Xa xa, vài bóng người nhanh chóng tiến tới.
Chính là Mộ Dung Sơn và nhóm trưởng lão Mộ Dung gia, còn có hai người đàn ông trung niên xa lạ, toàn bộ đều là võ giả Tiên Thiên.
Mộ Dung Mặc vung tay, dễ dàng phá vỡ lồng giam linh khí, khinh thường nói: "Tiêu Ly Hỏa, nửa bước thì vẫn chỉ là nửa bước, lực khống chế linh khí của ngươi kém xa ta.
"Dứt lời, Mộ Dung Mặc cách không đánh ra một chưởng.
Bao gồm cả Đại trưởng lão, tất cả tộc nhân Tiêu gia nháy mắt bị thương nặng.
Lúc này, Mộ Dung Mặc nhìn về phía Tiêu Dật đang nhanh chóng chạy trốn, cắn răng lẩm bẩm: "Một khi để thằng oắt này chạy thoát, ngày sau nhất định tai họa khôn lường.
""Mộ Dung Sơn, người của Tiêu gia đã bị thương nặng, giao lại cho các ngươi.
"Dứt lời, Mộ Dung Mặc không chút ngừng nghỉ, lập tức bay vút trên không, cấp tốc đuổi theo Tiêu Dật!.
Ở phía trước xa xa, tốc độ của Tiêu Dật tăng lên tới cực hạn.
Đùng, đùng, đùng! Tiếng xé gió kịch liệt từ phía sau truyền tới, nhanh hơn Tiêu Dật không chỉ gấp mười.
Tiêu Dật bật cười, hắn sớm biết một khi mình để lại lời nói hung ác như thế thì Mộ Dung Mặc nhất định sẽ không tiếc hết thảy đuổi theo.
Ý đồ của hắn chính là hấp dẫn Mộ Dung Mặc đuổi theo mình.
Nếu để Mộ Dung Mặc ở lại đối phó nhóm Đại trưởng lão, bọn họ chắc chắn phải chết.
Nhưng chỉ cần dẫn dụ Mộ Dung Mặc rời đi, cho dù người Mộ Dung gia đuổi tới thì nhóm Đại trưởng lão vẫn còn chút hi vọng sống.
"Lồng giam linh khí.
"Tiêu Dật đã chạy ra ngoài mấy dặm nhưng vẫn bị Mộ Dung Mặc có thể bay trên trời nhanh chóng đuổi kịp, bị lồng giam linh khí vây khốn.
"Đáng chết.
" Tiêu Dật cố giãy dụa nhưng chỉ tốn công vô ích.
Hơn nữa vì đề phòng lại có ngoài ý muốn xảy ra nên Mộ Dung Mặc đã khếch tán phạm vi lồng giam linh khí ra mấy chục mét xung quanh.
Điều này đại biểu, trong phòng phạm vi mười mét, Tiêu Dật muốn đi nửa bước cũng khó, thậm chí chỉ cần Mộ Dung Mặc có một suy nghĩ trong đầu thì Tiêu Dật chắc chắn phải chết.
Lúc đó chạy trốn quá gấp, Tiêu Dật không có quá nhiều thời gian, chỉ kịp nghĩ cách dụ Mộ Dung Mặc rời đi, để nhóm Đại trưởng lão có chút hi vọng sống.
Chứ không có thời gian nghĩ xem mình nên làm thế nào để thoát thân.
Vèo, Mộ Dung Mặc từ giữa không trung đáp xuống, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Dật.
"Oắt con, có giỏi thì chạy tiếp đi.
" Mộ Dung Mặc cười đắc ý: "Chỉ là cảnh giới Hậu Thiên thôi mà muốn thoát khỏi tay ta sao? Đúng là chuyện khôi hài.
"Tiêu Dật khẽ cắn môi, thầm thi triển thăng long để thực lực bản thân tăng lên cực hạn, cố gắng phá vỡ lồng giam linh khí.
Đáng tiếc, cho dù hắn dốc toàn lực cũng chỉ tốn công vô ích, không thể lay chuyển được lồng giam linh khí chút nào cả.
"Tuổi còn nhỏ đã có thiên phú và tu vi như vậy, lão phu sống hơn nửa đời người mà chưa từng thấy qua thiên tài như vậy.
" Mộ Dung Mặc khen ngợi một tiếng, nhưng vẻ mặt lập tức biến thành lạnh như băng.
"Loại thiên tài như ngươi, cường giả nào nhìn thấy cũng phải thòm thèm, muốn nhận làm đồ đệ, bồi dưỡng một phen, lão phu cũng không ngoại lệ.
Đáng tiếc, ngươi lại là kẻ địch của Mộ Dung gia ta, ngươi nhất định phải chết.
"Mộ Dung Mặc nói.
