Thạch Long thì không quá hiểu rõ, SS là cái quái gì?Dương Đại mừng thầm, Liễu Tuấn Kiệt sau đó không còn dám khuyên hắn đi thăm dò nữa.
Trên đường đi ngoại trừ thi thể, một người sống cũng không có đụng phải, mà hồn phách những thi thể này đều bị rút đi, tử tướng cực thảm, sau khi hơn ba giờ, trong khi được Thạch Long dẫn đầu, bọn hắn cuối cùng đi đến một cửa ra ở khu vực biên giới Quỷ Khốc lĩnh.
Vùng này có địa thế bằng phẳng, sương mù tràn ngập phía trước giống như ngăn cách thiên địa, sương mù chỉ có một lỗ hổng, thông vào một rừng cây.
Dương Đại thở dài một hơi, cuối cùng sắp đi ra ngoài.
Tiếc nuối duy nhất là không có gặp được Trình Ngạ Quỷ.
Dương Đại được nhóm âm chúng bảo vệ, một đường đi vào trong rừng cây.
Rừng cây rậm rạp, hoàn toàn khác biệt với trong rừng cây Quỷ Khốc lĩnh, cây cối nơi này thẳng tắp, hoa cỏ phồn thịnh, sương mù thản nhiên tràn ngập trong rừng, mông lung mà thần bí.
Vừa tiến vào không bao lâu, Dương Đại bỗng nhiên nhìn thấy phía trước có một bóng người đang ngồi dựa vào một cây đại thụ nghỉ ngơi.
Thạch Long rút đao, đi ở phía trước.
Dương Đại dừng lại, nhường Thạch Long đi trước xem xét tình huống, mà bảy vị âm chúng khác khẩn trương chờ đợi, dù sao bọn hắn giống như Dương Đại, đều là người mới của Thâm Vực.
Tiếng Thạch Long bay tới:- Chủ nhân, người này đã hôn mê, hắn không có tu vi, không cần lo lắng.
Nghe vậy, Dương Đại lập tức mang theo bảy vị âm chúng đi đến.
Người này là một nam tử trẻ tuổi, thân thể nhỏ yếu, tướng mạo cũng rất đẹp, rất có tướng nữ nhi, cách ăn mặc như thư sinh, môi khô đến tróc da, khí tức suy yếu.
Một âm chúng phái nữ cẩn thận từng li từng tí hỏi:- Có muốn cứu hắn hay không?Dương Đại bình tĩnh nói:- Bèo nước gặp nhau, vì sao phải cứu , chờ hắn làm bạn với ác ngươi đi.
Âm chúng nữ hài:-! Thạch Long cũng tán đồng gật đầu:- Gần xung quanh Quỷ Khốc lĩnh không có thành trấn dành hco phàm nhân, người này đoán chừng cải trang thành thư sinh, nhưng hắn không có tu vi, lại dám tới nơi đây, vẫn không nên tùy tiện cứu giúp, để tránh cuốn vào phiền toái.
Hắn đã chết, hắn cũng không hy vọng Dương Đại cứu những người khác, tốt nhất giống như hắn.
Lúc này, thư sinh hơi động mí mắt, hắn chật vật mở to mắt, run run rẩy rẩy nâng tay phải lên, nói:- Cứu! Cứu ta! Dương Đại không có lên tiếng.
Bảy vị âm chúng cũng bình tĩnh nhìn hắn, trong ánh mắt thậm chí có chút chờ mong.
Thư sinh thấy trên người bọn họ bốc lên ánh sáng màu lục, cho rằng mình sắp chết, xuất hiện ảo giác, hắn run giọng nói:- Cứu ta! Ta là! Hoàng tử! Ta nhất định sẽ báo đáp các ngươi! Hoàng tửThế thì càng không thể cứu, rất dễ dàng cuốn vào trong lộn xộn đoạt hoàng vị.
Đối với những người thí luyện khác mà nói, cứu được hoàng tử, nói không chừng có thể đổi lấy được cơ hội địa vị bay vọt bên trong Đại Hạ vương triều.
Dương Đại thật vất vả trùng sinh, thật vất vả để cho người ta thay đổi, há có thể làm chuyện tạo thêm phiền toái cho mình?Trước khi hắn trở nên mạnh mẽ, hắn sẽ không làm kẻ ba phải.
Cơ quan tình báo bồi dưỡng hắn, là hi vọng