Bộ phim họ chọn là một bộ tình cảm, trong phòng chiếu chỉ có mấy đôi tình nhân, cũng bởi vì kịch bản quá nhàm chán, sến súa mà hơn phân nửa đã rời rạp.Toàn bộ bộ phim đôi nam nữ chính chỉ có hôn tới hôn lui, sau đó chia tay, sau đó là một chuỗi các tình huống ngược sống ngược chết nhau, cuối cùng nữ chính mắc bệnh nan y.Lâm Sơ Tuệ quay đầu hỏi: “Bạch Tuộc đại ca, xin hỏi lý do tại sao ông lại chọn phim này vậy?”Chương Thừa Vũ vô tội nói: “Trên poster ghi là phim thanh xuân học đường làm người ta rơi nước mắt.
Nhóm mình không phải có 2 nữ à, cho nên xem phim tình cảm thích hợp mà.”Một trong hai cô gái được nhắc đến: Lục Điềm Bạch lúc này đã đổ vào vai ông anh trai ngủ thiếp đi.Cô gái còn thi thoảng phát ra tiếng ngáy nho nhỏ, ngủ vô cùng say.Lục Trì: “Em gái tôi cũng có thể miễn cưỡng coi là nữ tính, còn vị kia… ông thật sự cảm thấy bà ấy xem hiểu mấy thể loại tình cảm này sao?”Chương Thừa Vũ nhìn sắc mặt hoang mang, ngơ ngác của Lâm Sơ Tuệ ôm đầu cảm thán: “Đúng là thất sách.”…Trên màn hình nam nữ chính lại triền miên quấn lấy nhau.Lâm Sơ Tuệ nghiêng đầu dò xét Tiêu Diễn, ánh mắt cậu ấy rất chăm chú, không thua gì khi cậu ta đọc sách, nghe giảng.“Học thần, phim hay không?”“Hay.”“Hay á????”Tiêu Diễn nghiêm trang hỏi: “Chẳng lẽ cậu không cảm thấy hay sao?”“Không phải, nhưng mà cậu thấy hay ở đâu?”“Tình yêu của bọn họ rất cảm động.”“Rõ ràng máu chó vậy mà!”“Nhân vật nữ chính bị bệnh nan y.” Tiêu Diễn bình luận như thật: “Trải qua muôn vàn đau khổ, cuối cùng người có tình lại chẳng thể về với nhau thậm chí còn âm dương cách biệt.
Nhân vật nam chính sẽ mãi hoài niệm cô ấy.”“Cái đó cảm động sao?”Tiêu Diễn: “Sao cậu máu lạnh vậy?”“...”Lâm Sơ Tuệ hoàn toàn ngậm miệng.Trước kia cô còn cho là cô cùng lắm cũng chỉ cách Tiêu Diễn hơn 500 điểm thi thôi, hiện tại xem ra… cách suy nghĩ giữa hai người bọn họ quả thực là có khoảng cách lớn không vượt qua được.Cô lén đánh giá cậu một chút.Thần sắc cậu thiếu niên bên cạnh vô cùng chăm chú, đôi con ngươi thâm thúy, đen nhánh lộ ra mấy phần thương cảm.Khi học thần chân thành nghiền ngẫm phim tình cảm máu chó, thực sự có mấy phần đáng yêu.Lâm Sơ Tuệ lấy miếng bắp rang cuối cùng, quyết định hào phóng nhường cho học thần.Tiêu Diễn nhướn mày, lém lỉnh hỏi: “Đây là cho hay đút cho ăn?”“Đút cho ăn! Đút cho ăn!”Lúc này cậu ta mới ung dung cúi xuống chờ được đút cho.“Học thần, lần trước cậu nói thích mẫu con gái có sức khỏe tốt, là nói thật hay nói đùa thế?”“Tự nhiên hỏi cái này làm gì?”“Thì… tự nhiên nhớ ra nên hỏi, nếu có một cô gái phù hợp với điều kiện của cậu tới thổ lộ với cậu, cậu đồng ý không?”“Không.”“Hả?”Có được câu trả lời không chút nghĩ ngợi của cậu, trong nhất thời Lâm Sơ Tuệ không biết nên cảm thấy may mắn hay thất vọng: “Vì sao?”“Thật thể tôi không tốt là thật.” Ngữ điệu cậu vô cùng bình thản: “Còn rất nghèo nữa.
