Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Thám viên ngẩn ra: “Trưởng quan?”
“Đoạn ở phút thứ 3 giây thứ 24” Thám trưởng chỉ vào đoạn ghi hình, dặn dò: “Phóng to chỗ3 này lên”
Thám viên hơi thắc mắc, nhưng vẫn làm theo.
Cậu ta thoát khỏi chế độ full màn hình, sau đó ấn tạm dừng.1
Thám trưởng lại tỉ mỉ quan sát một hồi.
Một lúc sau, anh ta nhíu mày: “Loại vũ khí này không có trong danh sách 9của IBI, quay về báo với bộ phận vũ khí
tiến hành nghiên cứu”
IBI có ghi chép về tất cả các loại vũ khí trên thế giới, để3 có thể lập ra phương án phòng hộ sớm nhất có thể, duy trì
an toàn cho công dân toàn cầu.
“Dạ vâng” Trinh thám viên ghi c8hép lại: “Những thứ khác thì sao?”
“Hết rồi” Thám trưởng gật đầu: “Lưu giữ một bản, gửi về tổng bộ, còn lại xóa hết đi.”
Trong đoạn băng ghi hình đã ghi lại rất rõ tốc độ và thân thủ của cô gái.
Nếu như truyền ra ngoài, thế giới hẳn sẽ nổ tung.
IBI thường xuyên tiếp xúc với các thợ săn, nhưng chỉ cần có liên quan đến những chuyện siêu nhiên là sẽ xóa bỏ
bằng ghi hình.
“Vâng.” Thám viên nhanh chóng tiến hành xóa bỏ những đoạn bằng.
Một tiếng sau, cả thành phố Saint đã bị lật tung lên một lượt, không phát hiện ra vật nguy hiểm nào.
“Báo cáo tổng bộ” Thám trưởng lấy ra thiết bị liên lạc chuyên dụng của IBI: “Nguy cơ đã được giải trừ”
“Tổng bộ đã nhận được thông tin”
Thám trường quay về cứ điểm của IBI ở thành phố Saint, lấy đoạn băng ghi hình kia ra, lại nghiêm túc nghiền ngẫm
một lần. Sau đó anh ta cảm thấy rất chán nản, có cảm giác chẳng còn lưu luyến gì cuộc đời.
Tốc độ của bọn họ đã nhanh lắm rồi, thế mà có người còn nhanh hơn bọn họ, còn thuận tiện giải quyết hết những
kẻ không an phận.
Có lẽ lần này tổng bộ sẽ cắt giảm lượng của bọn họ mất thôi.
***
Sáng sớm, Doanh Tử Khâm từ nước ngoài về đến Đế Đô.
Lúc về đến nhà Kỷ Nhất Hàng là vừa đúng sáu giờ sáng.
Bà Kỷ đã dậy nấu bữa sáng.
Thấy cô quay về, bà cười híp mắt: “Yêu Yêu, hôm qua ra ngoài với bạn trai đấy à?”
Doanh Tử Khâm đặt cái hộp trong tay xuống: “Chắc vậy ạ”
Cô đã gặp thám viên của IBI thì cũng xem như đã gặp Phó Quân Thâm rồi.
Bà Kỷ lấy từ trong tủ lạnh ra một hộp sữa chua, đặt ở trên bàn, sau đó cắt sẵn bánh mì bỏ vào lò nướng.
Doanh Tử Khâm xắn tay áo lên, cũng bắt đầu phụ giúp.
“Ấy, Yểu Yểu, cháu xem này.” Bà Kỷ lấy điện thoại ra: “Bác follow một bạn fan cứng của cháu, bạn fan này ghép
video đẹp lắm, bác xem đi xem lại mấy lần liền đấy”
Từ khi được Kỷ Ly giúp đỡ khám phá Weibo, giờ đây bà kỷ đã tìm được thú vui mới.
