Nhưng Đường Cẩm Hoa không bỏ cuộc, bà ấy nén đau để cắt dây. Thật may mắn là không mất quá nhiều thời gian, bà ấy liền có thể thoát khỏi mớ dây nhợ kia.
" Thành Thành, bà nội đây! Ngoan, đừng khóc nữa!" Đường Cẩm Hoa lao đến chỗ cháu trai, bà ấy ôm đứa bé lên dỗ dành.
Nhưng Tử Thành đã đói bụng rồi, thằng bé khóc ngất vì khát sữa, không biêt làm thế nào, bà ấy cũng khóc theo.
Đi một quãng đường dài, Vũ Minh Nguyệt cũng đã nhanh chóng lái xe đến bến tàu, cô gấp không chờ nổi mà kéo Lệ Tư Ý ra ngoài.
" Tử Thành và mẹ đang ở đâu? Cô mau dẫn tôi đến đó ngay đi!"
" Biết rồi, mau đi theo tôi!"
Lệ Tư Ý đi trước dẫn đường, cô ta đưa Vũ Minh Nguyệt đến một nơi vắng vẻ. Ở đây chỉ có những thùng container lớn, ngoài ra chẳng có một bóng người.
" Bọn họ đang ở đây! Chính là cái container lớn đằng kia, cô mau đi vào trong đi!" Lệ Tư Ý chỉ cho cô một cái container gần đó nói.
" Cô đùa với tôi sao? Cô đi trước dẫn đường, tôi sẽ theo sau!" Vũ Minh Nguyệt trừng mắt nhìn cô ta đáp.
Không thể lừa được Vũ Minh Nguyệt, cô ta lẳng lặng đi vào trước. Vừa đi đến cửa, đã nghe thấy tiếng khóc nghẹn của Tử Thành, kèm theo là tiếng dỗ dành của Đường Cẩm Hoa.
" Mẹ, Tử Thành!" Vũ Minh Nguyệt lo lắng kêu lên, cô đẩy Lệ Tư Ý sang một bên rồi chạy nhanh vào trong.
" Minh Nguyệt, sao con lại đến đây?" Đường Cẩm Hoa nhìn thấy cô bất ngờ hỏi.
" Mẹ ,người có sao không? Tại sao tay lại chảy máu nhiều như vậy?" Thấy tay bà ấy chảy đầy máu, Vũ Minh Nguyệt hốt hoảng.
" Mẹ không sao! Con mau xem Tử Thành đi, thằng bé cứ khóc suốt!" Bà ấy lắc đầu đáp, rồi chuyền Tử Thành cho cô.
Vũ Minh Nguyệt ôm lấy con trai, cô biết con đang khát sữa, liền vén áo cho con ti. Đứa trẻ có sữa liền ngoan ngoãn, không còn quấy khóc như lúc nãy.
" Hừ, Vũ Minh Nguyệt, mày xong đời rồi!" Lệ Tư Ý ở phía sau hừ lạnh, cô ta từng bước lui lại, rồi chạy ra ngoài khóa cửa.
" Rầm!" Cánh cửa đóng lại thật mạnh, Vũ Minh Nguyệt lúc này mới giật mình nhớ đến Lệ Tư Ý.
" Không hay rồi! Tư Ý, cô ta nhốt chúng ta lại rồi!"
" Minh Nguyệt, con đang nói cái gì vậy? Tư Ý cũng ở đây sao?" Đường Cẩm Hoa ngạc nhiên hỏi.
" Mẹ, kế hoạch bắt cóc lần này là do Tư Ý cho người làm! Thật ra mục tiêu là con và Tử Thành, chứ không phải mẹ! Con cũng biết hết mọi chuyện rồi, mẹ cũng không cần phải khó xử giấu giếm con nữa!"
" Minh Nguyệt, mẹ xin lỗi con! Mẹ chỉ không muốn con biết chuyện mà cảm thấy áp lực, chuyện đã đến nước này, mẹ cũng không biết nói sao!" Đường Cẩm Hoa áy náy nói.
" Chuyện này chúng ta không cần nói thêm nữa, chuyện