Thâm Vực không phải trò chơi, không thể Screenshots (chụp màn hình), không thể chụp ảnh, cho nên lời Lưu Phong nói không có chứng cứ cũng không có bao nhiêu người tin, đại bộ phận dân mạng chẳng qua tâm sự theo chủ đề mà thôi.
Lưu Phong cũng không có nói cụ thể mình thấy được người thần bí phát ra màu lục ánh sáng, còn nguyên nhân, Dương Đại cũng đoán không được.
Giày vò bốn ngày, Dương Đại mới hoàn toàn yên tâm.
Lần nữa tiến vào Thâm Vực, hắn và nhóm âm chúng trốn ở trong một rừng trúc.
Phương viên hơn mười dặm xung quanh đều là biển trúc, mây mù vờn quanh, rất có khí phái Tiên cảnh, linh khí nơi đây còn nồng đậm hơn những nơi hắn đi qua trước đó, Dương Đại khảo sát mấy vị âm chúng một lần, xác định không có tung tích con người và Tinh quái, vừa hay dừng lại đây nghỉ ngơi.
Trình Ngạ Quỷ cảm khái nói:- Ngài trốn mấy ngày nay, người nào có thể tìm tới ngài chứ, huống hồ, người kia chỉ thấy Điền Bất Trung, Bạch Vĩ, ngài đã thu bọn hắn lại, đối phương không có khả năng tìm tới.
Dương Đại cười nói:- Cẩn thận một chút tóm lại không sai.
Hắn lấy ra Cửu Yêu thần đồ, Thạch Long, Điền Bất Trung, Bạch Vĩ, Trình Ngạ Quỷ lập tức lại gần, các âm chúng khác chỉ có thể chen ở bên ngoài.
- Chớ khinh thường, Thiết Ngưu, ngươi mang theo bọn thủ hạ của ngươi trông coi gần đó.
Dương Đại nhíu mày phân phó, bọn gia hỏa này chen tới, ánh sáng đều bị ngăn cản.
Thiết Ngưu ngượng ngùng cười một tiếng, lập tức dẫn người thối lui.
Giống như lời Thiết Ngưu nói, bức họa vẽ là một yêu quái thân rắn đầu người đang múa kiếm, Dương Đại nhìn hồi lâu, cũng không cách nào nhìn ra mánh khóe.
Bí tịch đâu?Công pháp đâu?Pháp thuật đâu?Không phải là giả!Lão Tử hao tổn hai Đại tướng, đổi lấy hàng giả?Dương Đại có chút nhức cả trứng, bốn người Điền Bất Trung bắt đầu bày mưu tính kế, Dương Đại giao Cửu Yêu thần đồ giao cho bọn hắn nghiên cứu.
Có thủ hạ ở xung quanh, hà tất tự thân đi làm.
Giày vò trọn vẹn một canh giờ, Điền Bất Trung thành công.
Hắn dùng một tấm phù giấy Xích Viêm chú của Thạch Long, lửa đốt Cửu Yêu thần đồ, kết quả bức tranh không có cháy hỏng, nhưng xuất hiện một nhóm chữ thần bí, huyền ảo.
Điền Bất Trung hưng phấn nói:- Là kiếm trận, tên là Thiên Cương Đại La Kiếm Trận, cần thần thức mới có thể đọc được phương pháp tu luyện bên trong, chúng ta kiếm lợi lớn, kiếm trận đó, trong tu tiên giới, phàm là sẽ tu sĩ tu tập kiếm trận đều là đại tu sĩ, nhân số thi triển Thiên Cương Đại La Kiếm Trận càng nhiều, uy lực kiếm trận càng mạnh, nhân số không có hạn chế, âm chúng chúng ta cùng nhau thi triển, nhất định vô cùng cường đại, chủ nhân, kiếm trận này quả xứng với thiên phú của ngươi!Liễu Tuấn Kiệt nghe xong hưng phấn không thôi, muốn phát tài phải có gan, tóm lại không sai.
Tu vi đến Tụ Khí tầng bốn mới có thể luyện được thần thức, thần thức là một loại Tinh Thần lực mạnh mẽ, có thể nội thị ngũ tạng lục phủ, có thể nhìn trộm vật ở bên ngoài, có thể nhìn rõ huyễn tượng do linh lực chế tạo, đối với Tu Tiên giả mà nói, luyện được thần thức, mới tính là chân chính bước vào con đường tu tiên.
Trong đám âm chúng của Dương Đại chỉ có Điền Bất Trung luyện được thần thức.
Thiên Cương Đại La Kiếm Trận!Nghe qua rất mạnh!Dương Đại hỏi:- Bây giờ ta có thể học không?Điền Bất Trung gật đầu, cười nói:- Dĩ nhiên