy phải dùng tiền để đẩy lên hot search, bài viết
này đã nhanh chóng xông lên tốp hot search, thẳng tiến mười vị trí đầu.
# Phó Quân Thâm, Tô Nguyễn #
# Mấy kịch bản tiểu thuyết đã thành sự thật #
Rất nhanh đã có lượng lớn cư dân mạng tràn vào,
“Tuyệt, đúng là một chuyện màu chủ động trời, người mình thích trở thành chị dâu, cho dù muốn cướp cũng
không được cướp.”
“Thương tổng giám đốc quá.”
“Tôi không thấy thương, tôi hâm mộ cô gái trong bức ảnh, cô ấy thật là may mắn mới có thể khiến hai anh em cạnh
tranh với nhau.”
“Tôi chỉ là người qua đường, có sao nói vậy thôi. Bất kể là thân phận hay địa vị của nhà gái đều không xứng với
nhà trai, mọi người không cảm thấy hai bức ảnh này đặt chung với nhau, cô gái Tô Nguyễn này rất giống mấy bác
gái hay sao?”
“Lầu trên, bác không nhìn thấy vì cô gái đó, chàng trai mới cố gắng phấn đấu ư? Cảm động quá, vì sao tôi không
gặp được một chàng trai như vậy cơ chứ?”
Tô Lương Huy đã liên hệ với một công ty giải trí, sau khi học được cách điều hướng dư luận, mua mấy trăm tài
khoản quảng cáo thì đăng bài viết này lên.
Ông ta thuê một tay bút chuyên nghiệp để viết bài, bảo đảm ai đọc cũng rơi nước mắt.
Tô Lương Huy nhận định Tô Nguyễn vẫn có địa vị trong lòng Phó Quân Thâm, nhưng chỉ vì chuyện hổi hồn năm
đó nên có hiểu lầm mà thôi.
Ông ta hiểu rất rõ rằng bây giờ mình nhất định phải dốc sức đánh cược một phen.
Hoặc là Phó Quân Thâm sẽ như trước đây, không thèm quan tâm tới.
Cũng chỉ là một scandal mà thôi, trước đây Phó Quân Thâm bị cả giới danh lưu trào phúng mà Phó Quân Thâm
cũng đầu thèm để ý.
Hoặc là Phó Quân Thâm sẽ đón nhận Tô Nguyễn.
Bất kể là trường hợp nào thì cũng là chuyện tốt đối với Tô Lương Huy. Nếu là trường hợp trước thì tối thiểu cũng
uy hiếp được đối thủ của ông ta.
Đúng như những gì Tô Lương Huy suy đoán, sau khi được đẩy lên tốp hot search Weibo, bên phía nhà họ Tô, bác
hại và chủ tư của Tô Nguyễn đã dùng tấn công các việc làm ăn của ông ta lại.
Gần như là sát với nhau, hai người lần lượt gọi điện thoại tới hỏi thăm.
Trước khi bảo đảm đánh ngã được Tô Lương Huy, mọi cạnh tranh đều là bí mật, ngoài mặt bọn họ phải giữ hòa khí
với nhau, không được xé mặt. Dù sao thì hai người này cũng đều ở Đế đô, chưa từng gặp Phó Quân Thâm, không
biết rõ sự thật.
Nhưng các mốc thời gian trong đó khiến mọi người tin sái cổ.
Nếu như Tô Lương Huy tạo dựng được quan hệ với Tập đoàn Venus, vậy đúng là bọn họ không dám động vào.
Tập đoàn Venus đối phó với nhà họ Phó cũng chỉ cần tốn một ngày, đối phó với họ thì càng không cần bao nhiêu
thời gian.
“Chuyện trên mạng có phải là thật không ấy hả?” Tô Lương Huy cố gắng giữ thái độ bình thản, cười đáp: “Thật ra
thì không khoa trương như trên mạng viết đầu, tối đa cũng chỉ là cậu ta chờ Nguyễn Nguyễn mấy năm, vẫn chưa
kết hôn mà thôi.”
Ông ta nói lập lờ nước đối như vậy khiến hai người kia đều cảm thấy sợ khiếp vía, vội vàng cúp điện thoại.
Tô Lương Huy tỏ thái độ khinh miệt.
Hạng người này mà cũng đòi đấu với ông ta ư?
Ông ta không trồng cây được gì vào Tô Nguyễn, vậy nên cũng không nói cho Tô Nguyễn biết việc ông ta mượn dư
luận để tạo thế.
***
Bên trong quán lẩu.
Giang Họa Bình đọc hết bài viết xong, tặc lưỡi một cái: “Viết bài được đó chứ, chắc đã phải chi một khoản tiền
không nhỏ.” Doanh Tử Khâm cũng đọc, dường như suy nghĩ tới điều gì đó: “Rất máu chó, là một kịch bản quay
phim tốt đó.” Cho dù cô nói như vậy nhưng cô vẫn gửi tin nhắn WeChat cho Phó Quân Thâm. Vài ngày trước khi
cô tới tòa nhà trụ sở Tập đoàn Venus, vô tình nhìn thấy trong quyển sổ tay của nhân viên lễ tân có viết một câu bằng
bút đỏ. Cố gắng, cẩn thận bảo vệ sự trong trắng của tổng giám đốc.
Cô cũng phải bảo vệ mới được. “Chúng ta không cần lo lắng đầu.” Giang Họa Bình đặt điện thoại di động xuống:
“Quân Thầm sẽ tự giải quyết được thôi.”
Bà vừa cho thức ăn vào trong nồi lẩu vừa đưa cho Doanh Tử Khâm một chai sữa đậu Duy Di.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện,
“Cô và Lưu Huỳnh sinh cùng năm với nhau.” Giang Họa Bình nói: “Khi đó bố cô và ông cụ Phó còn thương lượng
nếu như sinh một nam một nữ thì sẽ kết thành thông gia.”
Bà cười nói: “Tiếc rằng không ai trong số bọn cô là con trai.”
Doanh Tử Khâm lắng nghe.
“Khi bọn cô còn bé thì thường chơi đùa với nhau, lúc cô đến Đế đô, Lưu Huỳnh cũng tới thăm cô.” Giang Hòa Bình
rơi vào trong dòng hồi ức: “Năm 15 tuổi, cậu ấy rất ít khi đến, bởi vì phải quản lý Ngự Hương Phường, cô thì cũng
có việc cá nhân.”
“Sau đó, cậu ấy biến mất bốn năm.”
“Vâng.” Doanh Tử Khâm cụp mắt xuống: “Cháu có nghe Nhiếp Diệc nói.”
“Cô cũng không biết Lưu Huỳnh đi đâu cả.” Giang Họa Bình nhíu mày: “Trước đây cậu ấy đã thích đi du lịch khắp
mọi nơi, cháu cũng biết Lưu Huỳnh là chuyên gia chế tạo mùi hương, khứu giác vô cùng linh mẫn mà, cậu ấy
thường đi khắp nơi trên thế giới để tìm các loại hương liệu mới.”
Doanh Tử Khâm gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Mỗi một nhãn hiệu xa xỉ đều thuê chuyên gia chế tạo mùi hương. Nhưng
người có thiên phú như Phó Lưu Huỳnh thì vài chục năm không