Lâm Thần cầm tờ nhiệm vụ đi tới quầy chấp sự, sau một phen thủ tục.
Lâm Thần đi ra Nhiệm Vụ Đường, hướng theo nhiệm vụ chỉ dẫn mà tiến hành nhiệm vụ, đang hướng về cổng môn thì bắt gặp một thiếu nữ tóc xanh thước tha, trang phục cũng màu xanh cũng đang đi, thấy Lâm Thần cô giật mình khẽ nói.
- Lâm Thần.
Trong trí nhớ của Lâm Thần thì người thiếu nữ trước mặt chính là Diệp Thanh Tuyền, vị hôn thê của hắn đồng thời cũng là nguyên nhân gián tiếp khiến hắn mất mạng thời điểm.
Lâm Thần tỏ như không nghe lướt qua, Diệp Thanh Tuyền bất ngờ trước thái độ của hắn nhưng quay lai hô lên.
- Đứng lại, Lâm Thần.
Hắn dừng bước nhưng không quay lại, thấy vậy Diệp Thanh Tuyền liền chạy trước mặt hắn từ trong người rút ra tờ giấy đỏ đưa trước mặt hắn nói:
- Đây là thư từ hôn ngươi nhận lậy, từ giờ ta và ngươi không còn bất kỳ quan hệ nào, ngươi cũng đừng suốt ngày đi khắp nơi rêu rao rằng Diệp Thanh Tuyền ta là ngươi hôn thê người.
Lâm Thần thấy vậy liền bật cười, dứt khoát cầm tờ từ hôn trong tay Diệp Thanh Tuyền mà xé đi vứt trước mặt cô liền nói.
- Diệp Thanh Tuyền, người không nghỉ xem cô là ai...!Được ta cũng có thứ muốn trao cho cô!
Lâm Thần cũng từ trong người lấy ra một tờ giấy, đây là tờ giấy mà lúc trước khi ra khỏi nhà hắn chuẩn bị không nghỉ nhanh như vậy lại dùng, hắn đưa cho cô xong đó bỏ đi.
Diệp Thanh Tuyền cầm tờ giấy mở ra liền hốt hoảng, bên trong ghi hai từ " Từ Hưu ", cô nàng tức giận liền hét:
- Lâm Thần, ngươi dám bỏ ta...
- Diệp Thanh Tuyền, ngươi cũng đừng đề cao bản thân quá, hôm nay ta hưu ngươi không phải vì ta ghéc hận gì ngươi nhưng vì ngươi không xứng với ta!
- Ngươi...!Hảo, được ta xem ngươi sẽ như thế nào để ta không xứng với ngươi?
Diệp Thanh Tuyền tức giận nói, nhưng Lâm Thần không trả lời quay mặt bỏ đi để cho Diệp Thanh Tuyền đứng giận dữ một mình.
Sau khi rời đi, Lâm Thần theo chỉ dẫn đi tới khu rừng phụ cận Thanh Vân Môn, theo như nội dung ghi thì cần phải mang toàn xác của Thanh Vân thử, toàn vẹn thì sẽ được 30 điểm cống hiến, nếu như hư hại tuỳ vào mức độ mà còn từ 10 đến 20 điểm cống hiến.
Thương Khung Giới bên trong ngoài các vũ giả tu luyện ra thì còn yêu thú bên trong nhất mạch, yêu thú cũng phân chia mạnh yếu khác nhau, từ nhất giai đến cửu giai ứng với cấp độ tu luyện của vũ giả.
Mà nhất giai đến tam giai thì gọi là bán yêu, dưới nhất giai vẫn có gọi là hoang thú chỉ có hoang thú hấp thu được linh khí mới được lá yêu, Yêu thú ngưng tụ bên trong hạch tâm hay nội đan mới chính thức gọi là yêu thú, chỉ có tam giai trở lên yêu thú