Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Gửi xong, cô ta tựa vào lưng ghế, bưng tách trà lên uống một ngụm, ánh mắt lạnh nhạt: “Đợi kết quả, trễ nhất là
một tuần lễ sẽ 3có thôi.”
Vốn di Nhan Nhược Tuyết dự định đợi mấy ngày nữa rồi mới báo cáo lên. Kết quả Doanh Tử Khâm đã nhắc nhở cô
t1a, thế nên cô ta lập tức gửi cho trung tâm virus quốc tế. Đợi sau khi có kết quả xem rốt cuộc ai mới là người làm
trò hề cho n9gười trong giới.
Nhan Nhược Tuyết cười khẩy một tiếng, tâm trạng càng thêm u ám. Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng t3hí
nghiệm,
Bên ngoài, một giọng nói vang lên: “Cô Nhan, tôi là Kỷ Nhất Nguyên”
Nhan Nhược Tuyết quay đầu: “Để 8ông ta vào đi”
Trợ lý lập tức đi mở cửa.
“Cô Nhan” Kỷ Nhất Nguyên vô cùng cung kính, “Thế nào rồi? Ôn Phong Miên đó.”
“Không việc gì phải sợ” Nhan Nhược Tuyết thản nhiên, “Con gái ông ta quá ta tự đại, cứ tưởng bản thân là thủ
khoa kỳ thi tốt nghiệp thì là nhân vật đẳng cấp trong giới nghiên cứu khoa học rồi hay sao ấy, sớm muộn gì cũng sẽ
có ngày bị ngã một vố đau.”
Muốn tự đại cũng phải có bản lĩnh.
“Cô Nhan nói thế là tôi yên tâm rồi” Kỷ Nhất Hàng nở một nụ cười, “Bọn họ không được cô Nhan đánh giá cao, đó
là tổn thất cho bọn họ”
Nhan Nhược Tuyết nhìn ông ta: “Đứa con trai Kỷ Vân Đông của ông không tệ đầu, thí nghiệm mới của tôi sẽ nhận
cậu ta, cậu ta cũng không cần phải từ bỏ công huân, đến lúc đó tôi sẽ báo nội viện mở thêm một con đường cho cậu
ta.”
“Cảm ơn cô Nhan” Kỷ Nhất Nguyên mừng rỡ, “Bây giờ tôi sẽ báo Vân Đông tới ngay, nhưng mà mấy ngày nữa
thằng bé mới tham gia thí nghiệm được, bởi vì ngày mai nó có tiệc đính hôn”
Nhan Nhược Tuyết cau mày: “Tiệc đính hôn?”
“Với nhà họ Tu” Kỷ Nhất Nguyên đáp lời, “Một cô cháu gái mà ông cụ Tù rất yêu thương, sau khi liên hôn thành
công, chúng tôi sẽ không thiếu tiền vốn nữa”
Nhan Nhược Tuyết gật đầu, trong lòng cũng xem như dễ chịu hơn chút.
Nhà họ Kỷ vẫn có người sáng mắt, chẳng giống như cả nhà Kỷ Nhất Hàng, rặt một lũ mù.
***
Trong phòng thí nghiệm D34.
Sau khi bỏ điện thoại vào trong túi bảo vệ, Doanh Tử Khâm đeo găng tay vào.
Thiết bị thí nghiệm bên trong phòng thí nghiệm cấp D chắc chắn không được xịn xò như các phòng thí nghiệm cấp
cao nhưng cũng xem như là đầy đủ. Hạng mục thí nghiệm này không khó, cũng không cần đến thiết bị thí nghiệm
cỡ lớn quý giá. Ôn Phong Miên là người thực hiện thao tác thí nghiệm chủ chốt, Doanh Tử Khâm và Kỷ Ly giúp đỡ
ông.
Chớp mắt một cái mà đã mấy tiếng đồng hồ trôi qua.
Doanh Tử Khâm vẫn nghiêm túc thực hiện thí nghiệm, là Kỷ Ly nhắc nhở cô: “Doanh thần, điện thoại của em đang
kêu”
Doanh Tử Khâm nhìn chiếc điện thoại đang rung một cái: “Đợi em làm xong bước này đã”
“Nghỉ ngơi một lát đi, Yểu Yểu” Ôn Phong Miền ngăn cô lại, đưa một tờ khăn giấy sang, “Bố bảo bên nhà ăn mang
cơm sang, thí nghiệm rất thuận lợi, không cần phải gấp gáp như thế đâu.”
