Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Cô vừa thốt ra câu này, bà Kỷ và Kỷ Ly đều ngẩn tò te.
Nhà họ Ký được phân đến tòa biệt viện này, kiến trúc vật liệu đều rất tốt, hiệu quả3 cách âm không thua kém gì
khách sạn năm sao.
Còn cách một tầng cửa, khiến họ không nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài, thế mà sao Doa1nh Tử Khâm lại
nghe thấy bọn họ nói chuyện được?
Bà Kỷ mấp máy môi, không biết phải trả lời thế nào: “Yêu Yểu, chuyện này.”
Đúng 9là bà Kỷ không muốn để chuyện này quấy rầy người khác nữa.
Hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng của Kỷ Nhất Hàng, ông sắp phải quay về phòng th3í nghiệm, tiếp tục tiến hành
nghiên cứu.
Thí nghiệm mà ông tham gia có kỳ hạn là một năm.
Đến cuối năm sẽ phải báo cáo kết quả th8í nghiệm, sau đó đối đầu với Kỷ Nhất Nguyên.
Nhưng bên phía Kỷ Nhất Nguyên người đồng thể mạnh, nghe nói còn mời cả Nhan Nhược Tuyết làm tham mưu.
Đừng nói là Kỷ Nhất Hàng, nhanh còn lại của nhà họ Kỷ cũng khó địch lại nổi.
Nhưng mà chỉ cần thí nghiệm không thất bại, thì sẽ không bị Kỷ Nhất Nguyên tóm được sơ hở làm to chuyện lên.
Nếu Kỷ Nhất Hàng biết chuyện Nhan Nhược Tuyết nhắm vào Kỷ Ly, thí nghiệm chắc chắn sẽ chịu ảnh hưởng.
Còn Ôn Phong Miên vừa mới quay về nhà họ Kỷ cũng khó tự bảo vệ mình.
Doanh Tử Khâm lại là vãn bối.
Bà Ký định tự mình giải quyết.
Doanh Tử Khâm bước vào trong, hơi ngước mắt lên: “Nhan Nhược Tuyết là ai?”
Bà Kỷ thở dài, thấy chuyện không giấu được nữa, chỉ đành nói: “Nhan Nhược Tuyết là một nhân tài trong lĩnh vực
nghiên cứu khoa học được nhà họ Kỷ chiêu mộ vào gia tộc, đến lúc hai mươi tuổi, hiện giờ cô ta hai mươi chín tuổi,
nhưng đã có đến 13.940 điểm cống hiến”
Trong viện nghiên cứu của nhà họ Kỷ, có một bảng xếp hạng công huân, thứ tự sắp xếp theo điểm số từ cao xuống
thấp.
Xếp tốp trên đều là những người đã về hưu, dù sao thì thời gian nghiên cứu của họ cũng rất dài.
Nhưng Nhan Nhược Tuyết là người duy nhất dưới bốn mươi tuổi mà có thể chen chân vào tốp 50 bảng cống hiến.
Cô ta có tiềm lực vô hạn trong tương lai, nội viện đang tích cực bồi dưỡng. Bên phía châu Âu có dự án liên kết
nghiên cứu nào, cũng đều để Nhan Nhược Tuyết đi đại diện cho nhà họ Kỷ.
Cấp bậc các hạng mục nghiên cứu của nhà họ Kỷ cũng được xếp hạng theo chữ cái, cấp D là thấp nhất, cấp SS là cao
nhất.
Thí nghiệm trên đảo nhỏ mà Ôn Phong Miên tiến hành năm xưa là thí nghiệm cấp SS duy nhất trong lịch sử của
nhà họ Kỷ.
Cấp bậc của hạng mục nghiên cứu càng cao, thì sẽ càng lấy được nhiều điểm cống hiến.
Tương ứng cũng sẽ nhận được càng nhiều tài nguyên do nội viện phân phối.
