"Ta biết, cho nên ta đã thoả thuận với sư phụ rồi, tới lúc đó họ sẽ đi trước, sau ngày giỗ chúng ta sẽ đi qua hội họp với họ sau.
Đó là nguyên nhân ta muốn ngươi đi cùng, nếu chỉ có ta đi ngươi ở lại, đến lúc đó ta còn phải đưa ngươi trở lại thư viện nữa." Cố Thành Chi dừng một chút lại nói: "Còn bên chỗ nhị ca, ngày đón dâu hai ta qua là được, về hội thân, hừ, khi đó chúng ta đã ở Vạn Pháp tự rồi."
Sở Quân Dật gật gật đầu, cảm thấy sắp xếp như vậy rất hợp lý, sở dĩ đón dâu phải đi vì Cố Thành Chi họ Cố, nếu như không đi khẳng định sẽ bị mang ra đàm tiếu.
Còn ngày hội thân không đi cũng bởi vì trước đó Đổng đại cô nương đã làm ra chuyện ngu ngốc như vậy, vì thế không có ai ở không đi xét nét việc này.
Chờ sau ngày giỗ, cả hai trực tiếp đuổi theo đội ngũ của Niếp lão tiên sinh, vậy thì hai bên không bên nào bị chậm trễ, làm như thế đích xác rất tốt.
Sau khi hai người bàn bạc xong, bắt đầu phân nhau thu dọn đồ đạc.
Đợi tới ngày tổ chức hôn lễ, phải đến Cố phủ sớm, quan hệ của Cố Thành Chi và Cố gia không tốt, nhưng hắn sẽ không để bất cứ ai dựa vào đó để bắt bẻ hắn.
Cố đại gia nhìn thấy Cố Thành Chi tới, vẫn bày ra dáng vẻ huynh đệ tốt, Sở Quân Dật phải ở trong lòng giơ ngón tay cái cho Cố đại gia, ngay cả mặt của Cố đại lão gia đã cứng đơ thế rồi, vị này vẫn biểu hiện tốt như thế quả là một nhân tài.
Đối lập với thái độ của Cố đại gia chính là người Sở gia, người sẽ thành thân của Cố gia chỉ là tiểu bối, còn là thứ tử, các lão gia của Sở gia sẽ không tự hạ thân phận đến chúc mừng.
Cho nên đại diện cho Sở gia tới bao gồm Sở Nhị gia, Sở tam gia và Sở ngũ gia, lần lượt đại biểu cho Đại phòng, Nhị phòng và Tứ phòng của Sở gia, đây cũng bởi vì nguyên nhân hai nhà Sở Cố có quan hệ thông gia, về phần Ngũ phòng vẫn luôn bị xem như không khí cho nên loại chuyện này chưa bao giờ có phần họ.
Sở Nhị gia và Sở tam gia nhìn thấy Sở Quân Dật đến đều lộ ra nụ cười tựa tiếu phi tiếu, liếc xéo y vài cái liền quay đầu đi chỗ khác, kế đó tựa như không hề nhìn thấy người này.
Còn biểu cảm của Sở ngũ gia có hơi vặn vẹo, ánh mắt nhìn Sở Quân Dật giống như muốn ăn tươi nuốt sống người khác, Sở ngũ gia đi theo sau hai vị ca ca trừng mắt nhìn Sở Quân Dật không dứt.
Ngược lại, Sở Quân Dật có chút vô tội nhìn Sở ngũ gia, sau đó y coi như không có việc gì dời mắt nhìn ra chỗ khác.
Người đến chúc mừng càng ngày càng nhiều, Cố Thành Chi lười đi giao thiệp với người khác, dù sao hôm nay những người tới đều không có giao tình gì với hắn, cho nên hắn hỏi Sở Quân Dật một tiếng liền mang theo y tránh đi.
Kỳ thật, Sở Quân Dật đã sớm muốn kiếm một chỗ ít người rồi, nhưng y không quen thuộc Cố gia, muốn tránh lại không biết trốn ở đâu, bởi vậy khi Cố Thành Chi bảo muốn rời khỏi chỗ này hỏi y có đi cùng không, Sở Quân Dật tự nhiên giơ hai tay lên đồng ý.
Bất quá hôm nay người tới Cố gia chúc mừng rất nhiều, ít nhất còn nhiều hơn lúc Sở Quân Dật thành thân.
Chỉ có thể nói, Cố đại gia quả thật trâu bò*, Cố đại lão gia đã hại nhi tử và chất tử, suýt chút nữa hại cả Cố gia phải ra khỏi vòng thanh lưu**, nhưng Cố đại gia có thể đứng ra ngăn cản người cha ngu ngốc của mình chống lại sóng dữ đang ập xuống mà một lần nữa lật ngược tình thế, không thể không tán thưởng Cố đại gia một tiếng.
*Ngưu nhân - 牛人 -: một thuật ngữ trên Internet: giống như "trâu", nó được dùng như một tính từ để chỉ người này rất có quyền lực hay để khen ngợi người khác.