Yêu đương tốn tiền lắm, tôi không có.
Hiện tại tôi cũng chẳng có năng lực gì, chẳng thể hứa hẹn với đối phương bất kỳ điều gì cả.”Lâm Sơ Tuệ lẳng lặng nhìn Tiêu Diễn, người con trai này rất thực dụng, cũng rất thật thà.Đây chính là tính cách của cậu ấy, mỗi bước đi, mỗi hành động đều ổn trọng, chắc chắn.Bởi vì cuộc đời cậu vốn từ khi sinh ra đã luôn ở bên bờ vực, chưa từng được yên ổn bình thản một giây, mỗi bước đi đều không dám sai lầm.Lâm Sơ Tuệ đột nhiên nhớ tới vừa rồi Hứa Gia Ninh nói cô thích Tiêu Diễn.Cô thật sự thích Tiêu Diễn sao?Hình như… đúng là có chút thích.Lâm Sơ Tuệ hơi cảm thấy không cam tâm, hỏi cậu: “Cậu đã nói không có hứng thú với chuyện yêu đương, vậy tại sao còn nghiêm túc nghiền ngẫm mấy bộ phim tình cảm kiểu này làm gì?”“Ừ vì tất cả các bộ phim tình cảm đều có nhiều cảnh hôn.”“Cậu thích xem cảnh hôn hả?”“Tôi 18 tuổi rồi.” Tiêu Diễn vẫn chăm chú nhìn màn hình: “Chòm Thiên Yết.”“?”Lâm Sơ Tuệ vẫn không hiểu ý Tiêu Diễn.Nhưng mà không hiểu thì đã có Baidu, Lâm Sơ Tuệ nhanh tay gõ gõ lên thanh tìm kiếm thông tin về chòm Thiên Yết.
Hiện lên trên màn hình là dòng chữ in đậm “Lòng chiếm hữu cao, hay ghen tị, thù dai” kéo xuống chút nữa phần miêu tả về đặc tính, tính cách của người chòm sao này, thì nhìn thấy một keyword đắt giá…“Tinh lực dồi dào.”...Toàn bộ những cảnh phim sau đó, Lâm Sơ Tuệ đều như người trên mây hoàn toàn không nhớ được gì, nhưng mỗi khi đến cảnh hôn đều kìm lòng không đặng quay sang liếc Tiêu Diễn.Cậu ấy vẫn thế, sắc mặt lãnh đạm không cảm xúc, đôi con ngươi đen nhánh chuyên chú nhìn lên màn hình, không biết trong đầu rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.Lâm Sơ Tuệ thì hoàn toàn ngược lại, trong đầu vẽ ra đủ các loại tưởng tưởng đặc sắc, rồi tự khiến mặt mình đỏ tới tận mang tai.Ra khỏi rạp phim, mấy người Lục Trì luyên thuyên không dứt chê bai cốt truyện.“Cái phim rách nát gì thế này, cuối phim nữ chính chết là cái quỷ gì chứ? Cạn lời quá đi mất.”Lục Điềm Bạch ngủ không biết trời trăng là gì, nghe nói thế, nói: “Kịch bản đặc sắc như thế mà anh không gọi em dậy xem.”“Em gái ơi có phải em đang có cái định nghĩa sai lệch với từ “đặc sắc” không vậy? Đây rõ ràng là nồi máu chó, được không?” Lục Trì kích động nói: “Đừng thấy nam chính đau khổ, ân hận đến muốn chết đi sống lại, chờ qua hai, ba năm nữa xem, chắc chắn quên phắt mất cô nữ chính cho mà xem.”Lâm Sơ Tuệ quay đầu nói: “Không đâu, nam chính chắc chắn sẽ mãi nhớ cô ấy, đây mới là tình yêu đích thực.”“Đó là bà không hiểu rõ đàn ông, càng không hiểu yêu là thế nào thôi.”“Dù sao nếu là tôi thì sẽ không.” Lâm Sơ Tuệ nói: “Người mà tôi đã thích, tôi sẽ dùng cả đời để nhớ.”Lục Trì cười: “Vậy Tần Nại thì sao? Hai năm này chẳng phải bà quăng người ta đến tận xó nào rồi?”Vừa nghe đến 2 chữ “Tần Nại”, nét mặt Lâm Sơ Tuệ lập tức cứng lại, lẳng lặng giơ chân đá Lục Trì.Lục Trì nhanh chân, nhanh tay né được: “Còn không cho tôi nói à?”Tiêu Diễn đi phía sau cùng, nghe thấy cái tên này, đột nhiên lên tiếng hỏi: “Tần Nại là ai?”Thấy Tiêu Diễn có hứng thú, Lục Trì vô cùng thân thiết ôm vai cậu ta, phấn khởi phổ cập kiến thức: “Tần Nại chính là người yêu cũ của anh Sơ, hai người lên cấp 3 thì chia tay.”Lâm Sơ Tuệ lập tức giải thích: “Khi đó mới mấy tuổi đầu, đã hiểu cái gì đâu mà.