Bây giờ bà cũng không xem tivi nữa, mà toàn lên mạng lưu ảnh với clip về.
“Dạ?” Doanh Tử Khâm đặt dao xuống, nhìn sang.
Cô cảm thấy style cắt ghép video này quen quen.
Cho đến khi cô nhìn thấy tên tài khoản Weibo.
@Ngày hôm nay khỏe mạnh hơn ngày hôm qua.
Doanh Tử Khâm: “..”
Là ông ngoại chứ ai vào đây nữa.
Lúc này bà Kỷ lại lên tiếng cảm thán: “Nhưng mà chủ tài khoản này cũng rộng rãi lắm, nói gì mà bác là follower
thứ 5.200.000 của anh ta, đủ điều kiện bốc thăm trúng thưởng, muốn tặng cho bác một bộ La Mer”
Với điều kiện kinh tế của bà Kỳ đương nhiên không thiếu mỹ phẩm, đồ bà dùng đều là hàng xa xỉ của châu âu.
Nhưng đây là lần đầu tiên bà trúng give away, nên bà vui lắm.
Doanh Tử Khâm mặt không cảm xúc bắt đầu thái thịt.
Ông ngoại của cô đúng là một người luôn bắt kịp xu hướng.
Quả nhiên, chỉ có cô mới là người cổ hủ lỗi thời.
***
Thành phố Hộ.
Nhân viên của Tập đoàn Doanh thì cũng biết tin Doanh Chấn Đình đã chết, nhưng đều không có cảm xúc gì.
Doanh Chấn Đình vì muốn Tập đoàn Doanh thì có thể mau chóng tiến vào Đế đô mà tạo ra rất nhiều áp lực cho
nhân viên.
Cái chết của ông ta ngược lại còn khiến nhân viên thở phào nhẹ nhõm.
Một vài cổ động vẫn luôn ủng hộ Doanh Chấn Đình cũng biết thời thế đã mất, đều thức thời rời khỏi Tập đoàn
Doanh thị.
Tập đoàn Doanh thị đã chính thức lụi tàn.
Doanh Thiên Luật hiếm khi được nghỉ ngơi mấy ngày, anh ta đến thăm ông cụ Chung.
Ông cụ Chung vẫn như thường ngày, đang ngồi cắt ghép video.
Doanh Thiên Luật cầm một cốc trà, nhớ đến báo cáo giám định ADN mình nhìn thấy: “Ông ngoại, năm đó sao Tử
Khâm lại được đón về thể? Chỉ vì nhìn thấy giống thôi à?”
“Tất nhiên là làm giám định ADN rồi” Ông cụ Chung nhìn anh ta như nhìn thằng ngốc: “Cháu tương loại người
như bố mẹ cháu không làm giám định người thân mà đã đón người khác về nhà á?”
“Cháu biết” Doanh Thiên Luật day day trán: “Cháu đã tìm thấy giám định người thân của Tử Khâm trong phòng
làm việc của tổng giám đốc, nhưng trang cuối cùng trống trơn”
Ông cụ Chung cau mày: “Chuyện này thì ông không biết, nhưng mà ông từng hỏi mẹ cháu, nó nói kết quả giám
định không vấn đề gì.”
Bọn họ luôn giấu ông chuyện này, mãi về sau này ông mới biết, tất nhiên ông cũng chưa nhìn thấy tờ giám định
người thân hồi đó.
“Cháu đang nghĩ liệu có thể nào Tử Khâm không phải là người nhà họ Doanh không? Doanh Thiên Luật nói nhỏ:
“Nhưng mà dù sao thì cháu cũng nhận em ấy là em gái cháu”
Chỉ có một khả năng, tờ báo cáo giám định đó đã bị tráo đổi.
Nhưng Doanh Chấn Đình cũng không biết chuyện này, bằng không sẽ không tiện tay bỏ vào trong két sắt bỏ đi.
“Ô, ông cũng từng