Mình thấy tiếng Việt mình hay dùng từ lóng "trâu bò" để nói về khoẻ mạnh á, mình thấy nó cũng có hơi tương đồng với từ này nên mạn phép edit như vậy, nếu sai mọi người góp ý cho mình nha.
(^∇^)ノ♪
**Thanh lưu - 清流 -: Nó đề cập đến một học giả quan lại có tư cách đạo đức cao và danh tiếng.
Vừa rồi ở trong lễ đường có nghe người ngoài tám chuyện với nhau, nói rằng Cố gia đã ép chết Cố nhị thái thái, kế đó hãm hại Cố Thành Chi và bây giờ hãm hại Cố nhị gia, còn có chuyện chết không từ hôn nhất định phải cưới Đổng đại cô nương thì hình ảnh của Cố gia ở trong lòng hầu hết các gia đình chính phái đều bị gạch chéo*, hại người nhà của mình không hề nương tay, huống chi là người ngoài.
*chỗ này là kiểu gạch bỏ không chơi với Cố gia nữa á, như hình dưới:
Hiện giờ, còn có một số người muốn nhìn xem sau khi Đổng đại cô nương vào cửa thì nàng ta sẽ có kết cục thế nào.
Nếu nàng ta chết bất đắc kỳ tử hoặc bệnh chết thì Cố gia không thể làm bạn được nữa.
Tất nhiên Cố đại gia biết Cố gia đang ở trong tình cảnh nguy nan thế nào, nếu không Cố đại gia đã không cố tình thể hiện bản thân và Cố Thành Chi vẫn rất thân thiết, chính vì muốn chừa cho Cố gia một đường lui, dù sao chống lưng cho Cố Thành Chi chính là Hoàng thượng và Thái tử, chỉ cần tương lai Cố Thành Chi trở về Cố gia, vậy Cố Thành Chi có thể giúp Cố gia xoay chuyển tình thế đứng vững vàng trong vòng thanh lưu này.
Thiệp mời hôn lễ được gửi đi do tự tay Cố đại gia viết, lời nói thành khẩn ý vị thâm trường, hơn nữa người nhận được thiệp đều còn một chút giao tình với Cố gia, hoặc có quan hệ với Cố các lão, hoặc có liên hệ với Cố nhị lão gia, cho dù bọn họ bởi vì Cố gia làm việc không chính đáng mà không muốn tiếp xúc nhiều hơn, nhưng lại không chịu nổi một câu ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp mà Cố đại gia nhắc tới trong thiệp mời, cũng không thể để tình cảnh cứ giằng co mãi được.
Có lui tới vẫn tốt hơn không có, tuy nhóm lão gia và thái thái đều không đến nhưng các con cháu lại tới, vậy càng đúng ý của Cố đại gia hơn, ở trước mặt trưởng bối Cố đại gia không thích hợp nói nhiều với họ, người duy nhất có thể nói chuyện được với họ chỉ có Cố đại lão gia, nhưng với cái đầu óc đó của Cố đại lão gia cho đi giao thiệp còn không bằng không nói gì, kéo chân một đỉnh hai.
*Kéo chân một đỉnh hai - 拖後腿兒一個頂倆 -: tha hậu thối nhi /拖後腿兒/: một phép ẩn dụ để chỉ sự kìm hãm hoặc cản trở người khác hoặc sự vật để họ không thể tiến lên.
Nhất cá đỉnh lưỡng /一個頂倆/: có nghĩa là một người có thể làm việc hiệu quả, một người có thể thay thế hai người.
➣Tóm lại: ý muốn nói: một mình Cố đại gia lão gia gây cản trở bằng sức hai người hai người gây cản trở.
Tất cả những người đến chúc mừng đều là những người trạc tuổi Cố đại gia, lúc này Cố đại gia đang tươi cười rạng rỡ đón tiếp các vị khách tới tham gia.
Sở Quân Dật vừa rồi nhìn thấy Cố đại gia liền liên tưởng tới nhân viên giao tiếp qua lại trong đám công tử ca nhi kia, trong lòng thầm than thở, vì tiền đồ, Cố đại gia vất vả nhiều rồi...!
Sau khi rời khỏi lễ đường, Sở Quân Dật mới thấy thở phào nhẹ nhõm, nhớ đến Cố đại gia vẫn nhịn không được thở dài: "Cố đại gia quả thật..."
"Từ nhỏ đại ca đã thông minh rồi, tổ phụ từng nói đại ca có năng lực dẫn dắt Cố gia tiến xa hơn." Cho nên Cố Thành Chi tin rằng trước đây Cố đại gia không hề biết chuyện bức tử Cố nhị thái thái, là một người thông minh Cố đại gia tuyệt đối không làm ra chuyện ngu xuẩn như thế, còn hắn sẽ không trút giận vào người không liên quan.
Sở Quân Dật gật gật đầu, Cố đại gia có cố gắng có năng lực nhưng phía trên Cố đại gia còn có một phụ thân ngu ngốc và một tổ mẫu hồ đồ, Cố đại gia có thể kiên trì bao lâu đây khi mà có tới tận hai đồng đội heo này đủ để kéo chân tới chết.
Cố Thành Chi muốn tránh ra ngoài để được yên tĩnh, tất nhiên không