Lúc ấy chỉ cảm thấy cậu ta dễ nhìn lại khá cá tính.
Đừng có nhắc mấy chuyện cũ rích nữa.”Lục Trì gãi đầu: “Là học thần tò mò đấy chứ, tôi chỉ giải thích cho cậu ấy chút thôi.”Tiêu Diễn hình như thực sự rất có hứng thú với chuyện này, lại hỏi: “Cậu ta có cái gì cá tính?”Lục Trì: “Tần Nại thành tích xếp đầu toàn trường từ dưới đếm lên.
Thích chơi bời, hồi ấy ở trường cũng coi như là đại ca .”Tiêu Diễn nhìn Lâm Sơ Tuệ: “Thì ra mẫu người của cậu là thành tích kém?”“Không phải là vì thành tích kém.” Lâm Sơ Tuệ đỡ trán lẩm bẩm: “Lúc đó… cảm thấy cậu ta rất đẹp trai.”“Đẹp đến cỡ nào?”“Thì cỡ… cỡ ngang ngửa với cậu.”“Có ảnh chụp không?”Lâm Sơ Tuệ thấy ai đó bắt đầu so kè hơn thua, lập tức nói: “Hiện giờ đã không còn quan hệ gì nữa, cũng xóa kết bạn rồi lấy đâu ra ảnh.
Nhìn không ra cậu lại là người thích hít drama thế đấy Tiêu Diễn.”Lúc này Chương Thừa Vũ nhanh tay rút điện thoại: “Tôi còn chưa hủy kết bạn với cậu ta.
Tần Nại rất tích cực, mỗi ngày còn đăng ảnh một lần.
Học thần cậu muốn xem không?”Tiêu Diễn giơ tay đón lấy điện thoại, Chưa Thừa Vũ nhanh nhạy lập tức bàn điều kiện: “Mỗi tuần cho chép bài tập 1 lần! Ok?”“OK.”Lục Trì: “Mẹ nó!”Điều kiện này Tiêu Diễn đáp ứng… không chút do dự.Chương Thừa Vũ đưa di động cho Tiêu Diễn, ngón tay cậu khẽ lướt trên màn hình.Bạn trai cũ của bạn học Lâm đúng là ngày nào cũng chụp hình, đa phần đều là ảnh chơi thể thao, tập gym, khoe cơ bắp, cậu bạn này hình như còn hơi tự luyến, ảnh chụp còn vô cùng “xôi thịt”.Mặc dù phong cách chụp hình có hơi khoe thân, nhưng quả thực ngoại hình Tần Nại vô cùng hiên ngang, cứng cỏi, có thể coi là rất đẹp trai.Tiêu Diễn siết chặt điện thoại một lúc sau mới trả lại Chương Thừa Vũ cũng không có đánh giá gì với tướng mạo cậu bạn Tần Nại kia.Hứa Gia Ninh cầm lấy điện thoại, nhíu mày chê bai: “Tôi phục cậu đó, bạn trai cũ của cậu là cái kiểu này đó hả?”Lâm Sơ Tuệ sống chết bảo vệ quan điểm thẩm mỹ của mình, gân cổ cãi: “Nhưng mà cậu ta khá đẹp trai mà.”Hứa Gia Ninh giễu cợt nói: “Bề ngoài cũng được đấy, nhưng khí chất không được, vừa trông đã thấy không có văn hóa, mà không có văn hóa thì không thể có cái khí chất gì ra hồn được.”Lâm Sơ Tuệ không cam lòng nói: “Ừ chỉ có cậu là có văn hóa,, suốt ngày ôm quyển cũng không khiến cậu thành Giả Bảo Ngọc được đâu.”