Xe lao nhanh xuống vách đá, khiến nó bị va đập đến biến dạng. Xăng bắt đầu chảy ra ngoài, chỉ một chút nữa thôi, nó bén lửa thì sẽ nổ tung. Bắc Đường trong xe vẫn còn sống, có thể nói hắn khá là may mắn đi, nhưng thương thế của hắn cũng không hề nhẹ.
" Cmn, thằng khốn nạn!" Hắn tức giận mắng tên đàn em của mình, rồi khó nhọc đẩy cửa ra. Hắn biết xe sắp nổ rồi, cho nên hắn cần nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu như hắn không muốn bản thân bị chết cháy.
Thần may mắn lại mỉm cười với hắn, sau một lúc dùng hết sức đẩy cửa, thì cuối cùng nó cũng chịu bung ra. Bắc Đường mừng rỡ lê cơ thể nặng nề ra ngoài, hắn không còn nhiều thời gian hơn nữa.
" Chết tiệt!" Ôm cánh tay bị gãy, hắn cuối cùng cũng ra khỏi xe, bây giờ hắn lại dùng sức chạy, càng tránh xa chiếc xe càng tốt, như vậy hắn mới có thể an toàn.
" Ầm, Ầm, Đùng!" Một tiếng nổ lớn vang lên, kéo theo đó là một ngọn lửa rực cháy dữ dội, đang cuồn cuộn nuốt lấy chiếc xe.
Bắc Đường cũng bị ảnh hưởng, sau lưng hắn đã bị lửa làm bỏng một mảng lớn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tính mạng của hắn.
" Mình phải đi khỏi đây! Không thể để Ngôn Kiến Hào bắt được!" Hắn nghiến răng nén cơn đau như chết đi sống lại nói, rồi nhanh chóng lần theo lối mòn phía sau trốn thoát.
Ngôn Kiến Hào rất nhanh liền đuổi đến nơi, lúc hắn có mặt bên dưới vực sâu, chiếc xe đã cháy thành than. Người bình thường nhìn vào cũng biết, nếu Ngôn Ân Ly thật sự ở bên trong, cô sớm đã hóa thành tro rồi.
" Ân Ly!" Hắn dường như tuyệt vọng kêu lên, trước mắt hắn chỉ thấy một màu đen u tối.
Cảnh sát bắt đầu đi đến làm nhiệm vụ, bọn họ nhanh chóng xác nhận bên trong chỉ có một thi thể, là của tên lái xe kia. Vậy Ngôn Ân Ly đã ở đâu? Cô làm sao mà thoát được vụ tai nạn này?
" Ngôn thiếu gia, người bên trong không phải tiểu thư Ngôn Ân Ly! Cô ấy chắc là chỉ ở đâu đó xung quanh đây thôi, tôi sẽ cho người tìm kiếm ngay!" Đội trưởng đội cảnh sát đến chỗ Ngôn Kiến Hào thông báo.
Nghe đến đây, trong lòng hắn lại le lói thêm hi vọng, cô không có ở trong xe là may mắn rồi. Ngôn Kiến Hào vội vã chạy đến xung quanh tìm kiếm, hắn cảm thấy cảnh sát làm việc rất chậm chạp. Diệp Mộ Phàm cũng ở đây, hắn cũng loay hoay giúp tìm người.
Mọi ngóc ngách và bụi cây đều được tìm kỹ lưỡng, nhưng ban đêm lại khiến công tác tìm kiếm gặp khó khăn, tầm nhìn của mọi người đều hạn hẹp.
" Thấy rồi! Tìm thấy cô ấy rồi!" Diệp Mộ Phàm là người phát hiện ra cô, hắn mừng rỡ kêu lên.
Ngôn Kiến Hào nghe hắn gọi, liền nhanh như gió chạy đến nơi. Nhìn cơ thể của Ngôn Ân Ly ngay lúc này, tim hắn như bị ngàn mũi dao đâm xuyên, rỉ từng giọt máu đau đớn.
" Ân Ly, em có nghe thấy anh nói gì không?" Hắn ngồi xuống, cởi áo khoác che chắn