Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Hả?” Phó Quân Thâm chậm rãi ngồi thẳng dậy, ánh mắt hơi dao động: “Chuyện đó là thế nào?”
“Tuy chuyện đã qua rất lâu rồi, năm xưa hệ t3hống mạng cũng không phát triển, rất nhiều dấu vết đã bị xóa sạch
nhưng vẫn điều tra được một ít manh mối.” Vân Sơn lấy ra một xấp ảnh: “Hóa 1ra mẹ ruột của Doanh Nguyệt
Huyên – Tỉnh Hồng Trinh và Doanh Chấn Đình là vợ chồng chưa cưới nhưng năm xưa gia cảnh nhà họ Tỉnh sa sút,
bà cụ9 Doanh đã ngăn cản đám cưới này.”
“Đúng lúc khi ấy nhà họ Doanh tìm tới liên hôn, Chung Mạn Hoa cũng đem lòng cảm mến Doanh Chấn Đình3 nên
bà cụ Doanh đã làm chủ cho hai người thành hôn.” “Để đề phòng Tỉnh Hồng Trinh bám lấy không buông, bà cụ
Doanh đã cho Tỉnh Hồng Trinh nă8m triệu để bà ta cút ra nước ngoài.”
Vân Sơn chỉ vào một bức ảnh, tiếp tục nói: “Nhưng rất khéo, mười chín năm trước, sau một lần đi công tác Doanh
Chấn Đình lại gặp Tỉnh Hồng Trinh, bọn họ đã xuất hiện cùng nhau vào thời điểm đó.” “Doanh Nguyệt Huyên
cũng được sinh ra không lâu sau lần đó, ngày tháng sinh ra thật sự của cô ta có lẽ là ngày 29 tháng 6 năm 2002”
“Vụ tai nạn xe cộ lần này của Doanh thiếu gia đúng là do Tỉnh Hồng Trinh động tay động chân vào.”
“Thú vị đấy.” Phó Quân Thâm nói với giọng nhàn nhạt: “Cất kỹ đi, tìm thời gian rồi gửi sang cho nhà họ Doanh.”
“Vâng, em sẽ làm ngay.” Vân Sơn gật đầu, rất hả hê khi thấy người khác đau khổ: “Không biết sau khi biết chuyện
Doanh phu nhân có vào bệnh viện lần nữa không nhỉ?”
“Bây giờ không cần.” Phó Quân Thâm gõ nhẹ ngón tay xuống mặt bàn: “Để Yêu Yểu yên tâm thi tốt nghiệp xong
xuôi đã, đừng để những người không liên quan đến làm phiền em ấy.” Đợi Doanh Tử Khâm tốt nghiệp cấp ba
xong, bọn họ cũng sẽ rời khỏi thành phố Hộ. Để đô không phải là nơi nhà họ Doanh muốn vào là có thể vào được.
Vân Sơn ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng phải. Nếu không, biết đâu Chung Mạn Hoa lại bám riết lấy Doanh tiểu thư
không chịu buông. Vân Sơn thu dọn những tấm ảnh rồi đi xuống.
Nghỉ ngơi nửa tháng, Doanh Thiên Luật đã có thể xuống giường đi lại.
Sau khi xác nhận cơ thể không vấn đề gì, anh ta bèn lấy số điện thoại khi đó Văn Nhân Sơn cho mình ra, bấm gọi đi.
“Đại sư Văn Nhân, thật sự rất cảm ơn ngài.” Doanh Thiên Luật nói: “Quả nhiên giống như ngài đã nói, tôi gặp một
vụ tai nạn xe trị mạng, nếu như không có chiếc túi gấm ngài cho cứu tôi một mạng, e là tôi
không thể nào trò chuyện với ngài được nữa rồi.”
Văn Nhân Sơn ngập ngừng, giọng nói trở nên nghiêm túc: “Cậu Doanh, bên cạnh cậu có đại sư nào đó phải
không?” Doanh Thiên Luật ngây người: “Bên cạnh tôi á?”
“Có lẽ cậu Doanh chưa hiểu rõ.” Văn Nhân Sơn lại nói tiếp: “Với năng lực của tôi thì vẫn chưa đủ để giúp cậu tránh
được kiếp nạn vừa rồi.” “Chắc chắn là cậu đã gặp được một người còn lợi hại hơn nữa, nếu không chỉ dựa vào mỗi
khoa học kỹ thuật thôi thì cũng không thể bình yên vô sự như vậy được.”
Doanh Thiên Luật im lặng: “Xin lỗi nhé Văn Nhân đại sự, thật sự tôi cũng không rõ chuyện ngài nói nhưng mà vẫn
cảm ơn ngài.”
Kết thúc cuộc điện thoại, anh ta mở điện thoại ra đặt vé máy bay đi châu u.
Hôm kia, ông cụ Chung đã đến châu Âu cùng với Doanh Tử Khâm rồi. Vốn dĩ anh ta cũng muốn đi cùng nhưng bị
lệnh cưỡng chế, bắt buộc phải nghỉ ngơi thêm ít ngày. Ngày 15 tháng 5, vòng thi chung kết cấp quốc tế chính thức
bắt đầu, đến lúc đó sẽ phát sóng trực tiếp trên toàn cầu. Doanh Thiên Luật thay quần áo chỉnh tề, nhìn đồng hồ một
cái rồi bước ra ngoài. Cho dù là chuyện gì thì cũng chẳng quan trọng bằng em gái nhà mình.
***
Cùng lúc đó.
Để đồ.
