Không biết có nên nói Chu Tâm Bình ngu ngốc hay không nữa, diễn cũng giả trân quá đi.
Mặc dù xung quanh không có ai, cô cũng cách cô ta một khoảng, nói cô đẩy cô ta thật sự rất khó tin.
Vậy mà vẫn nghĩ cho được cái cách muôn thuở trong phim này.
Và tất nhiên nam chính cũng ở gần đây rồi.
Trình Diệp vừa đi ra liền bắt gặp cảnh tưởng này, không cần nghĩ cũng biết chuyện gì.
Vu Khả nhìn qua hắn, nghiêm mặt, đưa tay ra vẫy vẫy, ý bảo anh đừng tới đây.
“Dừng! Đứng đấy, tôi giải quyết xong thì hẵng tới.”
Cô quay lại nhìn Chu Tâm Bình, lại nhìn xuống bụng cô ta.
“Cô có thai?”
Cô hỏi cô ta một cách rất bình thường nhưng Chu Tâm Bình vẫn cảm thấy một cỗ áp lực.
Cô ta nhìn sang hắn, lại bị cô giữ mặt lại.
“Nhìn tôi đây này, anh ta cũng không giúp gì được cô đâu!”
Chu Tâm Bình không nói được câu nào, suy cho cùng cô ta ngực lớn nhưng não và gan thì như quả nho.
Vu Khả thở dài, cô còn tưởng được đấu đá chứ, ra uy một tí đã làm đối phương sợ cụp đuôi rồi.
Thật mất hứng!
Chu Tâm Bình lồm cồm bò dậy.
Nãy giờ cô ta đều ngồi trên nền đất sợ hãi, Trình Diệp lại không giúp cô ta.
Cô ta chạy đến bên Trình Diệp, lại bị hắn đẩy ra.
“Trình Diệp à, anh nói xem, sao anh thích làm xong rồi kéo quần lên không chịu trách nhiệm vậy, biết bao nhiêu người đến gặp tôi vì anh làm họ to bụng rồi.” Giọng Vu Khả có chút khinh bị.
Trình Diệp nhíu mày, liếc Chu Tâm Bình.
Cô ta lắc đầu lia lịa, liên tục chối.
“Em không nói...”
“Cô không nói chẳng lẽ vợ tôi lại đặt điêu vu oan tôi? Chu Tâm Bình, tôi từ lúc nào đã đụng vào cô vậy?”
Chu Tâm Bình không thể á khẩu, đứng trước hai vợ chồng cô không biết nên làm thế nào.
Chẳng phải hắn bảo cô ta cứ việc khiến Vu Khả ghen sao, bây giờ lại đi trách cứ cô ta là sao.
“Thứ nhất, cô lợi dụng tôi nhân nhượng đi tung tin đồn bậy.
Thứ hai, cô chia rẽ vợ chồng chúng tôi.
Thứ ba, cô khiến công ty bị thiệt hại...”
Chu Tâm Bình tái xanh mặt, không để Trình Diệp nói tiếp, cô ta đã quỳ rạp xuống cầu xin.
Với việc khiến công ty bị thiệt hại bại lộ, cô ta có thể sẽ không ngóc đầu lên được, chưa kể đến việc Trình Diệp có thể khởi tố cô ta.
Vu Khả nhìn không nổi nữa, quay người bỏ đi.
Trình Diệp vội vã đuổi theo, để lại Chu Tâm Bình với vẻ mặt không cam tâm.
Cô ta có thể ngốc nghếch nhờ quan hệ mới leo lên được làm thư kí, nhưng cô ta cũng là người có thù tất báo.
Để cô ta xem hai người hạnh phúc được bao lâu!
[...]
“Khả Khả...!Khả Khả...”
Trình Diệp bắt được tay cô, nhìn gương mặt giận dỗi kia, hắn bật cười.
“Không xử lí chuyện kia?” Nhìn mặt hắn cô đã biết hắn đã chán Chu Tâm Bình rồi.
Người như hắn thì có bao nhiêu là phụ nữ, cô ta ngốc như vậy thì bên hắn được