Linh Linh chà đến rát tay vết cà phê loang lổ vẫn còn nguyên trên áo.
Cô mất kiên nhẫn đứng bật dậy lại va đập phải người trợ lý vừa bước vội vào.
" Uida anh từ đâu ra vậy hả! "
Cô xoa xoa đau điếng, ngẩng mặt cao đầu nhìn anh tỏ ý muốn bồi thường.
Diệp Nhân Trì vốn không phải hạng người tính toán, anh chạy vào có ý định ngăn cô lại bởi chất liệu không dễ giặt sạch, cố ý gọi lớn ngăn cản nhưng lại bị cô phớt lờ tự ý hành động.
Nghe xong lặng thinh toan chạy trốn lại bị anh trợ lý nhanh tay tóm gọn.
" Nhưng nếu quý cô đây đã muốn bồi thường thì tôi cũng sẽ nhận đủ.
"
Linh Linh nuốt nước miếng ừng ực ráng cười gượng nài nỉ anh buông tha.
Giữa bầu không khí căng thẳng không biết nên đối mặt với người đàn ông này ra sao, bỗng tiếng gọi tên cô văng vẳng từ bên ngoài mới khiến cô thoát một kiếp.
Lệ Đào bất cẩn làm rơi vỡ ly thủy tinh trên mặt sàn, hại mảnh vỡ bắn lên chân cứa rách một vết thương nhỏ.
Chi Sơ vội vã bế bổng cô lên mình đưa nhanh vào phòng bôi thuốc cẩn thận.
Cô cúi người dọn dẹp đống thủy tinh mảnh quét gọn vốn không ý thức được trợ lý Diệp vẫn yên lặng tựa người vào cạnh tường nhìn cô chăm chú, miệng bất giác cười mỉm.
" Cô làm việc năng suất thật đấy.
"
Bị tiếng nói làm toàn thân giật mình, cô bất mãn quay ra sau nhìn thấy bộ dạng đáng ghét ấy hứ một tiếng rồi lại phớt lờ anh.
Sát thương nhân đôi trong ngày bị cùng một người phụ nữ coi thường, anh điếng người ra trước gara chờ thiếu gia.
Hàn Chi Sơ vẫn miệt mài nhỏ từng giọt thuốc một bôi nhẹ lên làn da cô, vừa làm vừa giận dỗi, trách móc cô đẩy anh ra mới va đập người vào bàn.
" Em mà còn dùng lực mạnh thêm chút nữa thì đã sưng tím luôn khúc eo nhỏ bé đó luôn rồi! "
" Anh quá lời rồi đấy, em đâu yếu đuối đến vậy.
"
" Là ai đêm qua vô cớ đòi ly hôn khóc đến sưng mắt lên hả? "
Lệ Đào ngừng cãi, đôi mắt trầm lặng mang nhiều tâm sự.
Anh thấy được cũng lôi ra hỏi nguyên do nhưng cô nhất quyết không mở lời.
" Đối tốt với em chút em liền sinh hư.
"
Lệ Đào thu chân về không để anh bôi nữa, kéo luôn ống quần dài xuống chân.
" Nếu không muốn mất công tới vậy thì ly hôn không phải tốt hơn sao.
"
Lông mày nhíu lại trùng xuống không cam tâm kéo tay cô lại trong tâm trạng bực dọc tra hỏi đến cùng.
" Em không thoải mái chỗ nào? "
" Anh chèn ép em quá sao? "
" Đều không phải.
"
" Vậy tại sao em lại hết lần này đến lần khác đòi