Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Nhan Nhược Tuyết rất tự tin.
Cô ta từng nói chuyện với người của Trung tâm virus quốc tế, biết được phong cách của họ1 từ trước đến giờ luôn
vô tình.
Nếu không phải phát hiện mới của cô ta được công nhận, chắc chắn Trung tâm virus quố0c tế không thèm quan
tâm đến cô ta.
Nếu Trung tâm virus quốc tế đã trả lời cô ta, chắc chắn là họ đã nhập virus C mà1 cô ta phát hiện vào trong kho
virus.
Vì thế, sau khi nhận được email, Nhan Nhược Tuyết đã lập tức đến nội viện.
Kỷ Ly vừa nhìn thấy Nhan Nhược Tuyết, nỗi ghê tởm từ tận đáy lòng cô lại trào dâng.
Cô kéo kéo tay áo của cô gá6i, thấp giọng nói: “Doanh thần, cô ta lại cố ý”
“Yên tâm” Doanh Tử Khâm ngáp một cái, bộ dạng rất mệt mỏi, “Cứ nhìn 9đi”
Nếu Trung tâm virus quốc tế thực sự coi virus C là phát hiện mới, cô phải nghi ngờ năng lực của độc dược sự số
năm rồi.
Viện trưởng cũng biết chuyện virus C và rất quan tâm đến nó. Một phát hiện mới có thể đem lại cho nhà họ Kỷ
không ít vinh dự.
Ông sáp lại gần một chút, nhìn hàng chữ trên máy tính.
“Virus C mà quý gia tộc phát hiện đã được lưu trong kho virus nội bộ, mong sau này quý gia tộc cẩn thận hơn để
không phạm phải sai lầm này nữa”
Dưới email đính kèm một bức ảnh chụp màn hình.
Đó là một câu trong email mà Nhan Nhược Tuyết đã gửi.
“Mong trung tâm virus quốc tế nhanh chóng thu nhận virus C, chậm một giây thôi, tổn thất sẽ rất lớn”
Vì thế, để trả lời cho bức ảnh chụp màn hình này, trong email còn đặc biệt nói một câu:
“Bức email trả lời này là một nhắc nhở, Trung tâm virus quốc tế vẫn rất vui lòng tiếp tục hợp tác với nhà họ Kỷ
trong tương lai, chỉ mong nhà họ Kỷ cẩn thận và thận trọng hơn”
Chỉ thiểu điều viết sáu chữ: “Đừng có tự cao tự đại” vào thôi.
“Ô qoào” Kỷ Ly đọc xong thì rất vui vẻ, “Giáo sư Nhan, cô đã lợi hại hơn Trung tâm virus quốc tế rồi”
Sắc mặt viện trưởng cũng sầm xuống, giọng cũng lạnh nhạt đi vài phần: “Giáo sư Nhan, lần này cô cũng làm quá
lên rồi, chuyện gì thế này?”
Trước thế kỷ 20, tình hình nghiên cứu khoa học trong nước vẫn lạc hậu hơn so với thế giới.
Bây giờ, sau khi có Đại học Đế Đô, tình hình nghiên cứu khoa học bắt đầu ổn định và dẫn trước.
Địa vị của nhà họ Kỷ trên trường quốc tế cũng mới chỉ tăng lên trong mười năm trở lại đây.
Châu u cũng có rất nhiều thể lực gia tộc cùng chung lĩnh vực chỉ chờ bắt lỗi nhà họ Kỷ thôi.
Thực ra, chuyện nhận nhầm thứ đã được phát hiện ra thành phát hiện mới cũng không phải là chuyện gì nghiêm
trọng, trước đây cũng có rất nhiều trường hợp thể này xảy ra.
Nhưng viết luận văn với lời lẽ hùng hồn, chắc như đinh đóng cột như Nhan Nhược Tuyết, còn nói Trung tâm virus
quốc tế không thu virus C cô ta nghiên cứu ra chính là tổn thất của họ, viện trưởng mới thấy lần đầu.
Ông biết Nhan Nhược Tuyết quen thói kiêu ngạo nhưng đây là lần đầu tiên ông thực sự tức đến bật cười.
Đúng là Nhan Nhược Tuyết lợi hại, nội viện về cơ bản chuyện gì cũng đều chiều theo cô ta.
Những chuyện liên quan đến danh tiếng nhà họ Kỷ, tất cả phải làm theo quy định.
Nghe đến câu này, người Nhan Nhược Tuyết cứng đờ.
Cô ta không thể tin nổi mà nhìn bức email trả lời, hoảng hốt: “Viện trưởng, tôi.”
Thì ra Trung tâm virus quốc tế trả lời cô ta là vì bị câu này của cô ta khiêu khích?
Nhưng trong khi viết, cô ta không cảm thấy có gì không đúng cả. Cô ta cứng rắn quen rồi nên mới viết vậy. Nếu
biết chuyện thành ra nông nỗi này, cô ta nên để người khác kiểm tra giúp mình một lượt, xóa câu có ngữ khí mạnh
mẽ đi.
