Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
An Nhu Cần vốn tưởng rằng bà ta đã kiên nhẫn chờ đợi năm năm và sinh một cậu con trai cho Ôn Phong Miên nên
vì gia đình, Ôn Phong Miện nhất1 định sẽ trở lại nhà họ Kỷ đi, ông cũng không thể nào sống cả đời ở một nơi nhỏ
bé như huyện Thanh Thủy, phải không?
Không có điện0, không có trung tâm mua sắm, bà ta thực sự không thể chịu đựng được.
Đương nhiên, sau khi Ôn Phong Miên đưa hết tiền cho bà ta, b1à ta có thể đến thành phố bên cạnh, sống một cuộc
sống giàu sang.
Thế nhưng, An Nhu Cần vẫn không thể hài lòng, điều này khác với 2mục đích ban đầu của bà ta.
Chỉ có ba triệu thôi, không thể nào tiêu được cả đời.
Hơn nữa, ngoài tiền ra, quyền lực và địa6 vị còn quan trọng hơn. An Nhu Cần rất luôn có ý thức về gia thế của
mình, bà ta cũng không làm được chuyện gì, ưu điểm duy nhất chính là 9dung mạo xinh đẹp, có thể kiếm được một
tấm chồng ngon.
Bà ta cần phải nắm bắt điểm này, bay thẳng lên cao.
Tuy rằng có rất nhiều người xem thường ý nghĩ này của bà ta, nhưng vậy thì thế nào?
Không phải hiện giờ bà ta đã trở thành chủ mẫu của nhà họ Lâm, rất nhiều cổ võ giả sẽ đều phải cung kính trước bà
ta hay sao?
Điều này chẳng phải tốt hơn đi theo Ôn Phong Miên nhiều hay sao.
An Nhu Cẩn thật sự không ngờ rằng bà ta lại có thể gặp Ôn Phong Miên ở giới cổ võ.
Có điều, chuyện này cũng có thể hiểu được.
Nếu Ôn Phong Miên trở lại nhà họ Ký, ông nhất định cũng được khôi phục địa vị và thân phận của mình.
Bổn gia nhà họ Kỷ yêu cầu ông tham gia một cuộc đấu giá cũng là điều bình thường.
Về cơ bản, An Nhu Cẩn đã sống ở giới cổ võ nhiều năm, cũng quen với cuộc sống ở đây, không có điện thoại di
động hay Internet.
Bà ta thỉnh thoảng sẽ ra ngoài một hai lần để đi mua sắm, nhưng bà ta không theo dõi tin tức trên mạng.
Vì vậy bà ta cũng không biết mối quan hệ giữa Ôn Phong Miên và Doanh Tử Khâm, chỉ nghĩ đó là vãn bối của ông.
Ánh mắt của Kỷ Thiên Hạo sắc bén hơn, lần này thì gọi thẳng cả họ của bà ta: “Bà Lâm. Bà định tham gia vào
chuyện của nhà họ Ký hay sao?”
Nhà họ Kỷ thuộc phe của nhà họ Tạ, tuy không phải là kẻ địch của nhà họ Lâm nhưng chắc chắn không phải là
đồng minh.
Kỷ Thiên Hạo cũng biết, bà Lâm này thực sự là một người bình thường. Lâm Cẩm Vân, gia chủ của nhà họ Lâm đã
đặc biệt day bà ta phương pháp tu luyện nội lực nhưng bà ta vẫn không thể tu luyện được. Mặc dù đã mời cổ y giá
đến dùng phương pháp châm cứu để kích thích huyệt đạo nhưng vẫn vô dụng.
Từ trước đến nay, để phát triển thiên phú cổ vũ cho người không có thiên phú cổ võ, chỉ có con đường duy nhất là
châm cứu. Nhưng rất đáng tiếc, có rất ít người có thể áp dụng được.
Giới cổ y có những tài liệu ghi chép chứng minh rằng hai hoặc ba trăm năm trước, các cổ võ giá đã có thể luyện chế
ra một loại thuốc có thể giúp người ta có được thiên phú cổ võ. Thế nhưng về sau, phương thuốc này đã thất
truyền, chỉ có một số lão tổ tông của các đại gia tộc mới biết được. Có điều, những lão tổ tông này không phải là
người mà Lâm Cẩm Vân có thể mời tới.
Quả thật, dù có để lão tổ tông nhà họ Lâm đi mời mời được lão tổ tông nhà họ Phục thì cũng không thể chắc chắn
sau khi dùng viên thuốc đó, An Nhu Cần sẽ có được thiên phú cổ võ.
Toàn bộ người ở giới cổ võ đều biết An Nhu Cẩn có thể ngồi ở vị trí chủ mẫu của nhà họ Lâm như ngày hôm nay
đều là do Lâm Thanh Gia quá mức xuất sắc?
Lão tổ tông của nhà họ Lâm có thể đích thân đi một chuyến vì Lâm Thanh Gia, nhưng An Nhu Cẩn căn bản không
có tư cách đó, nhiều nhất bọn họ cũng chỉ cho bà ta một số nhan dược giúp kéo dài tuổi thọ và giữ nhan sắc để bà ta
không già đi quá nhanh mà thôi.
