Tôi biết rồi.” Lâm Thanh Gia không để ý chỉ cười nói: “Có lẽ là vị cổ y ẩn thế nào thôi. Đây không phải là chuyện
bình thườn3g ư? Nghiên cứu của tôi còn chưa hoàn thành, tôi về trước đây”
Cô ta khẽ gật đầu với quản gia Lâm rồi rời đi.
Quản gi1a Lâm nhìn theo bóng lưng của Lâm Thanh Gia, thở dài một hơi.
Tiểu thư Thanh Gia cái gì cũng tốt, chỉ duy nhất một điều không9 hoàn mỹ chính là cô ta không phải con gái ruột
của Lâm Cẩm Vân.
Hơn nữa, mẹ của cô ta lại là một người có tính cách chợ búa,3 tham lam, không khiến người ta yêu thích, ưu điểm
duy nhất chính là ngoại hình không tồi.
Nếu không phải nhờ có Lâm Thanh Gi8a, một người bình thường sao có thể gả vào nhà họ Lâm?
Nghĩ cũng đừng nghĩ.
Lâm Thanh Gia nói không cần để ý, nhưng quản gia Lâm lại cảm thấy chuyện này rất quan trọng.
Bên ngoài giới cổ y xuất hiện những cổ y có năng lực mạnh, điều này nhất định phải chú ý.
Ông ta suy tư một chút, rồi gọi mấy gia thần đến.
***
Buổi trưa hôm sau.
Sau khi Doanh Nguyệt Huyên chào hỏi Mạnh Như, bèn đi đến nhà hàng Central Garden.
Nằm ngoài dự liệu của cô ta, Tỉnh Hồng Trinh không phải là một người phụ nữ nông thôn, hay là một người dân
thành thị bình thường.
Bà ta là một người phụ nữ ăn mặc rất sang trọng, toàn thân đều là hàng hiệu.
Tuy rằng khí chất không thể so với các phu nhân nhà giàu nhưng cũng không quá tệ.
Không hiểu sao, Doanh Nguyệt Huyên thầm thở phào nhẹ nhõm. Cô ta chỉ sợ Tỉnh Hồng Trinh sẽ giữ chặt cô ta
không buông để vòi tiền.
Thế nhưng Doanh Nguyệt Huyên không biết phải gọi Tỉnh Hồng Trinh thế nào, cô ta lên tiếng: “Bà..”
“Được rồi, con muốn gọi thế nào cũng được, không gọi cũng được. Tỉnh Hồng Trinh nhìn kỹ Doanh Nguyệt Huyên
một lát, đột nhiên mỉm cười: “Có vẻ như lúc đó mẹ để con đến nhà họ Doanh là một quyết định rất chính xác.”
Trái tim của Doanh Nguyệt Huyên đột nhiên nhảy dựng: “Bà nói thế là có ý gì?”
“Thế nào, con không hài lòng?” Tỉnh Hồng Trinh nói: “Con xem, bây giờ con là đại tiểu thư của nhà họ Doanh, lại
sắp đính hôn với đại thiếu gia nhà họ Nguyên rồi. Nếu con đi theo mẹ thì làm gì được sung sướng như bây giờ?”.
“Con đừng nhìn mẹ ăn mặc đẹp như thế này, tài khoản của mẹ tháng nào cũng âm cả, không nuôi nổi con đâu.”
Các ngón tay của Doanh Nguyệt Huyên siết chặt lại.
Đương nhiên không có khả năng.
Thế nhưng cuộc sống của cô ta là đánh cắp của người khác.
“Không phải bà đã cho tôi vào nhà họ Doanh rồi ư?” Doanh Nguyệt Huyên lo lắng nhìn: “Vậy sao bà còn xuất hiện?
Không sợ bố mẹ tôi tìm đến sao?”
“Không phải mẹ đã nói rồi à? Mẹ đến tìm con là để giúp con” Tỉnh Hồng Trinh lại cười nói: “Doanh Tử Khâm ưu tú
như vậy, con thật sự không sợ sao? Nếu nhà họ Doanh đính chính lại thân phận của nó, con sẽ bị đuổi ra khỏi nhà
thôi.”
Toàn thân Doanh Nguyệt Huyên run lên.
