Chương 25: Giang gia cả đời một vợ
Edit: Én nhỏ
Beta: Min
"Quyển Quyển, giữa người yêu với nhau không được tùy tiện nói chia tay, giữa vợ chồng với nhau không được tuỳ tiện nói ly hôn, đừng lúc nào mở miệng cũng nói ly hôn, người nói vô ý, người nghe để tâm, anh sợ sẽ có ngày anh cho là thật." Giang Mộ Trì bình tĩnh nhìn cô, ánh mắt chăm chú, nhìn đến Kiều Dư An có chút khó chịu.
"Xin lỗi mà, lần sau em không dám." Kiều Dư An chủ động cọ cọ muốn ôm anh, cô chỉ là tùy tiện nói đùa thôi, cũng không biết thì ra nghiêm trọng như vậy, nhưng mà lúc xem phim truyền hình, những người kia hầu như cứ mở miệng là nói ly hôn.
"Giữa vợ chồng, nếu thật sự đến lúc nói ly hôn, cũng là đường cùng không cứu vãn được nữa rồi, đó cũng là khi cuộc hôn nhân đã trở nên tồi tệ nhất, chúng ta đừng để chuyện này xảy ra, Quyển Quyển, em đồng ý không?" Đôi mắt Kiều Dư An trở nên sâu thẳm trìu mến.
Kiều Dư An đương nhiên chỉ biết gật đầu: "Được, được, tất cả đều nghe theo anh." Cô xưa nay không biết Giang Mộ Trì lại là một người đàn ông coi trọng hôn nhân như vậy, người ta thường nói người đàn ông của gia đình là người quan tâm đến gia đình và đối xử tốt với người nhà, bây giờ xem ra đích thật là như vậy, quả thực đối xử với cô rất tốt.
"Ừm, em ngoan chút đi, Giang gia chúng ta không cho phép ly hôn." Giang Mộ Trì ôm cả người vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô.
"A? Không thể ly hôn?" Lần này Kiều Dư An bị dọa rồi, cái gì mà không thể ly hôn, đây là quy định gì.
"Ừm, từ nhỏ cha đã nói với anh, Giang gia cả đời một vợ, chưa từng ly hôn." Lúc anh còn rất nhỏ ông nội vẫn còn, bà nội thì đã qua đời, ông không cưới thêm vợ khác, tình cảm của ông và bà rất tốt, tình cảm của cha mẹ cũng rất tốt, Giang Mộ Trì không muốn cùng Kiều Dư An có ngoại lệ.
"Vậy lỡ như nhà gái muốn ly hôn vậy anh cũng không thể quản được đúng không?" Kiều Dư An từ trong ngực Giang Mộ Trì ngẩng đầu lên.
"Vậy khẳng định là chúng ta chưa làm tốt, mới khiến cho nhà gái muốn ly hôn, như vậy chắc anh sẽ bị trách phạt, sẽ đi vãn hồi, nếu như không cách nào vãn hồi thì ly hôn, nếu đã có con thì không tái hôn, nếu như không có con cái, ở thời cổ đại, nghe nói là nạp thiếp, nhưng không được tái giá, cho đến thời cận đại, vẫn chưa từng xuất hiện trường hợp như vậy, nhìn lên gia phả, không có cặp nào ly hôn, chỉ có mấy trăm năm trước có một người vợ mất sớm, nên nạp thiếp." Hương hỏa tổ tông luôn luôn phải duy trì, cũng không thể để gãy đoạn hương hỏa này.
"Thời cổ đại nạp thiếp rất bình thường mà, nhà anh sao lại có gia phả dài đến thế." Kiều Dư An nghĩ, người đàn ông có thái độ thế này, hẳn là cũng không có người phụ nữ nào muốn ly hôn, đại đa số phụ nữ kết hôn chỉ cầu mong có được một bờ vai vững chắc, có thể che gió che mưa, chỉ cần không trái lệ thường, thông thường sẽ không ly hôn.
"Nhà anh đếm ngược lên những đời trước có rất nhiều người làm quan, dần dần gia đạo sa sút, tới thời ông nội anh mới khởi sắc trở lại, đến thời cha anh thì tập đoàn Giang thị được quy mô như hiện tại." Giang Mộ Trì nói xong cười cười, hai người sao lại bắt đầu nói tới lịch sử rồi?
