Năm ngày phi hành trên thuyền, Lâm Thần đều bế quan tu luyện, Lý Sơn được sắp cùng phòng với hắn còn bó tay chào thua tên cuồng si tu luyện của hắn, ngoài việc ba bữa hằng ngày đều phải nhờ Lý Sơn nhắc nhở ra thì nếu không nhắc hắn cũng bõ bữa, nhiều lần Mộ Linh San tìm tới hắn, Lý Sơn đều bảo hắn đang tu luyện không tiện làm phiền, một hai lần thì không nói thậm chí suốt ba ngày liền tìm hắn đều bế quan, thậm chí còn mắng Lý Sơn làm phiền hắn thanh tu.
Bất lực, Lý Sơn mặc hắn tu luyện.
Trong năm ngày phi hành, ngày thứ tư, Nhậm Doanh Doanh có triệu tập mọi người lại bàn bạc chiến lược cụ thể nhưng Lâm Thần từ chối tham dự, còn nhờ Lý Sơn chuyển lời sau khi tiến tới Sa Mạc Thần Cung hắn sẽ tự li khai hoạt động một mình, nên không cần phải tính hắn vào kế hoạch.
Nhậm Doanh Doanh nghe xong liền muốn phát cáu, muốn tới tìm tới cửa hỏi cho ra lẻ nhưng Lý Sơn liền nói hắn đang trong giai đoạn tu luyện quan trọng không thể ngắt quãng, bất lực Nhậm Doanh Doanh cũng không màng tới hắn nữa mà tiếp tục cùng mọi người thảo luận, Lý Sơn cũng thở phào nhẹ nhõm may mà cô nàng không nổi sung lên làm thật.
Mộ Linh San nghe thế cũng ngao ngán bất lực nhưng trong lòng cô nành cũng có một chút hâm mộ hắn.
Lúc này, Lâm Thần cũng đã đạt số lượng chu thiên ngoài một trăm năm mươi, từ sau khi đạt tới một trăm lẻ tám chu thiên bên trong việc tăng lên một vòng tuần hoàn chu thiên khá mất nhiều thời gian và tinh lực, nhưng cũng may dưới tác động của kim săc quyển trục không ngừng toả ra một ít hào quang kim sắc giúp hắn trùng kích các vòng chu thiên, đồng thời hào quang kim sắc cũng giúp hắn tôi luyện hồn lực, lúc này Hồn Thai cũng trở nên lớn hơn một vòng, tương đương đạt tới tam phẩm đỉnh phong hồn cảnh.
Năm ngày cứ thế trôi qua, phi thuyền cũng bay qua địa phận của Nam Huyền Châu lúc này đã đi tới Sa Mạc Vô Tận đang đi tới trung tâm.
Tần Hàn cùng Từ Nam trưởng lão đang đứng trên boong thuyền hô to:
- Các đệ tử hãy chuẩn bị, chúng ta sắp tới đích, mau ra boong tàu tập trung!
Luc này Lâm Thần cũng sớm đình chỉ tu luyện, vì hắn cảm nhận nhiệt độ không khí tăng cao chứng tỏ đã tới Sa Mạc Vô Tận, có cố gắng cũng không tăng thêm được nên dứt khoát ra ngoài, lúc này hắn đã đạt tới một trăm chín mươi chín tiểu chu thiên thì cùng lúc nghe tiếng triệu tập của Từ trưởng lão.
Hắn cũng như mọi người đi ra boong tàu tập trung.
Mộ Linh San đi tới: " Cuối cùng người cũng chịu ló đầu ra, sớm nghỉ ngươi sẽ tiếp tục luyện nữa chớ, nếu thật vậy, ta sẽ tới xách ngươi ra a! "
Lâm Thần mĩm cười lắc đầu không trả lời, lúc này Hàn Nguyên bên cạnh nói: " Con rùa rụt cổ ta tưởng ngươi sẽ tiếp tục trong mai rùa của ngươi suốt cuộc hành trình luôn chứ ! "
Lâm Thần gật đầu nói: " Nếu không phải loại cẩu nào đó oăng oẳng đâu đó, thật tình suýt chút nữa ta không nghe tiếng của Từ trưởng lão, may trời cho ta thính lực hơn người nên không bị a cẩu a mao loạn nhiễu...!"
Hàn Nguyên tức giận, nhưng Diệp Thanh Tuyền đi tới bảo hắn hạ hoả nên không vị trưởng lão kia không ngại tống khứ cả hai