“Giáo sư Nhan, Trung tâm virus quốc tế có tổn thất hay không thì tôi không biết” Viện trưởng ngắt lời cô ta,
“Nhưng chắc chắn cô có tổn thất rồi. Phó viện trưởng Luru.”
Một bên, phó viện trưởng Lưu phụ trách bảng công huân bước lên: “Viện trưởng.”
Xem quy định đi” Viện trưởng nói, “Sai lầm lần này của giáo sư Nhan phải trừ bao nhiêu cống hiến”
Nhan Nhược Tuyết ngẩng phắt đầu lên: “Viện trưởng!”
“Giáo sư Nhan, mong cô nhớ cho” Viện trưởng không bị lay động, “Đây là nhà họ Kỷ”
Sau khi tra xong, phó viện trưởng Lưu nói: “Căn cứ vào quy định thứ 14, phải trừ 2000 điểm cống hiến.
Viện trưởng phất tay: “Vậy thì trừ đi”
Sắc mặt Nhan Nhược Tuyết hơi tái, sau lưng đã chảy một giọt mồ hôi lạnh.
Hai ngàn điểm cống hiến không phải là một con số nhỏ, cô ta cũng phải làm một thí nghiệm cấp A mới có thể lấy
được.
Nhưng một thí nghiệm cấp A, ít thì cần ba tháng, nhiều thì có khả năng phải mất đến ba năm.
Cô ta đang phấn đấu đến ngưỡng 20 nghìn điểm cống hiến, bây giờ bị trừ nhiều như vậy, cô ta lại phải mất không
ít thời gian.
Doanh Tử Khâm đút tay vào túi, gật nhẹ: “Tôi xem xong rồi, cô khá là nực cười”
Lần này, Nhan Nhược Tuyết không thể nói gì được nữa.
Cô ta cũng không còn kiêu căng, ngạo mạn như trước, trên mặt đau rát.
Nhan Nhược Tuyết không dám ngẩng đầu lên, ôm máy tính, loạng choạng, hoảng hốt rời đi.
Doanh Tử Khâm quay người: “Bố, đi thôi.”
“Đáng đời” Kỷ Ly hừ mũi tức giận, “Cứ kiêu căng đi, lần này bị một vố đau rồi?”
Ở trên quốc tế, có đầy người lợi hại hơn Nhan Nhược Tuyết nhưng cũng biết thu lại hào quang.
Ôn Phong Miên chỉ cười nhẹ. Ông chưa từng lo lắng về vấn đề kiến thức của Doanh Tử Khâm. Cô rất ham học,
cũng nghiêm túc học tập.
Chuyện này ông cũng chỉ tin tưởng Doanh Tử Khâm.
Viện trưởng do dự một lúc, vẫn là gọi cô gái lại: “Cô Doanh, làm cách nào cô có thể biết virus C đã được phát hiện
ra?”
Doanh Tử Khâm không dừng lại, chỉ trả lời một câu: “Đọc nhiều sách, đi ngủ sớm, không hói.”
Giết người diệt tâm.
Viện trưởng gặp cản trở ở chỗ Ôn Phong Miên, ở chỗ Doanh Tử Khâm thì càng là nghẹn đến không nói được lời
nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn họ ra ngoài.
“Xem ra chúng ta đánh giá thấp năng lực của quán quân chung kết ISC rồi” Viện trưởng thở dài một hơi, “Vốn
tưởng đây là giải đấu kiến thức lý thuyết, nhiều nhất cũng là trình độ sinh viên đại học, không ngờ kiến thức của cô
ấy thật sự phong phú”
Dù sao nhà họ kỷ nhiều người như vậy, cũng có không ít giáo sư nhưng không ai biết virus C đã được phát hiện ra
từ lâu.
Nghe câu này, có hai phó viện trưởng nhìn nhau, lòng sinh cảnh giác.
E rằng lần này Ôn Phong Miên trở về là thực sự muốn khôi phục lại địa vị ngày trước.
***
Ba người rời khỏi nội viện.
Tuy rằng khá là hả giận nhưng Kỷ Ly vẫn hơi lo lắng: “Nhan Nhược Tuyết có thể vì chị không đến thí nghiệm của
cô ta mà chặn nguồn mua nguyên liệu thí nghiệm của mình, lần này cô ta bị chọc tức như vậy, có khi nào cô ta lại
kiếm chuyện sinh sự không?”
Doanh Tử Khâm nhàn nhạt: “Để cô ta tìm, đập chuột”
Kỷ Ly hoàn toàn không hiểu gì cả: “???”
Ôn Phong Miên họ hai tiếng, mỉm cười: “Ý em họ cháu là cô ta mà thò đầu ra sẽ đánh luôn, đánh đến chết, quá
trình rất vui, kết quả rất thoải mái.
Kỷ Ly: “..”
Doanh Tử Khâm: “..”
Tuy đúng là cô có ý này nhưng tại sao bị bố cô giải thích như vậy, cô luôn cảm thấy có chỗ gì đó kỳ lạ nhỉ?