Doanh Tử Khâm lau mồ hôi, rồi đi lấy điện thoại.
Rõ ràng Phó Quân Thâm biết cô đang làm thí nghiệm nên không gọi điện mà chỉ nhắn tin WeChat.
“Đã ăn cơm chưa?”
“Vẫn chưa, đặt đồ ăn rồi, đang đợi mang tới”
“Ừm, ngoan, ăn cơm đúng giờ, mỗi ngày tới giờ anh sẽ nhắc nhở em”
Trước nay Phó Quân Thâm hiểu rất rõ, một khi bạn nhỏ nhà mình đã bắt đầu nghiêm túc làm việc gì đó thì sẽ
chẳng màng gì đến sức khỏe nữa.
Doanh Tử Khâm suy nghĩ một lát mới nhắn một câu đi.
“Tiệc chào đón Tiểu Vũ, anh đến đó để tăng thêm thể diện nhé”
“Đã rõ *Biểu cảm*”
Doanh Tử Khâm nhìn biểu cảm con chuột kia một hồi lâu. Sao bây giờ đàn ông lại thích dùng mấy biểu cảm đáng
yêu vậy nhỉ?
***
Nhà họ Nhiếp.
Phó Quân Thầm gập điện thoại lại tựa như đang suy nghĩ điều gì, hàng lông mi rũ xuống.
“Thiếu gia” Đợi anh trò chuyện xong, Vân Sơn bắt đầu bẩm báo mọi chuyện hôm nay, “Tiểu thư Tu Vũ quay về nhà
họ Tu rồi, ngày mai nhà họ Tu sẽ tổ chức tiệc chào mừng cô ấy, mời không ít huân quý ở Đế Đô, đồng thời cũng có
gửi thư mời cho thiếu gia, thiếu gia có đi không?”
Chắc chắn Tập đoàn Venus là một trong những đối tượng mà nhà họ Tu muốn lôi kéo rồi. Nhưng ông cụ Tu cũng
biết Tập đoàn Venus không phải là dạng dễ mời, nên chỉ tiện tay gửi một lá thư mời đi mà thôi, nào ngờ Phó Quân
Thâm lại đến.
“Bạn gái đã ngỏ lời rồi.” Phó Quân Thâm nới lỏng cà vạt, lười nhác, “Đi”
Vân Sơn: “…”
Càng ngày anh ta càng không thể nhìn thẳng vào thiếu gia của mình.
Phó Quân Thâm khẽ gõ ngón tay xuống mặt bàn: “Chỉ là tiệc chào mừng thôi à?”
“Không phải” Vân Sơn cau mày, “Tuy báo là tiệc chào mừng nhưng trên thực tế là tiệc đính hôn cho Tu Nhan, vì
vậy rất nhiều người vẫn chưa biết là mình đã bị lừa, ông cụ Tu cũng biết tính toán thật đấy”
“Ừm” Phó Quân Thâm lạnh nhạt, “Chúng ta đi với danh nghĩa của Tu Vũ.”
Vân Sơn hiểu ý.
Tiểu thư Tu Vũ là bạn của Doanh tiểu thư, đương nhiên bọn họ sẽ quan tâm tới. Còn Tu Nhan là cái thá gì chứ?
Phó Quân Thâm đứng lên, bước ra ngoài.
Vân Sơn theo sau: “Thiếu gia, anh đi đâu? Có cần em giúp không?”
“Không cần” Phó Quân Thâm, “Nấu cơm”
Vân Sơn lập tức dừng bước.
Vân Vụ quay sang nhìn gương mặt không chút cảm xúc của anh ta: “Anh hai, thiếu gia biết nấu cơm sao?”
“Em bị ngốc à, em phải xem đối tượng là ai” Vân Sơn vô cùng khinh bỉ, “Đối tượng là Doanh tiểu thư nên chắc chắn
thiếu gia biết nấu cơm”
“Nếu đối tượng