Editor: Punlluv
【 quả đào: Nếu không đi chơi thoát mật thất đi, bốn người chơi trò này, tớ sẽ nghĩ cách đưa Tần Lễ Sơ đi......】
Hạ Đào thời điểm gửi xong tin nhắn, chỉ cảm thấy chồng trước của bạn tốt dùng ánh mắt dị thường liếc qua cô một cái , bất quá cô chột dạ, cũng không dám cùng Tần Lễ Sơ đối diện, chôn đầu như rùa rụt cổ, nhìn chằm chằm di động.
Cố tình lúc này, bạn thân lại nhắn tin lại ——
【 Lộc Lộc: Cậu mở lời đi, tớ sẽ tán thành. 】
Hạ Đào chỉ cảm thấy áp lực thật lớn, hít sâu một hơi, ra vẻ lơ đãng mà mở miệng: "Gần đây có chỗ chơi trò thoát khỏi mật thất không tồi, ăn cơm xong không có việc gì đi chơi chung có được không, mọi người nghĩ sao?"
Nói xong, Hạ Đào nhìn về phía Tần Lễ Sơ: "Chắc là Tần tổng vẫn muốn tăng ca, anh không đi được đúng không?"
Nhắc tới cái này, Hạ Đào nháy mắt lại không chột dạ.
Tần lão cẩu lần nào cũng lấy chuyện tăng ca mà thả Lộc Lộc nhà cô chơi một mình!
Cô ánh mắt kiên định mà nói: "Tần tổng nếu muốn tăng ca, chúng tôi cùng học trưởng Lâm có thể đi cùng nhau cũng được."
Lâm Dịch Thâm nói tiếp: "Không không không, anh Sơ không cần tăng ca, anh đã nhiều năm chưa từng chơi mật thất, còn rất hoài niệm, cùng đi đi. Cũng phải đến 9 giờ tối rồi, hai người các em đi đơn độc một mình cũng không an toàn. Anh Sơ, đúng không?"
Lâm Dịch Thâm điên cuồng mà đưa mắt ra hiệu cho Tần Lễ Sơ.
Tần Lễ Sơ nói: "Vậy đi đi."
Anh bất động thanh sắc mà nhìn mắt Tử Lộc.
Anh cảm thấy trong lòng như là có một bức tường, đổ lên người anh đến khó chịu, nhưng vợ trước ngồi ở bên cạnh căn bản không phát hiện ra, thậm chí còn bày mưu tính kế tách anh ra, mình thì có thể tốt đẹp ở chung với anh em chồng trước.
Tần Lễ Sơ cũng không tả nổi nội tâm mình giờ này khắc này, chỉ cảm thấy vợ trước nhất cử nhất động đều làm anh thập phần khó chịu, anh nhìn Lâm Dịch Thâm chỉ thấy chướng mắt vạn phần, muốn nhắm mắt làm ngơ, nhưng mà lại không cam lòng.
Nghĩ ném anh sang một bên để hai người ở riêng? Nằm mơ đi.
Tử Lộc cười ngâm ngâm mà nói: "Em lâu rồi cũng chưa chơi thoát khỏi mật thất......"
Tần Lễ Sơ chỉ cảm thấy lời này cũng là vì phụ họa Lâm Dịch Thâm, nhưng dù vậy lại nghe đến thực chói tai, từ nãy đến giờ vẫn luôn trầm mặc, bỗng lời giận dỗi trong lòng tuôn ra: "Em không thích hợp chơi mật thất, em ở trong mật thất không có chỉ số thông minh."
Tử Lộc tự nhận chính mình chỉ số thông minh không thấp, bằng không thi đại học cũng sẽ không thi nổi đại học lớn nhất trong nước như vậy.
Chỉ là bảy năm trước cô từng chơi thoát khỏi mật thất ư?
Trò mật thất vừa rồi là Hạ Đào chỉ cho cô.
Chẳng lẽ cô thật sự không thích hợp chơi mật thất? Vào mật thất chỉ số thông minh cũng bằng không?
Cô nghi hoặc mà nhìn về phía Tần Lễ Sơ.
Tần Lễ Sơ nói: "Em thời điểm học đại học, lúc vào mật thất thì cười, lúc ra thì khóc."
Tử Lộc chấn kinh rồi.
Lá gan của cô lại bé như vậy sao sao?