Trước mắt điểm cống hiến của Kỷ Nhất Hàng vừa vượt mốc 5000.
“Nhưng mà so với bố cháu thì vẫn còn kém chút.” Bà Kỷ nói xong mỉm cười, trong giọng nói có chút cảm thán:
“Năm đó trước khi cậu ấy mất tích, điểm cống hiến đã vượt mốc 15.000 rồi, đúng là rất tài giỏi”
Nhưng bởi vì nhà họ Kỷ cho rằng Ôn Phong Miên đã chết, cho nên đã xóa bỏ tên ông khỏi bảng cống hiến.
Nội viện cũng đã đưa ra quyết sách, chỉ cần Ôn Phong Miên có thể hoàn thành dự án nghiên cứu lần này thì sẽ khôi
phục lại chức vị và điểm cống hiến của ông.
Doanh Tử Khâm gật đầu: “Điểm cống hiến có thể bị trừ không?”
“Có thể” Vẻ mặt bà Kỷ trở nên nghiêm trọng: “Thí nghiệm thất bại sẽ bị trừ điểm, nếu đem đến tổn thất cho nhà họ
Kỷ thì sẽ bị trừ càng nhiều”
Doanh Tử Khâm dường như nghĩ đến điều gì: “Cháu nhớ rồi”
“Cái người tên Nhan Nhược Tuyết này, có thể làm lơ thì hãy làm lơ” Bà Kỷ lắc đầu: “Bác và bác hai cháu thật không
ngờ, dự án nghiên cứu mới của cô ta lại nhắm trúng Tiểu Ly”
Nhan Nhược Tuyết đã nhìn trúng ai vào phòng thí nghiệm thì trước nay đều không cần đánh tiếng, cứ trực tiếp báo
thẳng lên nội viện.
Nhưng đúng là trong nhà họ Kỳ không có ai từ chối gia nhập vào hạng mục nghiên cứu của cô ta, Kỷ Ly là người
đầu tiên.
“Chị họ, sáng ngày mai, chị đi với em đến Đại học Đế Đô một chuyến” Doanh Tử Khâm suy ngẫm trong giây lát,
điềm đạm nói: “Yên tâm, hồ sơ của chị tuyệt đối sẽ không bị trả về.”
Kỷ Ly ngẩn người, sau đó nhíu mày: “Doanh thần, Nhan Nhược Tuyết có tiếng nói rất lớn ở khoa Sinh học, cũng tại
chị, biết sớm thế này chị đã chẳng điền khoa Sinh học rồi.”
“Không cần đi khoa khác” Doanh Tử Khâm nhướng mày: “Đến lúc đó cứ đi tìm hiệu trưởng để hỏi”
Cô quay đầu sang nói với bà Kỷ: “Bác gái, mọi người đã giúp cháu, cháu cũng sẽ giúp mọi người”
Bà Kỷ sững người: “Yêu Yểu?”
“Cháu đi nghỉ ngơi trước.” Doanh Tử Khâm ấn lên bả vai bà Kỷ: “Đợi lát nữa bố và bác cháu về, bác đừng quá lo
lắng”
Bà Kỷ vẫn còn hơi choáng váng, đờ đẫn gật đầu.
Cho đến tận khi Doanh Tử Khâm vào phòng, bà mới chậm chạp quay sang Kỷ Ly: “Tiểu Ly, em họ con.”
“Con cũng không biết đâu” Kỷ Ly gãi gãi đầu, cũng rất hoang mang: “Nhưng mà người trong Super topic đều nói,
chỉ cần là chuyện Doanh thần đã hứa thì nhất định em ấy sẽ làm được, mọi người đều có thể tin tưởng em ấy”
“Đứa trẻ này… Trong lòng bà Kỷ chấn động, bà lẩm bẩm: “Thành tựu sau này sẽ rất đáng sợ”
Lời hứa, hai chữ đơn giản, nhưng không phải ai cũng có thể thực hiện được.
Lời hứa quân tử