Tiêu Dật cười lạnh một tiếng: "Ngươi đã sớm biết ta và Mộ Dung gia ngươi là nước lửa đối đầu, hôm nay muốn giết chết ta thì việc gì phải nói mấy lời lẽ đường hoàng như vậy chứ?"Tiêu Dật cố gắng kéo dài thời gian, xem thử xem có thể nghĩ ra biện pháp thoát thân hay không.
Mộ Dung Mặc liếc mắt liền nhìn thấu suy nghĩ của Tiêu Dật, cười nhạo nói: "Tiểu tử, thu hồi suy nghĩ đáng thương trong đầu ngươi đi, ngươi trốn không thoát được đâu.
Đừng tưởng ta không biết mục đích của ngươi, ngươi muốn dụ ta rời đi để đám trưởng lão Tiêu gia ngươi có cơ hội bỏ trốn chứ gì?""Ngươi đã muốn chết như vậy thì ta sẽ giúp ngươi.
"Mộ Dung Mặc rất tự tin với mình, cũng không vội giết Tiêu Dật, ngược lại muốn đày đọa thiên tài tuyệt thế mà đời này mình chưa từng thấy qua này một phen.
Trước đây khi còn trẻ, hắn đã bị Tiêu Ly Hỏa đè ép cả đời.
Không ngờ hôm nay khi đã đột phá tới cảnh giới Động Huyền rồi, quay trở về thành Tử Vân thì Tiêu gia lại xuất hiện một thiên tài tuyệt thế, thiên phú còn khủng bố gấp bội.
Hắn muốn làm Tiêu Dật tuyệt vọng để thỏa mãn lòng đố kỵ dị thường trong lòng.
Trong lồng giam linh khí, Tiêu Dật siết chặt nắm tay, ánh mắt quật cường nhìn chằm chằm Mộ Dung Mặc: "Lão quỷ Mộ Dung Mặc, ngươi đừng quá đắc ý.
Điểm duy nhất ngươi mạnh hơn ta chính là ngươi sống lâu hơn mấy chục năm.
Nếu ta bằng tuổi ngươi mà chỉ đạt tới cảnh giới Động Huyền thì sẽ xấu hổ tới mức đập đầu vào tường tự sát rồi.
""Ngươi!.
" Mộ Dung Mặc tức giận, hắn muốn thông qua ngôn ngữ đả kích tâm trí Tiêu Dật, làm Tiêu Dật tuyệt vọng, không ngờ người bị chọc tức lại là mình.
Một người khi bắt đầu tức giận thì càng dễ phạm lỗi, thậm chí sẽ lộ ra sơ hở.
Mặc dù Tiêu Dật không cho rằng Mộ Dung Mặc sẽ lộ ra sơ hở làm mình chạy trốn; nhưng có thể thông qua ngôn ngữ kéo dài chút thời gian, mặc dù không ăn thua gì nhưng cũng không muốn nhìn bộ mặt hả hê đắc ý của Mộ Dung Mặc.
"Tốt, rất tốt, để ta xem thử xem thực lực của ngươi có cứng như miệng ngươi hay không.
" Gương mặt của Mộ Dung Mặc lạnh như băng: "Nghe Mộ Dung Hạt nói ngươi có thể phả giải được sức mạnh võ hồn cà độc dược hắc mặc của ta.
""Ha ha, ta muốn xem thử xem ngươi có bản lĩnh đó thật hay không.
""Rốt cuộc là ngươi phá giải sức mạnh võ hồn của ta hay ngươi bị cà độc dược hắc mặc ăn mòn, cuối cùng da thịt, xương cốt lẫn nội tạng hóa thành một vũng máu, chết thực thê thảm.
"Mộ Dung Mặc vung tay.
Một luồng khí đen từ tay hắn phóng ra.
Chỉ choáng chốc, phạm vi mấy chục mét trong lồng giam linh khí đã bị một tầng khí đen bao trùm.
Từ xa nhìn lại, trong lồng giam trong suốt giống như biến thành vùng đất kịch độc.
"Ầy.
" Tiêu Dật cảm thấy hít thở không thông, trên da cũng có cảm giác đau đớn kịch liệt.
"Không tốt.
" Tiêu Dật phản ứng rất nhanh, lập tức điều động chân khí trong cơ thể, một tầng áo khoác lửa phủ lên người.
Nhưng áo khoác ngọn lửa bị khí đen tán loạn với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
"Nguy rồi, sắp không cản nổi rồi.
" Tiêu Dật thầm cắn răng, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ phương pháp đối phó.
Trước đây sức mạnh võ hồn mà Mộ Dung Mặc ngưng tụ ra đã được Ngũ trưởng lão pha loãng vào trong nguồn nước nhưng vẫn có thể làm cho công lực của Tứ Lục trưởng lão hoàn toàn biến mất.
Hiện giờ đích thân Mộ Dung Mặc ra tay, cà độc dược hắc mặc được chân khí hùng hậu ở cảnh giới Động Huyền của hắn duy trì, uy lực mạnh lên gấp trăm lần.
Con mắt Thái Âm Thái Dương quả thực có thể hấp thu sức mạnh