Cô hoang mang mà nhìn về phía Hạ Đào.
Hạ Đào một người nghiện party, tiệc tùng đều có mặt, mật thất chơi không biết bao lần, nhưng cô lại chưa từng chơi với Tử Lộc, giờ phút này nhìn Tần Lễ Sơ mà thấy khiếp sợ.
...... Thiệt hay giả? Tử Lộc nhà cô lại nhát gan như vậy sao?
Nhưng vì giữ gìn mặt mũi bạn thân, cô lời lẽ nghe có vẻ chính đáng mà nói: "Có thể là mấy người gặp phải mật thất tương đối đáng sợ thôi, lúc tôi cùng Lộc Lộc chơi mật thất, đều là Lộc Lộc phụ trách giải mã, một đường đánh đâu thắng đó, không gì có thể cản nổi, thời gian thoát ra còn phá kỷ lục. Khẳng định là lúc ấy Lộc Lộc gặp tình huống không tốt, nếu không tin, đợi lát nữa có thể xem biểu hiện của Lộc Lộc."
Hạ Đào vì mặt mũi bạn thân, ngay sau liền liên hệ với ông chủ địa điểm mật thất.
Ông chủ kia là bạn của Hạ Đào, biết Hạ Đào muốn mang bạn đến chơi mật thất, còn gọi điện riêng, biết được yêu cầu cửa Hạ Đào, còn đem đáp án của các cửa cho Hạ Đào biết.
Ăn cơm xong, dưới yêu cầu mãnh liệt của Lâm Dịch Thâm, bốn người chia làm hai chiếc xe tiến tới địa điểm.
Hạ Đào cùng Tử Lộc một chiếc.
Lâm Dịch Thâm cùng Tần Lễ Sơ một chiếc.
Hạ Đào đang đợi giao thông chuyển xanh thì đưa đáp án mật thất cho Tử Lộc xem.
Hạ Đào nói: "Chồng trước của cậu cư nhiên nói cậu chỉ số thông minh thấp, chúng ta đợi lát nữa vào đó nghiền anh ta!"
Tử Lộc như vậy nhưng lại không đọc đáp án, cô đối với chỉ số thông minh của mình đầy tin tưởng, khinh thường việc sử dụng thủ đoạn để thắng chồng cũ. Lại nói, cô căn bản cũng không cảm thấy quá quan trọng đối với sự công nhận của chồng cũ mấy.
Mà trong chiếc xe khác, người ngồi ghế phụ, Lâm Dịch Thâm tận tình khuyên bảo: "Anh Sơ, anh không thể nói với vợ mình không có chỉ số thông minh như vậy được, dù gì anh cũng phải cho vợ mình chút mặt mũi chứ, anh nói như vậy ngay trước mặt bạn thân cô ấy, không những vậy còn có người ngoài như em, đối với cô ấy chắc chắn sẽ không vui. Mà mày học muội lòng dạ rộng mở, nếu là mấy cô gái so đo từng li từng tí khác, lúc này có thể đã giận tận trời cao rồi."
Tần Lễ Sơ trầm mặc mà lái xe.
Lâm Dịch Thâm tiếp tục khuyên bảo: "Đợi lát nữa chọn mấy mật thất thật khủng bổ, đàn em nói sợ, anh phải biểu hiện ra sức mạnh của bạn trai, ở trong mật thất bảo vệ cô ấy kín không một kẽ hở, đáng tiếc ông chủ mật thất là bạn của Hạ Đào, bằng không chúng ta có thể mướn riêng người đến dọa đàn em, anh sẽ giống như anh hùng bảo hộ cô ấy, đến lúc đó mấy cái giận dỗi nháy mắt sẽ bằng không."
Tần Lễ Sơ cùng Tử Lộc chơi qua mật thất, đó là hồi năm ba đại học.
Lúc ấy là lớp hoạt động.
Hai người kết hợp thành một tổ, anh không biết Tử Lộc dựa quan hệ như thế nào, cuối cùng cô và anh hợp thành một tổ.
Mật thất nội dung cụ thể hắn đến nay đã không nhớ rõ.
Cụ thể các mã giải trong mật thất như thế nao đến nay anh đã không nhớ rõ.
Anh chỉ nhớ rõ là một thất rất khó khăn để giải nhưng cũng không tính