"Tứ trưởng lão, sao ngươi lại tới đây?" Tiêu Dật cố chịu đựng thương tích, nghi hoặc hỏi.Tứ trưởng lão nói: "Tiêu Cảnh gửi tín hiệu về quặng mỏ, biết ngươi đuổi theo Thiết Đao và Mộ Dung Thiên Quân, ta sợ ngươi gặp chuyện nên chạy tới.""Bọn họ sao rồi?" Tiêu Dật hỏi."Yên tâm." Tứ trưởng lão nói: "Đã có tộc nhân khác tới đón bọn họ quay về khu mỏ."Vậy thì tốt rồi." Tiêu Dật yên tâm.Lúc này ở cách đó không xa có vài bóng người đột nhiên xông tới, chính là nhóm săn yêu sư và võ giả hành động đơn độc ở gần đây.Nơi này không phải rừng rậm bí mật, cách đây mấy chục dặm thỉnh thoảng sẽ có săn yêu sư và võ giả đi ngang.Khi nãy Tiêu Dật và Mộ Dung Thiên Quân sử dụng võ kỹ bậc huyền để chiến đấu, động tĩnh quá lớn, hơn nữa trưởng lão Mộ Dung gia còn hét lớn như vậy, tự nhiên hấp dẫn bọn họ chạy tới."Ơ, này không phải trưởng lão Mộ Dung Hạt của Mộ Dung gia à, còn đó không phải là công tử Mộ Dung Thiên Quân nổi tiếng là thiên tài của thành Tử Vân chúng ta à?""Đối diện bọn họ hình như là Tứ trưởng lão của Tiêu gia, còn thiếu niên cả người đầy máu kia là ai?"Nhóm võ giả nghe thấy động tĩnh chạy tới thảo luận ầm ĩ, nhưng bọn họ chỉ ở xa xa quan sát chứ không tới quá gần."Hình như ta nghe Tứ trưởng lão Tiêu gia gọi thiếu niên đó là Tiêu Dật, lẽ nào chính là phế vật nổi tiếng gần xa của Tiêu gia?""Ha ha ha ha." Nhóm võ giả xung quanh không khỏi bật cười."Ngậm miệng của các ngươi lại đi." Đột nhiên có vài săn yêu sư trầm giọng nhắc nhở: "Hơn nửa tháng nay danh tiếng của công tử Tiêu Dật có thể nói là vang xa, ngay cả thiên tài nổi tiếng như Tiêu Nhược Cuồng cũng bại trong tay hắn, hắn chính là thiên tài số một Tiêu gia, có thể để các ngươi tùy ý nói bậy nói bạ được à?"Rất nhiều săn yêu sư và võ giả đi lại trong dãy núi Vẫn Tinh, bình thường đều phải nghỉ ngơi mấy tháng, đợi đến khi săn đủ yêu thú mới rời đi, đương nhiên không biết chuyện xảy ra gần đây trong thành Tử Vân."Cái gì, tiểu phế vật kia...!ah không, công tử Tiêu Dật đánh bại cả Tiêu Nhược Cuồng? Ta nghe nói Tiêu Nhược Cuồng chính là đệ tử xuất sắc nhất của Huyền Hỏa Môn."Nhóm săn yêu sư và võ giả ở gần đó tập trung tới ngày càng nhiều, suốt ngày phải sống trong nguy hiểm, hiếm khi gặp được náo nhiệt nên đều vây tới xem."A ha." Một võ giả trung niên đột nhiên cười nói: "Chỉ sợ từ hôm nay trở đi, công tử Tiêu Dật không còn là thiên tài số một Tiêu gia nữa, mà là thiên tài số một thành Tử Vân."Người võ giả kia lộ ra vẻ mặt đắc ý: "Khi nãy ta nhìn từ xa xa, công tử Tiêu Dật thoáng một cái đã giết chết Thiết Đao và đám đội viên của hắn, hiện giờ bản thân công tử Mộ Dung Thiên Quân cũng đã bị thương nặng, nếu không phải trưởng lão Mộ Dung Hạt tới kịp thì chỉ sợ hắn đã gặp nguy rồi.""Cái gì? Ngay cả công tử Mộ Dung Thiên Quân cũng thua.