"Tuyệt thật, em biết rồi, em khẳng định lần sau không đề cập đến nữa." Kiều Dư An vô cùng ngoan ngoãn gật đầu, người đàn ông tốt như vậy, cô trước giờ chừng từng nghĩ tới ly hôn, chỉ muốn đùa chút thôi, sau này sẽ không như thế nữa.
"Ừm, em ngoan một chút." Giang Mộ Trì rất hài lòng với kết quả này, có chuyện vướng mắc thì phải nói ra để gỡ rối, không chủ động nói ra, Kiều Dư An căn bản sẽ không hiểu rõ có ý tứ gì, cô bé ngốc mơ hồ này.
"Em rất ngoan mà, chỉ là.." Kiều Dư An đứng dậy khỏi vòng tay Giang Mộ Trì, "Mặc dù vậy, cũng không thể bỏ qua cho việc anh vi phạm gia quy, anh cũng phải chép phạt."Cái nào ra cái đó, cũng không thể để mình đấu tranh nửa ngày mà không đòi lại chút gì, quá lỗ.
Giang Mộ Trì đưa tay búng trán cô:"Được, chép phạt, vậy sau này lúc Quyển Quyển đi ra ngoài chơi nhớ kỹ là phải về sớm."
"Cùng lắm thì em không ra ngoài chơi, em mới không sợ đâu." Chuyện sau này để sau này hãy nói, nói chuyện trước mắt đã.
"Đi ngủ, đã trễ thế này còn kì kèo gì nữa, anh đi tắm." Giang Mộ Trì đứng lên cả người toàn mùi rượu rất khó chịu.
"Anh đi đi, em không cần tắm." Kiều Dư An muốn chui vào chăn ngủ, bị Giang Mộ Trì dưỡng thành đồng hồ sinh học, đến giờ này là có chút buồn ngủ.
"Quyển Quyển, đi tắm với anh." Giang Mộ Trì từ phía sau bế người đi vào phòng tắm.
"Ai ai ai, anh làm gì vậy, em không tắm, em đã tắm rồi, anh đừng phá em nữa." Kiều Dư An liều mạng giãy dụa, tắm uyên ương cái gì chứ, phí sức lắm, cô mới không thèm, đêm qua bị giày vò cả đêm, hôm nay sẽ không tiếp tục giày vò nhau chứ, cứu mạng, mạng nhỏ sắp không xong rồi, mặc dù yêu tinh đánh nhau* rất thoải mái, thế nhưng làm nhiều quá không tốt cho sức khỏe đâu.
*Yêu tinh đánh nhau: ý của An An là ấy ấy đó, 18+
"Tắm lại lần nữa, lúc nãy anh ôm em, trên người toàn là mùi rượu, khó chịu lắm, đi tắm nào, ngoan." Giang Mộ Trì không cho cô phản kháng, trực tiếp bế người đến bồn tắm, nhìn thoáng qua, trong lòng suy nghĩ: "Ngày mai phải tìm người đổi cái bồn tắm lớn hơn."
Kiều Dư An: "..."
Ngày hôm sau đúng thật là có công ty giao hàng tới, giao đến một chiếc bồn tắm rất lớn, đừng nói hai người, bốn người cũng có thể nằm vừa, chị Triệu và chị Trần nói nhỏ với nhau cười cười, Kiều Dư An cho dù không nghe rõ họ nói gì nhưng cũng có thể cảm nhận được, thật sự xấu hổ quá đi mất, Giang Mộ Trì cái tên phá của này!
Ở nhà lâu như vậy, cuối cùng cũng đến lúc đi làm, sau sự việc lần trước vẫn chưa gặp lại mọi người, cứ bận mãi không có thời gian, bọn họ cũng không đến tìm cô, chỉ gọi điện hỏi thăm vài câu, lần trước Giang Mộ Trì đại chiến như thế, khiến ai cũng sợ.
Câu lạc bộ có rất nhiều người, cô vẫn mặc trang phục như thường ngày, nhưng ánh mắt mọi người nhìn cô không như trước, trong sự hiếu kì kèm