Liên minh phong thủy. Sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Doanh Thiên Luật, Văn Nhân Sơn vội vã đi tìm hội
trưởng Tiêu Bách.
Sau khi nghe ông ấy kể xong câu chuyện đã trải qua, Tiêu Bách cũng rất ngạc nhiên: “Thật sao?”
“Hội trưởng, vô cùng chân thật.” Văn Nhân Sơn đáp: “Căn cứ theo ngày tháng mà tôi tính toán, cậu Doanh đó sẽ
gặp chuyện vào tháng 4 nhưng bây giờ tháng 4 đã qua rồi mà cậu ta vẫn sống, cũng chẳng chịu vết thương trí mạng
nào.”
Doanh Thiên Luật gặp tai nạn xe vào ngày 20 tháng 4.
Hôm nay đã là ngày 5 tháng 5 rồi. Vẻ mặt Tiêu Bách cũng dần trở nên nghiêm túc, ông ấy lẩm bẩm: “Lẽ nào ngoài
Đệ Ngũ tiền bối ra, lại có thêm một đại sư có thể cải mệnh à?”
Phê mệnh và cải mệnh là hai việc khác nhau. Phê mệnh chỉ là tính toán số mệnh và viết ra thôi. Còn cải mệnh là
thay đổi số mệnh của một người. Giống như bọn họ, có thể phê mệnh. Còn về việc cải mệnh thì nhiều lắm là giúp
người nghèo kiếm được tiền hoặc là giúp một ngôi sao không mấy tiếng tăm ngoi lên nổi tiếng thành công thôi. Thế
nhưng đụng phải những kiếp nạn liên quan đến sống chết thế này thì bọn họ không làm gì được.
Bao nhiêu năm nay, người duy nhất có thể cải mệnh mà Tiêu Bách gặp được chỉ có gia chủ nhà Đệ Ngũ là Đệ Ngũ
Xuyên. Nhưng tương ứng với việc đó, sức khỏe của Đệ Ngũ Xuyên cũng rất kém, chỉ sống thoi thóp với chút hơi
tàn, là dạng không thể nào xoay chuyển được đất trời ấy. Bởi vì cải mệnh nên sức khỏe trở nên kém khác hoàn toàn
với việc sinh bệnh.
“Hội trưởng, có cần điều tra những người bên cạnh cậu ta không?” Văn Nhân Sơn hơi chần chừ “Giúp cậu ta cải
mệnh thì chắc chắn cũng rất quan tâm đến cậu ta.”
Cải mệnh sẽ phải trả một cái giá nhất định, nếu không phải là người chí thân thì làm gì có ai không dừng lại đi giúp
người khác cải mệnh chứ? “Không cần.” Tiêu Bách xua tay: “Ông nghĩ nhiều rồi, đại sư ở cấp bậc như thế sẽ chỉ âm
thầm cải mệnh thôi, ông có điều tra cũng chẳng tra ra được.”
Văn Nhân Sơn thở một hơi dài thườn thượt: “Hội trưởng nói cũng phải.”
“Tôi đi tìm Đệ Ngũ tiền bối.” Tiêu Bách gật đầu: “Chuyện của liên minh ông cứ trông chừng trước đi nhé.”
Văn Nhân Sơn gật đầu, tiễn ông ra ngoài cửa.
Bên phía khác.
Châu u.
Doanh Tử Khâm là nhóm tuyển thủ tham gia cuộc thi đầu tiên từ nước Hoa đến. Giống như nước Hoa, các quốc gia
khác cũng gửi những tuyển thủ được vào thẳng vòng thi quốc tế đến châu Âu trước. Còn những tuyển thủ lọt vào
vòng chung kết nhờ thông qua vòng bán kết sẽ cùng có mặt tại cuộc thi vào ngày mùng 10.
Cuộc thi quốc tế của ISC được tổ chức trong một thành phố đại học ở châu u. Thành phố đại học ấy là một thành
phố thực thụ, sở hữu tổng diện tích là 1600 ki-lô-mét vuông. Ngoại trừ Đại học Norton ra, hai trường đại học còn lại
trong nhóm ba trường đứng đầu thế giới đều tọa lạc tại nơi đây. Bao gồm cả mấy phòng thí nghiệm đẳng cấp thế
giới nữa.
Cả thế giới đều rất coi trọng vòng chung kết quốc tế của ISC, không chỉ tiến hành phát sóng trực tiếp trên toàn cầu
mà đến cả căn hộ chuẩn bị cho các tuyển thủ tham gia cuộc thi cũng thuộc loại tốt nhất. Một ngày ba bữa đều mời
đầu bếp của nhà hàng ba sao Michelin tới đích thân nấu nướng. Đằng Vân Mộng ăn đồ tây không quen nên gọi một
suất cơm canh thịt bò mỡ, ngồi ăn bên cạnh Doanh Tử Khâm trong nhà ăn.
Người nước Hoa rất ít, phóng mắt nhìn ra toàn thấy những gương mặt ngoại quốc hoặc là con lai. Chiếc bàn bên
cạnh có mười mấy học sinh, bọn họ đang trò chuyện với nhau.
“Đáng tiếc, người bí ẩn đứng đầu bảng xếp hạng tổng sẽ không tới.” Một học sinh lên tiếng: “Nghe nói bên phía
ban tổ chức đích thân mời qua mạng nhưng vẫn biệt tăm biệt tích.” “Không phải chứ? Tuy là nặc danh nhưng cũng
chỉ là nặc danh với chúng ta thôi, lẽ nào bên