Còn cả người của đội săn yêu Thiết Đao nữa, xảy ra chuyện gì vậy, sao công tử Tiêu Dật lại đối phó bọn họ?""Còn có thể là gì chứ, trước đó không lâu công tử Mộ Dung Thiên Quân đã tung ra tin đồ, hủy đi danh dự của công tử Tiêu Dật.
Chậc chậc, lời đồn đó vốn cũng chẳng có ai tin, công tử Mộ Dung Thiên Quân dựa vào đó để đối phó con cháu Tiêu gia, công tử Tiêu Dật tất nhiên muốn tới báo thù."...Nhóm săn yêu sư thảo luận ầm ĩ, hiện trường cũng ngày càng náo nhiệt hơn.Mộ Dung Thiên Quân nghe thấy những lời này thì giận sôi máu.Mộ Dung Hạt trực tiếp quát lớn một tiếng: "Tất cả im miệng cho ta."Gầm một tiếng, tất cả nhóm săn yêu sư ở xung quanh đều im bặt.
Bọn họ chỉ tới xem náo nhiệt mà thôi, không muốn đắc tội Mộ Dung gia.Mộ Dung Hạt nhìn về phía Tứ trưởng lão và Tiêu Dật, tức giận nói: "Tiêu gia, các ngươi làm con cháu Mộ Dung gia ta bị thương, món nợ này tính sao đây?"Tứ trưởng lão lạnh lùng nói: "Vậy ngươi muốn tính thế nào?"Mộ Dung Hạt tức giận: "Tiêu Dật tổn thương Thiên Quân, xúc phạm uy nghiêm Mộ Dung gia ta, đương nhiên phải quỳ xuống dập đầu tạ tội, sau đó tự phế hai tay.""Mộ Dung Hạt, ta nghĩ ngươi hiểu nhầm ý của ta." Giọng nói của Tứ trưởng lão trở nên lạnh như băng."Hử?" Mộ Dung Hạt nhíu mày.Tứ trưởng lão lạnh giọng nói: "Ta hỏi ngươi, khi nãy ngươi từ xa đánh một chưởng tổn thương Tiêu Dật, như vậy tính sao đây?""Hừ." Mộ Dung Hạt khinh thường nói: "Lão phu chính là võ giả Tiên Thiên, chẳng qua chỉ là dạy dỗ một đứa tiểu bối, ngươi muốn có ý kiến à?"Tứ trưởng lão lạnh lùng nói: "Từ khi nào tới phiên ngươi dạy dỗ con cháu Tiêu gia ta vậy?""Bớt nói xàm đi." Mộ Dung Hạt nói: "Bảo Tiêu Dật trả túi càn khôn của Thiên Quân lại đây, bằng không chuyện này không yên được đâu.""Túi càn khôn?" Tứ trưởng lão lạnh giọng: "Túi càn khôn này coi như tạ lễ cho một chưởng ngươi đánh Tiêu Dật khi nãy.""Tạ lễ? Ngươi bảo một người đường đường là võ giả Tiên Thiên như ta phải tạ lễ một tiểu bối? Trưởng lão Tiêu gia, ngươi đừng có quá đáng." Mộ Dung Hạt phẫn nộ, dáng vẻ như muốn đánh nhau."Sao đây?" Tứ trưởng lão không chút sợ hãi nói: "Muốn đánh nhau à, ta tiếp ngươi."Hai người đều là võ giả Tiên Thiên, hơn nữa tu vi cũng xấp xỉ, nếu đánh nhau thì chẳng bên nào được lợi.Mộ Dung Hạt cũng hiểu được điểm này, hắn vốn không muốn đánh, dù sao thì thực lực của hắn và Tứ trưởng lão Tiêu gia không chênh lệch nhiều, nhưng hiện giờ Mộ Dung Thiên Quân bị thương nặng, nếu để Tiêu Dật nhân cơ hội giết chết Mộ Dung Thiên Quân thì hắn không thể ăn nói với gia tộc."Hừ, Tiêu gia các ngươi quá ngang ngược bá đạo, lão phu lười tranh luận tính toán với các ngươi.
Nhưng một ngày nào đó ta sẽ bắt các ngươi trả lại bằng hết." Mộ Dung Hạt để lại một câu hung ác rồi ôm lấy Mộ Dung Thiên Quân, chuẩn bị rời đi."Mộ Dung Hạt đúng không?"Lúc này, Tiêu Dật vẫn luôn im lặng đột nhiên nói chuyện."Hử?" Mộ Dung Hạt nghi