- Dương Đại, phải đuổi theo ta ngươi mới có thể sống sót!Nhìn thiếu nữ hoa quý đang khích lệ chính mình, Dương Đại ngơ ngác.Tiểu tỷ tỷ, ngươi là ai?Dương Đại không khỏi nhìn khắp chung quanh, đây là giảng đường một trường cấp 3, hơn năm mươi người mặc đồng phục học sinh đang xếp hàng ở chính giữa hai dãy bàn, bên cạnh bảng đen có treo một cái lịch ngày, viết thời gian đếm ngược còn lại trước kỳ thi đại học, còn lại ba mươi sáu ngày.Hắn không khỏi nhìn về phía thân thể mình, gầy hơn, trên người cũng mặc đồng phục.Đầu óc hắn lại loạn thành một đống hồ nhão.Hắn đang nằm mơ sao?Tối hôm qua, hắn làm việc quá mệt mỏi, về nhà lướt TikTok, lướt tới một nội dung, hắn lại mơ mộng chính mình có thể trở lại thời học sinh.
Bỗng nhiên hắn bừng tỉnh tiếp tục lướt video ngắn, kết quả hôm sau thức dậy, hắn thật sự trùng sinh rồi?Cái này...Quá sung sướng đi!Dương Đại véo mình một cái, rất đau, khiến hắn càng thêm hưng phấn.Hắn dần dần nhận ra bạn học chung quanh, hẳn mình không xuyên qua mà là trùng sinh, nhưng hắn không nhớ rõ thời cấp 3 hắn từng theo đuổi ai!Vị thiếu nữ hoa quý phía trước cũng chưa từng xuất hiện trong trí nhớ của hắn.
Quan sát một hồi, hắn cảm thấy nơi này là thế giới song song, bởi vì có không ít bạn học hắn vốn không quen biết.Chờ chút!Không thích hợp!- Ông trời phù hộ, ta nhất định phải rút được thiên phú cấp B!- Thiên phú cấp B? Ngươi rút được cấp D đã không tệ rồi!- Ta chỉ muốn sống sót...- Nghe nói tháng trước tỉ lệ người mới sống sót ở 【 Thâm Vực 】 không đến sáu mươi phần trăm.- Nói cách khác lớp chúng ta phải chết hai mươi đồng học?- Nói hươu nói vượn, im miệng!...Nghe đồng học chung quanh thảo luận, Dương Đại hoang mang, Thâm Vực là thứ đồ gì?Thời cấp ba, hắn chưa từng nghe nói tới chuyện này.Hắn bỗng trừng to mắt, bởi có một nam sinh mới đứng trước bục giảng đột nhiên biến mất, thật sự là đột nhiên tan biến, hắn tuyệt đối không nhìn lầm.Hắn thấy trên giảng đài có một tảng đá màu tím, lớn chừng quả bóng rổ, phía sau bục giảng thì có ba lão sư đang đứng, vẻ mặt đều hết sức nghiêm túc.
Cả lão sư và các bạn học đều không thấy kỳ lạ vì nam sinh kia đột nhiên tan biến.Dương Đại nhịn không được kéo thiếu nữ hoa quý trước mắt lại, hỏi: - Sao hắn lại biến mất?Thiếu nữ hoa quý quay đầu, nàng có làn da tuyết trắng, con mắt rất lớn, lông mi rất dài, đầu cột tóc đuôi ngựa, nếu bình tĩnh xem xét nàng tuyệt đối có thể tính là giáo hoa, thế nhưng hiện tại Dương Đại đang hoảng hốt hết sức, không rảnh quan tâm nhan sắc của đối phương, chỉ muốn tranh thủ thời gian làm rõ tình huống trước mắt.- Đương nhiên là tới Thâm Vực, Dương Đại, sợ hãi cũng vô dụng, bình tĩnh lại, đến Thâm Vực rồi ngươi phải nghĩ biện pháp sống sót, chỉ cần không làm loạn, tỷ lệ sống sót vẫn rất lớn.
Thiếu nữ hoa quý cau mày nói, vẻ mặt lo lắng.Dương Đại yếu ớt hỏi: - Thâm Vực là cái gì?- Thâm Vực là Thâm Vực nha, ngươi giả vờ cái gì?- Khụ khụ, ngươi giới thiệu cho ta một chút đi, coi như cổ vũ ta, tốt xấu gì ta cũng từng theo đuổi ngươi.- Ngươi chưa tưng theo đuổi, chẳng qua có đồng học nói ngươi thầm mến ta.- Mau nói, sắp đến chúng ta!Dương Đại thở gấp nói, xú nha đầu, lúc này còn dong dài.Thiếu nữ hoa quý bất đắc dĩ, không thể không giới thiệu Thâm Vực.Thâm Vực chính là thế giới thứ hai hiện tại, nhân loại tiến vào Thâm Vực , có thể thu hoạch được lực lượng siêu phàm, từ đó đối phó tai hoạ cùng với yêu ma trong hiện thực.
Bắt đầu từ ba năm trước đây, tất cả học sinh cấp ba trên cả nước đều bị cứng rắn đẩy vào Thâm Vực, học sinh có thiên phú tốt có khả năng trở thành tu tiên giả, địa vị xã hội tăng cao, thiên phú bình thường thì tiếp tục tiến hành thi đại học, vẫn sẽ sống cuộc sống của người bình thường, mà điều kiện tiên quyết để thực hiện hết thảy biến hóa này là sống sót rời khỏi Thâm Vực.Yêu ma?Tận thế?Dương Đại nhíu mày, thiếu nữ hoa quý chỉ giới thiệu đơn giản một chút, rõ ràng nàng cũng rất căng thẳng cho nên nói rất nhanh.Giữa thiếu nữ hoa quý và bục giảng chỉ còn cách một đệ tử.Dương Đại nhìn về phía cửa phòng học, trước sau cửa đều có hai lão sư trung niên khôi ngô trấn giữ, trốn là tuyệt đối không thể trốn được, đến mức nhảy cửa sổ, Dương Đại liếc qua, xem ra nơi này cũng không phải lầu một.- Nếu thế giới song song này đã nguy hiểm như thế, trốn tránh chắc chắn không được, đời trước thường thường xoàng xĩnh, khó khăn lắm