Thời gian thấm thoắt thoi đưa, trong lúc Quan Sơn Quân và Chu Tử Dụ còn đang tiến triển chậm rì rì thì Dương Hạo Hiên đã bận bịu nuôi con ở Hạnh Hoa Đảo rồi.
Trong gian bếp nhỏ có một thanh niên đang lúi húi làm mứt kẹo.
Từng xâu trái cây được ngào qua lớp đường ngọt lịm, để ra liếp tre chờ đông lại.
Sau lưng hắn là một đám trẻ con, vài đứa lớn ngoan ngoãn giúp xiên hoa quả.
Mấy đứa nhỏ hau háu chờ được ăn xiên kẹo chua ngọt giòn giòn thơm ngon.
Chỉ một lúc sau đã làm hết rổ hoa quả, đám nhỏ lại níu áo Hạo Hiên đòi hắn làm đồ chơi đan bằng cỏ.
Dương Hạo Hiên lúc này đã quen với cuộc sống ở Hạnh Hoa Đảo.
Sức khoẻ cùng trí nhớ đều đã hồi phục lại, thêm Trác Thụy thường ngày giúp hắn luyện võ.
Tuy không lợi hại bằng năm xưa chinh chiến sa trường nhưng với kinh nghiệm lâu năm để đối phó với một, hai người hắn vẫn có thể nắm chắc phần thắng.
Cũng không phải do Hạo Hiên lười biếng luyện tập, chỉ tại quãng thời gian còn ngây ngốc kia tự mình dâng thịt lên miệng sói.
Đừng nhìn ca ca của hắn mặt mũi xinh đẹp dáng người cao thanh mà nhầm.
Nam nhân khi ở trên giường đều hung mãnh khiến Hạo Hiên đau eo không dậy nổi.
Bình thường lúc Trác Thụy đi hái thuốc hoặc nghiên cứu dược lý thì Hạo Hiên sẽ luyện võ.
Sau đó đợi đám trẻ ở chỗ Vạn phu tử học chữ xong sẽ đi tìm hắn chơi.
Bởi vì Hạo Hiên là người trẻ tuổi duy nhất lớn lên từ đất liền, những món ăn vặt, đồ chơi hắn làm ra và những câu chuyện cổ tích hắn kể là thứ hấp dẫn đám trẻ con còn hơn cả học chữ.
Nhưng ham chơi thì ham chơi, nhác thấy bóng Trác Thụy sư huynh đi đến, đám trẻ con đều tự giác thu hồi kẹo bánh, giỏ đan bằng cỏ, con cá, con trâu.
Mỗi đứa ôm một đống cất trong tay áo, ngoan ngoãn chào sư huynh rồi kéo nhau ra về.
Hôm nay cũng vậy, đương lúc nãy còn tranh nhau xâu quả ngào đường, bu quanh Hạo Hiên xem hắn tết cỏ thành đồ chơi.
Vừa thấy Trác Thụy về tới nơi, cả đám đã nháo nhào chào to rồi chạy đi mất hút.
Thật ra ban đầu mấy đứa nhóc cũng không có sợ Trác Thụy đến vậy.
Chỉ đến một hôm tụi nhỏ ham mê chơi với vợ y bỏ bê việc học.
Trác Thụy liền nghĩ ra một cách, để tụi nhóc chơi trò lớp học còn y chính là phu tử đi khảo bài tập.
Mới đầu đám nhỏ còn hào hứng, sau thấy “trò chơi” này của Trần phu tử so với lớp học của Vạn phu tử còn đáng sợ hơn.
Lại nhìn chồng bài tập giao về nhà càng nhiều thêm liền tự động lủi mất bóng không dám ở lại lâu hơn.
Hạo Hiên nhìn đám gà con trông thấy ca ca đã vội vàng chạy đi hết cũng buồn cười.
Hắn tiến đến giúp Trác Thụy gỡ sọt tre đựng thảo dược mới hái trên lưng xuống, còn chu đáo dùng tay áo lau khô mồ hôi lăn trên thái dương của y.
- Ca ca về rồi, có muốn ăn mứt quả không?
- Đồ Hạo Hiên làm, ta đương nhiên muốn ăn.
Trác Thụy cũng cười nắm tay ái nhân đi đến bên giường tre, trên đó vẫn còn vài xiên quả cùng bình trà mới hãm.
Hai người ngồi dưới giàn hoa tử đằng thơm ngát vừa thưởng trà vừa nhấm xiên quả hóng mát.
Cảnh đẹp người nhàn như cặp tiên lữ ở chốn bồng lai.
- Sức khoẻ đệ cũng tốt rồi, có muốn về thăm Trường Lạc không?
Đương lúc nói chuyện phiếm Trác Thụy chợt quay qua hỏi một câu, y dịu dàng vươn tay lấy đi