“Tôi đương nhiên không biến thành Giả Bảo Ngọc được.” Hứa Gia Ninh giễu cợt đốp chát lại: “Em gái tôi cũng đâu phải Lâm muội muội.”“Dù sao người như cậu thì thẩm mỹ cũng không ra gì.”Hứa Gia Ninh quay sang hỏi Tiêu Diễn: “Học thần, cậu thấy mắt nhìn người của cậu ta thế nào?”Tiêu Diễn nhìn thanh tiến độ hoàn thành nhiệm vụ, nói: “Thi thoảng có lúc nhìn lầm.
Nhưng về tổng thể thì vẫn tốt.”“Đó thấy chưa!” Lâm Sơ Tuệ nhón chân lên, vươn tay vỗ vỗ đầu Hứa Gia Ninh: “Học thần khen tôi thẩm mỹ tốt nhé.”“Cậu ta nói thi thoảng nhìn lầm.” Hứa Gia Ninh bắt chuẩn trọng điểm: “Bạn trai cũ của cậu tướng mạo cũng ổn đấy nhưng khí chất chả ra sao.
Đã xấu thì phải học giỏi, mà đẹp rồi thì càng nên học nhiều hơn, đơn cử như Tiêu học thần trước mặt cậu.”Lâm Sơ Tuệ bĩu môi không phản bác.Minh chứng sống như Tiêu học thần đương nhiên có muốn phản đối cũng bất lực.Tiêu Diễn nhìn Hứa Gia Ninh: “Cậu thông minh đấy.”“Rồi sao?”“Lần sau sẽ nhường cậu vị trí thứ nhất.”Hứa Gia Ninh: ???…Bữa tối do đích thân Hứa Gia Ninh chọn địa điểm, nằm trên tầng 4 trung tâm thương mại, là một nhà hàng Nhật cao cấp.“Không ai dị ứng hải sản đúng không? Vậy chọn nhà hàng này nhé.” Hứa Gia Ninh nói: “Nhà hàng này phục vụ tốt, mà giá cả cũng phải chăng, chủ yếu là đồ ăn rất ngon.”Lục Trì liếc nhìn nhà hàng bài trí thanh nhã, bên trong có cây cầu gỗ nhỏ bắc qua suối nước nhân tạo bốc khói mờ nhân ảnh, cậu hỏi: “Nhà hàng buffet tự phục vụ? Nghĩa là muốn gì ăn nấy, thích gì lấy đó?”“Ừ.” Hứa Gia Ninh nói: “Cho nên tôi mới giới thiệu các cậu đến đây ăn.”Bước vào nhà hàng, tại quầy lễ tân, cả nhóm cần thanh toán trước tiền ăn của mỗi suất buffet.
Lâm Sơ Tuệ liếc nhìn giá mỗi suất lf 480 tệ, thầm nghĩ quả nhiên là nhà hàng cao cấp.Đương nhiên đây là nhà hàng loại sang, đám Lâm Sơ Tuệ cũng thường xuyên rủ nhau đi ăn buffet nhưng mỗi suất chỉ hơn 100 tệ thôi.Lục Trì: “Anh Sơ, anh em ta nhất định phải bằng hết các món ở đây.”Lâm Sơ Tuệ: “Ông ăn thì ăn đi, đừng có kéo cả tôi theo.”Lục Trì: “Bà đừng quá đáng chứ.
Những lần trước đi ăn buffet, lần nào chúng