Chỉ cần bà ta ngoan ngoãn làm một cái bình hoa, không làm bất cứ điều gì tổn hại đến nhà họ Lâm, bà ta có thể mãi
mãi làm chủ mẫu của nhà họ Lâm.
Dù sao Lâm Cẩm Vân cũng vô cùng yêu thích An Nhu Cần, bởi bà ta thực sự rất xinh đẹp.
Kỷ Thiên Hạo cũng là một trong những người ngưỡng mộ Lâm Thanh Gia.
Ai lại không thích một người con gái có thể tu luyện cổ võ, cổ y cùng lúc, vừa có thực lực cao cường, vừa có dung mạo xinh đẹp giống như Lâm Thanh Gia?
Sau khi xem Thanh Xuân 202, Kỷ Thiên Hạo cũng giật mình trước sắc đẹp của Doanh Tử Khâm, cô còn xinh đẹp
hơn cả Lâm Thanh Gia. Thế nhưng, anh ta thực sự không quá coi trọng Doanh Tử Khâm.
Thứ mà bọn họ coi trọng nhất vẫn là thực lực.
Một người bình thường giống như Doanh Tử Khâm cũng chỉ có thể làm một bình hoa giống như An Nhu Cẩn mà
thôi.
Kỷ Thiên Hạo cũng thực sự có động lòng, nhưng khi nghe được An Nhu Cần đột nhiên nói một câu như vậy, anh ta
không khỏi cảm thấy cảnh giác.
Gần đây Ti pháp đường luôn theo dõi sát sao các đại gia tộc, chẳng lẽ nhà họ Lâm muốn tiêu diệt bọn họ nhà họ Kỷ
nên phải An Nhu Cần đến để hạ thấp cảnh giác của bọn họ?
Nghe xong lời này, An Nhu Cẩn cảm thấy hơi bối rối: “Hả? Không phải là cậu thích cô ấy sao? Đàn ông con trai thì
hãy mạnh dạn lên, theo đuổi người ta, nếu không đến lúc bỏ lỡ sẽ thấy hối hận.”
Nói xong, bà ta lại cười: “Đạo lý này, tôi cũng sẽ nói với con trai tôi thôi. Có điều, nó vẫn còn quá nhỏ, nên sau này
vẫn cần phải học hỏi thêm”
Đương nhiên, con trai bà ta không phải là đứa trẻ rối loạn tâm thần nghiêm trọng, không biết nói chuyện kia.
Sau này, bà ta và Lâm Cẩm Vân đã sinh thêm một đứa con trai, tên là Lâm Thiệu, năm nay mười tuổi.
Điều khiến An Nhu Cần rất lạ chính là thiên phú cổ võ của Lâm Thiệu lại rất bình thường, kém xa Lâm Thanh Gia.
Nếu như Lâm Thiệu không phải là thành viên của hệ chính thì với thiên phú cổ võ kém như vậy, cậu ta sớm đã
được phân nhà ở riêng rồi.
Nhưng xét về khía cạnh di truyền thì điều này rất vô lý.
Lâm Cẩm Vân có thể trở thành gia chủ của nhà họ Lâm là bởi ông ta có thiên phú cổ vũ mạnh nhất so với những
người cùng thế hệ.
Tại sao con trai của bà ta và Lâm Cẩm Vân lại không có thiên phú cổ võ tốt như con của bà ta và Ôn Phong Miên?
Sau đó, bà ta có trở về huyện Thanh Thủy xem thử, Ôn Phong Miên quả thực không có thiên phú cổ võ.
Thật sự rất kỳ lạ.
Có điều, An Nhu Cần cũng cảm thấy vui mừng vì Lâm Thiệu không giống với cậu thiếu gia tên Giang Nhiên theo
họ mẹ của nhà họ Lăng, nội lực bạo phát ngay khi mới sinh ra, thiếu chút nữa là mất mạng.
Sự nghi ngờ trong mắt Kỷ Thiên Hạo đã mờ đi. “Đúng là rất hợp lý. Cảm ơn bà Tạ đã gợi ý, tôi biết mình cần phải
làm gì?
“Tôi thấy không khỏe nên không ở lại nữa” An Nhu Cần ho khan hai tiếng: “Bác Lâm của cậu sắp đến rồi, tôi phải
về với ông ấy”
Kỷ Thiên Hạo lại chào: “Phu nhân đi thong thả
An Nhu Cần lại lấy khăn tay che nửa khuôn mặt, giống như những mỹ nhân thời cổ đại, bước đi chậm rãi, khóe
miệng nở một nụ cười nhạt.
Hiện giờ, bà ta đã có người chồng tốt hơn rồi, không cần Ôn Phong Miên nữa.
Ôn Phong Miên cứ muốn xuất hiện, thì bà ta cũng không còn lựa chọn khác.
***
Buổi đấu giá chính thức bắt đầu lúc 7 giờ.
Thế nhưng đến sáu rưỡi, nhân viên quản lý của Ti pháp đường vẫn chưa đến.
Chuyện như này cũng là rất bình thường, chưa đến có nghĩa là vẫn chuẩn bị xong.
Ba phần tự số người ở tầng một đã đến và các phòng VIP cũng đã đủ người.
Ban tổ chức đấu giá cũng chuẩn bị những món ăn