Cao Điệp Vy th ở dốc chạy nhanh kéo theo người đàn ông cao tới mét tám ra xa phía quán.
Anh bất mãn phanh lại hất bỏ tay cô ra.
" Điệp Vy, em tính giở trò gì nữa vậy? "
Cô cười thỏa mãn nắm chặt tay anh mong được tin cậy.
" Không phải chị dâu đã có cảm tình với anh rồi sao, cứ chọc phải cơn ghen tức không biết chừng lại chạy đến muốn được làm lành! "
" Lắm trò, cô ấy không bao giờ- "
Tiếng bước chân chạy vụt đến thoáng chốc đã đứng ngay cạnh hai người thở hổn hển vì mệt sức.
Tố Lệ Đào theo dấu chân anh tới tận đây khiến Chi Sơ có chút giật mình.
" Đào Đào?..
"
" Hàn Chi Sơ…hộc hộc…anh để quên thẻ tín dụng rồi…! ".
Vốn tưởng rằng đích thân bà xã tới nơi muốn vạch trần đánh ghen, nào ngờ cô chỉ muốn trả lại đồ anh để quên.
Ngay tại giây phút này anh đứng đực tại đó bất lực lan rộng khó hiểu nhìn cô.
" Chỉ vậy thôi sao? "
" Phải, tôi về đây.
Hai người đi vui vẻ! "
Cao Điệp Vy nhìn dáng người tức run của anh trai mà cười không thành tiếng.
Mặt mày Chi Sơ xám đen phân nửa, bàn tay đã nắm chặt như muốn tự bóp nát xương cốt trong lòng đến vỡ vụn.
" Em muốn tôi đi vui vẻ thế nào đây? "
" Việc đó đâu liên quan tới tôi.
"
Lần đầu tiên cô dám bơ đẹp câu hỏi của anh bằng giọng điệu cao vút đó, Chi Sơ lại càng bất ngờ đứng hình khó xử.
" Trời cũng sắp tối rồi, tôi không còn nhiều thời gian với anh nữa.
"
Lệ Đào bỏ mặc anh đứng trơ trọi một khúc lặng nhìn cô, cho tới khi khúc khuỷu của cô em gái cọ cọ ra hiệu anh mới sực tỉnh.
" Để tôi đưa em về.
"
" Không cần, bạn gái anh còn đứng đợi tôi đâu thiếu thốn tới mức phải nhờ vả một người đã có chủ.
"
Cao trào lên đến đỉnh điểm, Cao Điệp Vy không nhịn được cơn cười thất thoát ra thành tiếng lớn.
Hàn Chi Sơ nhíu mày tức sôi máu nhìn đứa em gái tâm cơ của mình như muốn đem luôn con