Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Cô vừa dứt lời, xung quanh lập tức rơi vào trạng thái tĩnh lặng.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Doanh Nguyệt 3Huyên.
Bùi Thiên Ý không thể chấp nhận được sự thật này. Trên cõi đời này ai chẳng có lòng riêng, với điều kiện tiên quyết
là1 tuân thủ theo các quy định, điều lệ thì anh ta luôn thiên vị Doanh Nguyệt Huyên. Trong giới hạn đặc quyền của
bản thân, Bùi Thiên Ý 9sẵn sàng trải một con đường bằng phẳng không chút chướng ngại nào cho Doanh Nguyệt
Huyên.
Dù sao thì đây cũng là đàn em của a3nh ta. Nhưng Bùi Thiên Ý hoàn toàn không thể ngờ được rằng người trộm số
liệu thí nghiệm lại chính là Doanh Nguyệt Huyên. Hơn nữa Doa8nh Nguyệt Huyên còn sao chép số liệu thí nghiệm
này vào trong máy tính của Doanh Tử Khâm.
Thời gian quá trùng hợp, chứng cứ vô cùng rõ ràng. Bùi Thiên Ý không muốn tin cũng phải tin.
“Nguyệt Huyên” Bùi Thiên Ý lớn giọng nói: “Em đưa chứng cứ ra đi, chỉ cần chứng minh rằng em không liên quan
gì tới chuyện này cá”
Móng tay Doanh Nguyệt Huyên đã đâm sâu vào trong lòng bàn tay.
Dù bị nhiều người nhìn chằm chằm vào nhưng cô ta lại vô cùng bình tĩnh: Anh tin tưởng những gì cô ta nói ư?”
“Em nói rồi, muốn làm giá vân tay rất đơn giản, ai mà biết liệu có phải là cô ta cố tình làm vậy để đổ tội cho em hay
không chứ?”
“Ngay cả đi đường mà cậu ấy còn lười, chẳng lẽ cậu ấy rảnh rỗi hay sao mà đi làm giá vân tay của cậu?” Ngoài Bùi
Thiên Ý ra thì bao gồm cả Đằng Vận Mộng lẫn Phong Việt đều không biết rõ chuyện xảy ra ở nhà họ Doanh. Doanh
Tử Khâm cũng chưa từng nhắc tới chuyện này với ai cả. Thật ra Bùi Thiên Ý cũng không biết chuyện thiên kim thật
giả của nhà họ Doanh và những chuyện xảy ra sau đó.
Chỉ có một số ít người ở thành phố Hồ và người tham gia vào sự kiện Doanh Lộ Vi ở trên mạng biết rõ chân tướng
của mọi chuyện mà thôi. Thậm chí Đằng Vận Mộng còn chưa từng gặp Doanh Nguyệt Huyên chứ đừng nói đến
việc biết Doanh Nguyệt Huyên Là ai.
Nhưng cô ấy đã tiếp xúc với Doanh Tử Khâm một thời gian dài, cô ấy tin tưởng Doanh Tử Khâm vô điều kiện.
Nghe vậy, Doanh Tử Khâm chậm rãi quay sang: “.” Tự dưng cô cũng không hiểu rõ Đằng Vận Mộng đang bảo vệ
mình hay là đang bêu xấu mình nữa.
Nhưng việc này đúng là thật
Thế giới khoa học kỹ thuật sao có thể giống thế giới tu linh mà cô trải qua trước kia, có thể bay hoặc là dịch chuyển
tức thời đến một địa điểm khác cách đó cả nghìn cây số?
Cổ võ giả có mạnh hơn đi chăng nữa thì cũng chỉ là khai phá tiềm năng cơ thể đạt tới cực hạn. “Nực cười” Doanh
Nguyệt Huyện cười lạnh: “Vậy cậu có thể nói cho tôi biết tôi làm như vậy thì được gì, có lợi ích gì không?” “Ngoại
trừ cái USB không dây mini mà ngay cả chính chủ nhân của nó cũng không biết ra thì còn có chứng cứ gì hả?”
