Nhớ lại năm đó, khi ba mẹ của Vũ Minh Nguyệt được đưa đến bệnh viện, bọn họ quả thật vẫn còn có thể cứu sống, nếu như được cấp cứu kịp thời. Nhưng lúc này Vũ Minh Nguyệt không có ở nhà, gia đình cũng không có người thân thuộc, nên mọi chuyện đều do Lưu Cao Lãng phụ trách.
Biết được người gây tai nạn là Lệ Tử Sâm, ông ta đã rắp tâm mưu tính một âm mưu khốn nạn khác. Chỉ cần ba mẹ của Vũ Minh Nguyệt chết đi, ông ta sẽ có cách cướp cổ phần từ tay cô, và hơn hết là nhân lúc này, lại còn có thể lấy một số tiền bồi thường lớn từ Lệ Gia.
Nghĩ đến lợi lộc như nước chảy vào Lưu Gia, ông ta đã quyết tâm ám hại ba mẹ của cô.
Người đàn ông ở thôn quê này đây, không ai khác mà chính là bác sĩ trưởng khoa khi đó. Vì đồng tiền mà Lưu Cao Lãng hứa sẽ trả, ông ta đã cấu kết với hắn, và bỏ mặc sự sống chết của bệnh nhân. Bởi vì mất máu quá nhiều, lại không được cấp cứu kịp thời, ba mẹ của Vũ Minh Nguyệt phải chết oan ức.
Tai nạn thật sự là do Lệ Tử Sâm vô ý, nhưng cái chết của hai người họ là do Lưu Cao Lãng táng tận lương tâm sắp xếp. Ông ta chính là con quỷ đội lốt người, vì tham vọng mà sẵn sàng giết chết bạn thân chí cốt của mình.
Người đàn ông kia sau khi giúp ông ta làm việc xong, cũng bất ngờ bị đuổi khỏi bệnh viện. Mặc dù ông ta đã xin việc ở rất nhiều bệnh viện khác, nhưng kết quả chỉ có một. Số tiền Lưu Cao Lãng cho ông ta cũng dần vơi đi, không thể tiếp tục sống ở thành phố, ông ta đành phải trở về quê.
Quá chán nản với cuộc sống hiện tại, ông ta tìm rượu mà giải sầu, ngày ngày say xỉn. Không chịu nổi người chồng nhậu nhẹt bê tha, vợ ông ta đã mang đứa con gái nhỏ bỏ đi xa xứ.
Từ lúc đó, căn nhà của ông ta trở nên quạnh vắng, và cũng bắt đầu từ đây, những cơn ác mộng bắt đầu xuất hiện. Những hình ảnh về cái chết tức tưởi của ba mẹ Vũ Minh Nguyệt luôn ẩn hiện trong đầu ông ta, càng lúc càng hiện rõ hơn.
Chẳng hạn như ngày hôm nay, bọn họ đã xuất hiện rõ trước mặt ông ta, dường như là muốn ông ta làm điều gì đó.
Bạch Ngọc Trân hôm nay ở nhà một mình, cô ngồi trên sô pha, chợt nhìn thấy tờ báo đang đặt trên bàn, cô đưa tay cầm lên xem thử một chút. Nhìn thấy tin tức ở trên báo, vẻ mặt cô ấy có chút thay đổi, cô cảm thấy đồng cảm với Vũ Minh Nguyệt.
" Ngọc Trân, em thấy thế nào? Có kích thích hay không? Nhưng mà những chuyện này chỉ mới là bắt đầu mà thôi, Vũ Minh Nguyệt sắp không xong rồi!" Vương Từ Khôn vui vẻ từ bên ngoài đi vào, hắn ngồi xuống bên cạnh cô ấy nói.
Bạch Ngọc Trân lúc này đã không