Lâm Thần sau khi phục hồi, tất tẩy đều chuẩn bị tốt, hắn chuẩn bị đi về tế đàn thị vị nữ tử này kéo lại: " Nè ta nói, ta cho ngươi nhiều linh thạch, lại giúp đỡ ngươi nhiều như vậy, ngươi tính lấy gì báo đáp ta?"
Hắn nghe xong liền ngẩn người, quả thật chuyện này hắn cũng suy nghĩ qua, nhưng hiện tại hắn cũng không biết báo đáp thế nào phải đạo, thấy vậy cô nàng liền mĩm cười nói:" Đơn giản, chỉ cần ngươi chịu dạy ta trận đạo là xem hoà nhau!"
Lâm Thần ngẩn người :" Chỉ như vậy thối sao ?" Cô nàng xinh đẹp liền gật đầu." Được ta đồng ý, đợi sao khi ta thu cái này hoả diễm nhất định đem trận đạo truyền cho cô! "
Cô nàng mỹ nữ liền vui vẻ phấn khích, Lâm Thần nhìn cô nàng vui vẻ tự nhiên bản thân trong lòng một tia hạnh phúc loé qua, nhưng nhanh chóng hắn quay người đi về phía tế đàn, đứng trước Vô Tận Dung Hoả hắn trầm mặt, quả thật đây là một canh bạc ăn cả ngã về không, nhưng không phải lúc này thì bao giờ, hắn hạ quyết tâm tay niệm chú phá vỡ hào quang phòng hộ quanh Vô Tận Dung Hoả, màn bao phủ bị phá vỡ thời điểm một luồng hoả nhiệt quét ngang qua hắn, như muốn đẩy hắn ra xa, tay phải hắn giơ lên, vận chuyển [Hỗn Độn Chân Kinh] bao phủ tay phải thọt vào đoá lửa Vô Tận Dung Hoả đang cháy bùng giữa tế đàn.
Cô nàng thận trọng quan sát Lâm Thần nhưng khi thấy hắn bỏ tay hảo diễm, liền hoảng sợ:"Hắn sao liều lĩnh như vậy ?"
Lâm Thần tay phải được bao phủ bởi linh lực đang trong Vô Tận Dung Hoả tìm đến hoả chủng trung tâm, chính là trái tim sinh mệnh của Vô Tận Dung Hoả, thiên hoả hay địa hoả đều mạnh mẽ hơn hoả diễm bình thường vì bọn chúng đều từ thiên địa dưỡng dục mà ra đều từ một mần chủng nhỏ nhoi trải qua năm tháng tuế nguyệt mà dần dần trở nên mạnh mẽ, thiên hoả áp đảo địa hoả do hoả chủng của bọn chúng mạnh hơn so với địa hoả.
Lúc này, Lâm Thần dùng hồn lực xác định đến vị trí hoả chủng mà đem ra, hoả chủng của Vô Tận Dung Hoả có màu hoàng kim lấp lánh hình dạng một viên kim châu to bằng ngón cái.
Lâm Thần cầm trên tay hoả chung nhay chóng nhảy vào Âm Dương Diễn Hoá Trận, bên trong trung tâm mà yên toạ, đem viên hảo chủng mà nuốt vào miệng.
Nuốt hoả chủng vào trong toàn thân hắn nhưng muốn bốc cháy, gắng gượng hai tay bắt ấn:
- Thiên địa âm dương, nghịch chuyển càn khôn, thái dương chuyển cửu âm...!Diễn!
Lập tức trận đồ toả ra âm khi cực hàn bao phủ người hắn áp chế hoả lực trong cơ thể hắn, buông tay hắn liền vận chuyển [Hỗn Độn Chân Kinh] đem hoả chủng luyện hoá.
Tu vi nhanh chóng bùng nổ, từ hai trăm chu thiên hơn bắt đầu đạt tới hai trăm năm mươi...!ba trăm...!ba trăm lẻ một...!ba trăm năm mươi...!thẳng tới ba trăm sáu mươi lăm chu thiên, đạt tới Thiên Luân cực hạn ba trăm sáu mươi lăm chu thiên, đang hướng Dung Linh Kỳ đột phá, bỗng lúc này hoả diễm mất khống chế, dường như hoả chủng Vô Tận Dung Hoả cảm nhận được nguy hiểm liền đột phá vòng vây, bắt đầu thiêu đốt kinh mạch Lâm Thần.
Hắn đau đớn tột cùng, hàn khí xung quanh của Âm Dương Diễn Hoá Trận bị