Editor: Mai Tuyết Vân
Sưu Thần Hào dừng lại một chút, phát hiện suy nghĩ của Phồn Tinh... Rất hợp lý!
[... Có thể là chân ái?] Sưu Thần Hào dò hỏi.
Bởi vì nó phát hiện quả thật sau khi sống lại những suy nghĩ của nữ chính Giản Hân Hân rất u mê, ngoại trừ lý do chân ái để giải thích, nó không tìm được lý do nào khác.
"Chà."
Tâm nguyện của Giản Hân Hân thành hiện thực trở thành Ngũ hoàng tử phi, nếu như Tần Phồn Nhi chính là chướng ngại vật đầu tiên nàng ta phải loại bỏ, thì Từ Thụy Khanh chính là kẻ tiếp theo, kẻ thù không đội trời chung!
Kiếp trước.
Người này xuất thân nông gia bần hàn, trẻ tuổi đã liên tiếp giành được các chức Giải nguyên, Hội nguyên, Trạng nguyên, được bệ hạ khâm điểm làm Trạng Nguyên.
Tính cách hắn mạnh mẽ, đa mưu túc trí, độ tuổi không tương xứng với sự tàn nhẫn và quyết đoán của hắn!
Khi tất cả mọi người đều xem trọng các hoàng tử cường thế khác, chẳng biết từ lúc nào hắn đã kết giao với Ngũ hoàng tử Thiệu Huyền Viễn, đợi sau khi Thiệu Huyền Viễn lên ngôi, đã vô cùng trọng dụng hắn, trở thành ngài Đại học sĩ trẻ tuổi nhất đương triều.
Phủ Bình Nam tướng quân bị giết, không thể thiếu công sức của Từ Thụy Khanh.
Thật đúng là một người trung thành và tay sai tận tâm!
Điều này làm cho Giản Hân Hân sống lại, hận không thể lột da róc thịt hắn.
Nhưng nàng ta chỉ là một nữ tử, đầu tiên tranh đấu trong hậu trạch của phủ Bình Nam tướng quân, sau đó vừa ganh đua nhan sắc với các nữ tử khác, vừa muốn ngoan ngoãn khéo léo lấy lòng Bệ hạ và Thái hậu, không có cách nào rút tay ra đối phó với Từ Thụy Khanh chưa xuất hiện.
Chỉ còn cách đợi hắn xuất hiện ở Đô thành, lại nghĩ cách đối phó.
Dựa theo diễn biến của câu chuyện, Giản Hân Hân vì muốn cản trở con đường công danh của Từ Thụy Khanh, sử dụng tất cả biện pháp tàn nhẫn với hắn.
Đầu tiên, Từ Thụy Khanh bị người ta gây hấn, bỏ lỡ khoa khảo năm đó, chỉ có thể chờ ba năm. Ba năm sau thi đỗ Trạng Nguyên, lại bị cáo trạng say rượu chọc ghẹo cung nữ trong cung, mà bị tước phong hào Trạng Nguyên, cả đời không thể bước chân vào chốn quan trường.
Thanh danh bị hủy!
Chật vật không chịu nổi!
Nhà tan cửa nát, ngay cả người thân cũng không ai may mắn thoát nạn, trở thành người danh xứng với thực, lẻ loi một mình!
Chịu mọi sự hãm hại vu oán như thế, mặc dù Từ Thụy Khanh không biết đến cùng bản thân đã đắc tội gì với vị Hoàng tử phi này, nhưng đã hiểu rõ, nếu không tìm đường thoát thân, sợ là chỉ có chết trong tay đối phương!
Trời xanh không cho đường sống, vậy hắn rời xa kinh đạo, bản thân tìm con đường sống thì thế nào?
Vì thế dứt khoát hạ quyết tâm, xa xứ đến địch quốc.
Dựa vào lòng dạ thâm trầm, và vô số thủ đoạn, ở địch quốc nâng đỡ tân