Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
THÀNH CÔNG
Tay đua chết ngay tại chỗ còn cô ấy cũng bị thương nặng. Tu Vũ từng nghĩ đến chuyện có thể là
do ngườ3i khác làm những đoạn đường đó thật sự rất hung hiểm, chỉ cần không cẩn thận là có khả năng xe hỏng
còn người ra đi ngay.
<1br>Nhưng người được cô dẫn đường cho là tay đua số một, đã từng giành được cúp trong giải F1. Anh ta mà để
xảy ra sai sót thì đ9úng là có hơi kỳ lạ.
“Ừm, tôi và anh đã đi điều tra báo cáo khám nghiệm tử thi của tay đua năm xưa.” Doanh Tử Khâm thản3 nhiên
tiếp lời, “Phát hiện một điểm đáng nghi, đại não của anh ta có một vùng tối rất nông.”
“Cũng tức là vào thời điể8m đó đầu óc của anh ta không được tỉnh táo.”
Ngay lúc này, cuốn băng ký ức bắt đầu chiếu lại trong đầu, Tu Vũ lẩm bẩm: “Thảo nào…”
Thảo nào sau khi cô ấy đưa ra mệnh lệnh, tay đua luôn phản ứng chậm hơn một phần tư giây. Tuy chỉ là một phần
tư giây nhưng trong quá trình đua xe, nó cũng đã đủ để quyết định sinh tử rồi.
“Vẫn đang điều tra.” Doanh Tử Khâm tựa vào ghế dựa, ngáp một cái thật to, “Chưa chắc đã là nhà họ Tu, có khả
năng là mấy gia tộc nước ngoài nữa.”
Có quá nhiều gia tộc muốn bắt quàng làm họ với gia tộc Manson. Tay đua của nhà họ Tu rất giỏi, bị nhắm vào cũng
là chuyện thường tình.
“Chậc.” Tu Vũ nhún vai, “Xem ra tớ không được may mắn lắm, là cái kiểu người đi trên đường cũng có thể rớt
trúng cái cống đã được đậy kín ấy.”
“Không, người bọn họ nhắm vào không phải là tay đua mà cậu chỉ đường cho đâu, dù sao anh ta cũng sắp giải
nghệ rồi.” Doanh Tử Khâm nhìn cô ấy, hờ hững tiếp lời, “Cậu là một tay đua thiên bẩm, thứ bọn họ muốn là cậu
không thể tham gia đua xe được nữa.”
Tu Vũ chậm rãi gật đầu: “Tớ hiểu rồi, bố Doanh à, làm phiền cậu quá.”
“Khách sáo.”
Ngay lúc này, điện thoại chợt vang lên. Doanh Tử Khâm nhận cuộc gọi: “A lô, giáo sư Tả.” “Trò Doanh, em đang ở
Đế đô phải không?” Đầu dây bên phía Tả Lê có tiếng gió rất lớn, “Có địa chỉ không?”
“Ừm, sao thế?”
“Các giáo sư muốn thăm hỏi em, nên có gửi cho em một ít đồ bổ.”
Doanh Tử Khâm gật đầu: “Có đồ bổ gì?” Cô không dùng được đồ bổ nhưng có thể chia cho Mục Hạc Khanh và
Nhiếp Vân Gián.
“Để tôi nghĩ xem…” Tả Lê đáp, “Hày, tôi chẳng nhớ rõ nữa, nói chung là chắc chắn có dầu gan cá gì đó, là đúng rồi,
còn có mười thùng gan heo nữa! Bố máu ấy mà!”
Doanh Tử Khâm: “…”
Cô lập tức cúp điện thoại.
Tả Lê vẫn còn đang đợi ghi lại địa chỉ: ???”
***
Trên mạng là gió mưa xáo trộn, trên truyền hình cũng đã phát đi tin tức nhà họ Doanh bị cô lập.
“Làm hay lắm.” Kỷ Nhất Hàng vỗ bàn một cái thật kêu, vô cùng tức giận, “Nhà họ Doanh không phải con người
mà.”
“Đúng thế.” Kỷ Ly cũng tức tối vô cùng, “Ác giả ác báo, cuối cùng cũng đợi được ngày này.”
Kỷ Nhất Hàng quay đầu lại, phát hiện Kỷ Ly cũng đang xem tin tức, còn cầm cả điện thoại, không kìm được ngây
người ra: “Tiếu Ly, con đang làm gì thế?”
Kỷ Ly ồ lên một tiếng, tỏ vẻ kiêu ngạo: “Con đang đánh bảng cho Doanh thần.” Kỷ Nhất Hàng ngơ ra: “Đánh bảng
là cái gì?”
“Ai dà, bố già rồi bố không hiểu được đâu.” Kỷ Ly mừng rỡ làm số liệu, “Nói chung Doanh thần là thần tượng của
con, nếu không phải vì vẫn còn bận làm thí nghiệm, chắc chắn con cũng đi tham gia ISC rồi.”
Kỷ Ly đứng ở tốp một trăm trong kỳ thi tốt nghiệp, thực lực cũng rất mạnh. Có điều con cháu chi chính của nhà họ
Ký đều phải tham gia viện nghiên cứu. Từ năm mười tuổi, bọn họ đã bắt đầu làm
những thí nghiệm đơn giản. Mỗi một lần thí nghiệm đều là một bài kiểm tra. Căn cứ theo biên bản kiểm tra, đến lúc
đó phân chia bọn họ đến những phòng thí nghiệm có cấp bậc khác nhau.
Kỷ Ly có quá ít thời gian, sau khi kỳ thi đại học kết thúc, cô ấy mới có thời gian xem chương trình phát lại của cuộc
thi ISC quốc tế. Sau đó thì lọt hố thành người hâm mộ luôn.
“Thế thì tốt.” Kỷ Nhất Hàng cũng rất vui mừng, “Đợi bố tìm được Phong Miên rồi, có khi con có thể gặp mặt thần
tượng của con đấy, tính ra thì con bé còn là em họ của con cơ.”
Nói rồi, Kỷ Nhất Hàng đứng lên, bước vào trong phòng ngủ.
Ông đến thành phố Hộ một chuyến nhưng không tìm được người, dạo gần đây có thông tin bảo ôn Phong Miên
xuất hiện tại Đế đô. Ông phải đi chuyến nữa xem sao.
“Tiểu Ly.” Bà Kỷ cau mày, nhìn về phía phòng ngủ một cái, kìm giọng, “Con không có thần tượng, con cũng không
có em họ, đã nghe rõ chưa hả?” Kỷ Ly ngẩn người: “Mẹ?”
“Bố của con cũng sẽ không đón bố con bọn họ về đây đâu.” Bà Kỷ nặng nề nhấn mạnh, “Con đi học đi, đừng có
nghĩ vẩn vơ đến mấy chuyện đó nữa.”
Kỷ Ly mím môi, đặt điện thoại xuống, đi vào phòng sách.
Kỷ Nhất Hàng bước ra, hoàn toàn không biết gì về chuyện đã xảy ra trước đó. Lúc ông đang chuẩn bị ra ngoài, bà
Kỷ gọi ông lại.
“Kỷ Nhất Hàng, khó khăn lắm anh mới bước lên được vị trí ngày hôm nay.” Bà Kỷ nhắm mắt, “Tại sao anh còn lấy
tiền đồ của bản thân ra đánh cược như vậy hả? Anh quên mất hai mươi năm trước anh đã bị liên lụy như thế nào
à?”
Viện nghiên cứu của nhà họ Kỷ không chỉ có mình người nhà họ Kỷ, mà còn có những nhân tài bọn họ chiêu