Lâm Thần dừng lại trên không thì phát hiện thứ linh khí cuồng bạo mà mọi người thường nói chính là nguyên khí.
Chính là khí lực chủ tu tại thượng giới,nồng độ tinh thuần gấp một trăm lần linh khí thông thường tại hạ giới, chỉ có sau khi phi thăng cơ thể mới sinh ra nguyên khí mà thôi.
Nguyên khí cũng phân chia thành nhiều loại chủ yếu là thần khí, ma khí cùng yêu khí.
Trước mặt, hắn đoán không lầm chính là thần tính cùng ma tính thuộc tính nguyên khí hoá thành bộ dạng như vậy.
Phát hiện ra điều này, Lâm Thần đã hiểu ra vì sao nhiều người tiến vào Thần Ma Chiến Trường lại thập tử vô sinh như vậy, đa phần là do nguyên khí cuồng bạo tại nơi đây tiến vào cơ thể khiến cho cơ thể không chịu được nồng độ nguyên khí dẫn đến bạo thể mà chết.
Nhưng do hắn tu luyện [Hỗn Độn Chân Kinh] lại ngưng tụ ra Hỗn Độn Linh Chủng, thứ hắn tu luyện chính Hỗn Độn chi khí so với nguyên khí bình thường nồng độ dày đặc gấp mấy chục lần.Nhưng dù vậy cơ thể hiện tại hắn không thể thừa nhận nổi nguyên khí, nhanh chóng hắn vận dụng các loại thủ pháp khác nhau rồi niệm chú:" Bí Thuật, Phong Cấm Chi Thuật!"
Lập tức một trận đồ án nhỏ xuất hiện trước ngực hắn, đồ án này nhanh chóng phong bế toàn bộ các khiếu huyệt cùng toàn bộ các lỗ chân lông trên cơ thể hắn, bây giờ hắn không thể tự mình phi hành hay vẫn chuyển bất kì linh lực nào.
May mà hắn sớm kịp đi vào bờ đứng trên hòn đảo.
Hắn càng đi vào hướng trung tâm đảo thì thì thần ma thuộc tính chi nguyên khí càng nồng đậm, đồng thời các khô lâu trải dài khắp nơi, đao kiếm thì xối mòn rỉ sét, các về phía trung tâm thì hắn kinh ngạc không thôi nơi đây xuất hiện từng bộ xương hình dạng kì hoặc.
Hắn nhìn thì trầm mặc :" Đây là xương của ma tộc ở Minh Giới, còn bộ xương kia chính là của thần minh ở Thần giới, tất cả nên xuất hiện ở Tam Thiên Thượng Giới, tại sao lại xuất hiện tại hạ giới này.
Lại nói đây là chiến trường, không lẽ vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì sao ?"
Lâm Thần lại nhìn xung quanh mọi thứ binh khí đều là cửu phẩm trở lên nhưng tất cả đều bị xối mòn không thể sử dụng, các bộ xương thì bị mài mòn theo năn tháng cũng không thể phát hiện rất bất kì vết tích gì.
Hắn thầm than nếu bây giờ hồn lực hắn vượt trên cửu phẩm có thể miễn cưỡng thi triển một cấm kị chi thuật triệu hồi linh hồn người chết để tra hỏi chuyện gì đã xảy ra nhưng hắn nhìn tình hình trước mắt lắc đầu, cho dù hồn lực hắn đủ thì mọi thứ đều xảy ra hơn vạn năm linh hồn đã sớm tiêu vong không thể triệu hồi.
Hắn thở dài lắc đầu cất mọi chuyện sang một bên,sau đó tiếp tục tiến về phía trung tâm hòn đảo, nơi đây