Chát- 100 triệu, cầm lấy và cút khỏi con trai tôi.Cô ngẩn người nhìn phụ nữ trước mặt, tay xoa lên bên má đã đỏ ửng của mình, trong lòng có chấm hỏi to đùng.- Hình như cô nhầm ngu..ChátLời chưa kịp nói ra Dương Tuyết lại bị người phụ nữ giáng cho một cái tát đau điếng. Càng nghĩ cô cảm thấy bực mình, đi mua quà cho chồng cũng không yên nữa.- Cô à, con trai cô chỉ đáng giá 100 triệu thôi sao?Cô nhếch mép cười, cuối cùng thì cũng đã hiểu mình đang trong trạng thái gì, được thôi, đã đâm lao thì theo lao vậy.- Cô…- 200 triệu.Người đàn bà kia có chút bực mình lên tiếng, không ngờ cô là người khó chơi như vậy.Cô lấy chiếc cắt móng tay từ trong túi mình, vừa cắt vừa thở dài, trông có vẻ chán nản lắm, Người kia vừa nhìn thấy vẻ mặt của cô liền cắn chặt răng, trong lòng thầm chửi rủa ba phương bảy phía nhà cô. Không ngờ lại gặp một kẻ ăn bám mặt dày như vậy.- 400, đó là giá cuối.- Ayor, bà già à, bà keo kiệt thật đấy, muốn tôi cút khỏi con trai bà. Mơ đi.Cô nhếch mép cười, định xách váy bỏ đi nhưng bị người ta giữ lại, thật sự là cô cũng không muốn lấy tiền chùa đâu. Nhưng mà…- 1 tỷ. Người kia vừa nói vừa đưa chiếc thẻ đen cho cô. Không nhận cũng kỳ nhỉ, thôi thì nhận cho người ta vui vậy.- Bà..được rồi, tấm lòng này tôi nhận.- Cút.- Ok ok.Nhìn thấy vẻ mặt tức giận của người kia cô cảm thấy hả dạ ghê gớm, tát cô hai cái, mỗi cái 500 triệu là đang rẻ đấy, hí hí, tự dưng lại có tiền bỏ túi chớ. Cô cầm lấy chiếc thẻ rồi bỏ đi. Để lại nỗi ức nghẹn cho bà ta.Tự dưng mất 1 tỷ cho người không quen ức là đúng rồi ha>>- Mẹ, chúng ta cùng đi mua sắm. Cô nhấc điện thoại gọi cho mẹ chồng cô.Sau 30 phút, hai mẹ con cô đã xúng xa xúng xính bước vào cửa hàng, nhưng mà oan gia ngõ