“Tôi sợ, tất nhiên là tôi sợ” Cô ta mím môi, cổ họng khô khốc: “Tôi có thể làm gì đây? Tôi đã rất cố gắng rồi, nhưng
vẫn không thể bằng cô ta”
“Không, tất nhiên là con vẫn chưa đủ cố gắng” Tỉnh Hồng Trinh lắc đầu: “Con phải nghĩ cách nào đó giải quyết cô
ta đi”
“Giải quyết?” Doanh Nguyệt Huyên chỉ cảm thấy vô cùng buồn cười: “Bà không biết sao? Cô ta có thân thủ rất tốt,
hơn nữa bên cạnh còn có Phó Quân Thâm, tôi phải giải quyết như thế nào?”
“Sẽ có cách” Tỉnh Hồng Trinh uống một ngụm cà phê: “Đợi qua một thời gian nữa, con sẽ biết”
Nói xong, bà ta đứng dậy: “Trước khi con giải quyết cô ta, mẹ sẽ không đến gặp con, con cũng đừng liên lạc với mẹ
quá nhiều”
Doanh Nguyệt Huyên chú ý tới bàn tay của Tỉnh Hồng Trinh,
Mặc dù cũng được bảo dưỡng nhưng không khó để nhìn thấy các nếp nhăn và vết chai.
Điều này hoàn toàn khác biệt với bàn tay của Chung Mạn Hoa.
Môi của Doanh Nguyệt Huyên run lên, cô ta siết chặt ly rượu, cô ta sẽ không bao giờ quay trở lại cuộc sống bình
thường. Tỉnh Hồng Trinh đi ra ngoài.
một chiếc bàn khác phía xa, Doanh Thiên Luật đã nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng vừa rồi.
Ánh mắt anh ta dần dần trầm xuống.
Anh ta chưa bao giờ nhìn thấy người phụ nữ đó, nhưng anh ta có thể thấy Doanh Nguyệt Huyên và người phụ nữ
đó có đôi mắt rất giống nhau, cả hai đều có đôi mắt tam giác.
Ông cụ Chung nhận thấy Doanh Thiên Luật không tiếp tục ăn, cứ nhìn chằm chằm về một hướng, ngẩng đầu:
“Thiên Luật, cháu nhìn cái gì?” “Không có gì ạ” Doanh Thiên Luật chậm rãi đáp: “Cháu còn tưởng nhìn thấy người
quen, không ngờ lại là nhìn nhầm”
Ông cụ Chung gật đầu, trong khi ăn, ông vui vẻ biên tập video cho Doanh Tử Khâm và đăng lên Weibo.
Kỹ năng biên tập của ông cụ Chung rất tốt, cho nên ông có rất nhiều fan hâm mộ trên Weibo.
Ông còn nhận được một số tin nhắn riêng, nhờ ông biên tập video của các cặp đôi.
Ông cụ Chung rất tức giận nên đã chặn luôn người này.
Doanh Thiên Luật im lặng cầm điện thoại.
Phía trên là một tấm ảnh, chụp được khuôn mặt của Tỉnh Hồng Trinh.
Anh ta đã gửi bức ảnh này cho bạn mình.
“Điều tra giúp tôi người phụ nữ này có phải là Tỉnh Hồng Trinh hay không?
***
phía bên kia, bên trong trại huấn luyện Thanh Xuân 202.
Tập đầu tiên của chương trình, mỗi thí sinh được chia lớp theo đánh giá của huấn luyện viên.
Vân Hòa Nguyệt là người đầu tiên nhận được điểm A nên tự nhiên được phân vào lớp A.
Lớp A chỉ có bảy người, các thí sinh còn lại đều liều mạng để được chọn.
Tập hại của chương trình là phần trình diễn đầu tiên của các thí sinh, Vân Hòa Nguyệt lại một lần nữa lấy được
điểm tuyệt đối. Cô ấy đã giành được số lượt thích cao nhất cho màn trình diễn này và trở thành ông hoàng lượt
thích.
Bây giờ bọn họ đã bắt đầu quay tập thứ ba, và tập ba sẽ được phát sóng vào ngày mùng Một Tết.
Sau khi được cư dân mạng nhận ra, Doanh Tử Khâm cũng không đeo khẩu trang nữa.
Cô được huấn luyện viên âm nhạc Hứa Đường Chu tiếp đón.
Hứa Đường Chu không giống với nhà sản xuất Lý và đạo diễn. Lần trước, khi anh ta