Chỉ trong chốc lát, đám mây đen cuồn cuộn mang theo chi chít thân ảnh tràn ngập hắc khi liền tiến đến sát chỗ mà Nhân tộc đang đóng quân.
Ma vân đen ngòm dường như cũng đã nhận biết được sự tồn tại của đám tu sĩ Nhân tộc, nhất thời tốc độ cũng chậm lại.
Tuy nhiên, hầu như tất cả cũng đã tiến vào bên trong khu vực bao phủ của Huyền Cực Thất Tinh Trận.
Chỉ thấy, từ trong đám ma vân bỗng nhiên hé lộ một thân ảnh.
Thân ảnh này là một Nam tử người mang hắc giáp phiêu đãng như mây khói, toàn thân chỉ để lộ hai ánh mắt như hai đóm lửa âm u bập bùng, trên người lại có một sợi xích màu đen vắt từ trước ra sau, tay cầm một thanh Ma côn thô to, tỏa ra từng làn hắc mang.
Nam tử này sau khi bước ra phía trước, liền cất giọng khàn khàn, thình lình lại nói một loại ngôn ngữ Nhân tộc:
Liễu Mi, đã lâu không gặp. Chắc chưa quên ta chứ? Khẹc khẹc…
Hừ, một gã Dị tộc không cùng chí hướng thì có gì để nhớ. Nếu hôm nay đã đến đây thì Trụy Ảnh ngươi cũng đừng nghĩ rời khỏi đây.
Liễu Mi cũng hừ lạnh đáp, sau đó đột nhiên phất tay ra hiệu.
Bên dưới trung tâm hòn đảo bỗng thình lình một màng sáng thấu trời xuất hiện, lập tức cả hòn đảo rung rẩy kịch liệt. Từ trong quầng sáng bỗng xuất hiện năm người đang đả tọa, mặc dù nhắm nghiền mắt nhưng khí tức đại phát, chung quanh là một trăm gã tu sĩ khác cũng liên tục vận dụng pháp quyết đến cực hạn.
Vầng sáng từ trung tâm đảo đột nhiên xông thẳng lên bầu trời vốn đã xám xịt, lập tức như một ngọn pháo hoa tan vỡ ra, nhiều ánh sáng vắt đầu điên cuồng lan tràn khắp bốn phương tám hướng, thanh thế cực kỳ kinh người.
Gã Ảnh tộc tên Trụy Ảnh nhìn thấy cảnh này liền cười lạnh:
Khặc, Huyền Cực Thất Tinh Trận sao? Xem ra Liễu Mi ngươi cũng muốn chơi một ván lớn. Vậy thì để bổn tọa tiếp ngươi. Còn lũ tôm tép này thì để người của ta chăm sóc thật tốt, khặc khặc khặc…
Trụy Ảnh nói xong, liền nhoáng người một cái bay ra xa xa.
Liễu Mi thấy vậy thì nhướng mài, cũng hiểu nếu hai người đánh nhau chỗ này, khó tránh sát thương đến người phe mình, vì vậy không hẹn mà gặp đều muốn dời chiến trường đến nơi xa hơn. Nàng liền nhìn về phía xa, nói nhẹ:
Thiên Sát đạo hữu, nhờ người chủ trì chiến đấu.
Được, Liễu tiên tử xin cứ tự nhiên, chúc ngài khai kỳ đắc thắng.
Người nói là một lão giả được mệnh danh là Thiên Sát, tu vi cực kỳ cao thâm, cũng đạt nửa bước Hóa Thần.
Liễu Mi nghe vậy chỉ gật nhẹ đầu, liền trực tiếp xé rách hư không rời đi.
Lúc này nhìn lại, đội quân Ảnh Tộc cũng đã bắt đầu hành động.
Hơn nghìn chiếc ma xa màu đen dàn thành chiến đội hình tam giác tiến tới. Mỗi chiếc đều có ma vân âm u quỷ dị bao bọc, cực kỳ quỷ dị.
Đứng trên mỗi phi xa là hai tên Ảnh tộc. Toàn bộ những tên này đều được bao bọc trong một loại chiến giáp màu xám, hai mắt đỏ ngầu tựa như hai ngọn lửa bên trong.
Nhưng càng lộ vẻ kỳ dị đó chính là cả đoàn binh của Ảnh tộc chỉ lẳng lặng tiến tới mà không phát ra bất cứ âm thanh gì, tựa như những xác chết biết đi vậy.
Lúc này, Thiên Sát lão giả cũng không nói hai lời, lập tức hét lớn:
Phát động sát trận!
Ngay sau tiếng hét, những người bên trong pháp trận đồng loạt khởi động pháp quyết. Từng đạo chú ngữ theo đó truyền ra. Tất cả những người bên trong trận nhãn đều xuất hiện một đồ án màu trắng bạc trên mặt, chậm rãi vận chuyển tựa như vật sống.
Hơn nữa, ngay sau khi phát động, mỗi người đều gương mặt đỏ rần chứng tỏ linh lực trong cơ thể đã đạt đến mức độ tiêu hao cực kỳ lớn.
Nhưng cũng theo những tiếng chú ngữ truyền ra ngày càng đậm đặc.
Lập tức từ trên bầu trời bỗng dưng hỏa vân cuồn cuồn xoay tròn như một vòng xoáy khổng lồ ập xuống. Từng đạo hỏa diễm phô thiên cái địa lấy tốc độ và lực lượng khổng lồ dồn dập đánh xuống binh đoàn Ảnh Tộc không chút báo trước
Dưới tình huống này, lập tức có nhiều binh lính Ảnh tộc bị vô tận hỏa diễm giáng xuống đầu đến sứt đầu mẻ trán, đội hình rối loạn.
Tuy nhiên, chỉ sau một khắc, Ảnh Tộc rốt cục cũng vận dụng pháp thuật quỷ dị.
Từ trung tâm của binh đoàn, bỗng nhiên xuất hiện một gốc cây đen sì âm u, gốc cây này sau khi xuất hiện liền được một đám Ảnh Tộc mặc niệm chú ngữ gì đó, thể tích cuồng trướng, hơn nữa còn cành lá sum suê.
Điều quỷ dị chính là toàn bộ cây này vậy mà chỉ thuần một màu đen, quỷ khí tràn ngập. Mơ hồ từ trong thân cây lại tràn ra từng tiếng ma kêu quỷ gào, làm cho một số tu sĩ có tu vi thấp nghe xong mà chỉ cảm thấy trong đầu từng trận choáng váng, một số còn nhịn không được phun ra một bụm máu tươi.
Hắc Thụ khổng lồ lấy tốc độ không thể tưởng tượng điên cuồng bành trướng, thoáng chốc đã to lớn che phủ những chỗ Ảnh tộc bị ảnh hưởng nhiều nhất của Hỏa diễm do Sát trận tạo thành.
Chưa hết, từng đạo hỏa diễm sau khi đánh xuống Hắc Thụ thì tựa như mưa về biển lớn, chỉ phát ra những tiếng xèo xèo rồi tắt ngấm, tựa như gặp phải khắc tinh.
Còn những chiếc phi xa đen thùi cũng chậm rãi phát động.
Trên đầu mỗi phi xa có rất nhiều cái gai tựa như những mũi tên đen ngòm hướng về phái đại quân Nhân tộc, dường như chuẩn bị phát động