Cô ta tuyệt đối không thể thừa nhận mình là hung thủ được.
Một khi thừa nhận chuyện này, con đường nghiên cứu khoa học của cô ta sẽ hoàn toàn bị chặt đứt.
Khoa học không biên giới. Bất kể là ở châu âu hay là ở nước Hoa thì các vị giáo sư ở các trường đại học đều có liên
lạc với nhau.
Ngoài những nghiên cứu bí mật liên quan tới lợi ích của các gia tộc lớn ra thì các vị đại lão giới nghiên cứu khoa
học sẽ thường xuyên trao đổi tin tức với nhau cũng như giao lưu với nhau về những phát hiện khoa học mới nhất
Chỉ cần vụ việc lần này được đưa ra kết luận thì cũng có nghĩa chưa đầy ba ngày sau là tất cả các phòng thí nghiệm
lớn sẽ biết đến tên cô ta, đồng thời đưa cô ta vào trong sổ đen.
Cô ta không thể để chuyện này xảy ra được. Bờ môi Doanh Nguyệt Huyên mấp máy, trên gương mặt nở nụ cười
chế giễu: “Có ai không biết Doanh Tử Khâm cô quen biết với giáo sư của Đại học Đế đô chứ? Theo tôi được biết,
chiếc USB không dây mini này đã được bán trong nội bộ Đại học Đế độ, quan hệ giữa cô và giáo sư Tả Lê tốt như
vậy, chẳng lẽ cô lại không mua được hay sao?”
Khoa máy tính và khoa vật lý có giao lưu với nhau, nhưng Doanh Tử Khâm có quyền lực để khoa máy tính cung
cấp video giám sát tháng trước hay không?
Nếu như Doanh Tử Khâm tấn công vào khoa máy tính, vậy chắc chắn cũng sẽ bị đưa vào sổ đen.
“Xem ra việc này là cần thiết” Doanh Tử Khâm đưa tay ra, gõ bàn một cái: “Đưa điện thoại cho tôi”
Đội trưởng đội điều tra lập tức trả điện thoại cho cô.
Doanh Tử Khâm nhận lấy, ngón tay ấn vài cái, gọi tới một số máy, sau đó bật loa ngoài lên.
Sau khi đổ chuông vài tiếng, bên kia nghe máy.
“Chào giảng viên La, tôi là Doanh Tử Khâm” Cô bình thản nói: “Có người vu oan cho tôi lấy trộm số liệu thí
nghiệm, cần khoa máy tính phối hợp. Mong cô hãy cho tôi xin video giám sát kho hàng chứa USB không dây mini
trong thời gian hai tháng!
Người phụ nữ ở đầu dây bên kia sung sướng đáp: “Được, để tôi xử lý, em chờ một chút nhé! Nghe tới đây, sắc mặt
Doanh Nguyệt Huyên lập tức thay đổi.
Cô ta biết giảng viên La này là ai, cho dù chưa đạt tới cấp bậc giáo sư nhưng lại là người chịu trách nhiệm quản lý
đa số công việc ở khoa máy tính.
Phòng giám sát thuộc quyền quản lý của người này. Sao Doanh Tử Khâm lại có thể quen biết giảng viên La được?!
Doanh Nguyệt Huyên không thể nào giữ được bình tĩnh nữa, sau lưng không ngừng chảy mồ hôi lạnh.
Cô ta muốn lập tức rời khỏi đây, thế nhưng không có biện pháp nào cả.
Bùi Thiên Ý nhìn chằm chằm vào cô ta, ánh mắt càng ngày càng thất vọng hơn.
Mười lăm phút sau, giảng viên La gửi video giám sát tới máy tính của Doanh Tử Khâm.
Video giám sát trong suốt khoảng thời gian hai tháng rất dài, muốn tìm ra cũng vô cùng phiền phức.
“Mọi chuyện phải được điều