Ngôn Ân Ly ngày hôm sau tỉnh dậy mặt trời đã lên cao, cô ngồi trên giường ôm cơ thể đau nhức đến rã rời. Bên cạnh Ngôn Kiến Hào vẫn ngủ say, đêm qua hắn cứ như một con thú dữ vậy, làm cô cả đêm mà vẫn không thấy thoả mãn.
Cô chỉ có thể nhìn hắn mà thở dài, mối quan hệ này cô dần cũng thấy thật mệt mỏi, hai người tại sao phải chịu cảnh như thế này chứ, cô kiếp trước là đã làm chuyện gì sai sao?
Ngôn Ân Ly thu lại những suy nghĩ tiêu cực, cô chậm rãi bước xuống giường để vào phòng tắm rửa. Cơ thể cô bị hắn tàn phá, cánh môi non mềm cũng bị hắn cắn đến rách ra. Bôi thuốc lên vết thương xong, Ngôn Ân Ly đi đến phòng bếp nấu bữa sáng, lần này để cô nấu cho hắn ăn vậy.
Ngôn Kiến Hào ở trong phòng, hắn bị mùi thơm của thức ăn làm thức giấc, tác dụng của thuốc vẫn còn, nó khiến đầu Ngôn Kiến Hào đau như búa bổ. Hắn cố gắng đứng lên, đi thẳng vào phòng tắm rửa mặt, rồi mới bước ra ngoài. Nhìn cô đang loay hoay nấu thức ăn, hắn lại thấy lúc này cô trông rất xinh đẹp.
" Ân Ly, anh xin lỗi! Chuyện tối hôm qua, anh là bị Mộc Tú Linh kia bỏ thuốc, cho nên mới hung hăng như vậy!" Hắn đi đến sau lưng cô nói khẽ, cảm thấy bản thân mình lúc này thật tội lỗi.
" Không sao đâu! Em hiểu mà! Anh mau đến ăn sáng đi, thức ăn sắp nguội cả rồi!" Cô không nhìn hắn, chỉ gượng cười nói.
Cả buổi sáng hai người ngồi đối diện nhau, nhưng không ai nói với ai câu nào. Ăn xong, Ngôn Kiến Hào cũng vội vàng đi mất, hắn đột nhiên lại muốn bán mạng vì Ngôn Gia, để mau chóng có thể cho Ngon Ân Ly một danh phận. Còn cô lại ngồi đờ đẫn trên ghế, mặc cho thức ăn trên bàn đã nguội lạnh.
Ngày tiếp theo, Ngôn Ân Ly đi đến Lệ Gia, cô muốn rủ Vũ Minh Nguyệt ra ngoài dạo chơi một chút. Bởi nếu cứ ở nhà sẽ rất buồn chán. Mà Lệ Tư Ý nghe thấy những lời này, cô ta vui vẻ không thôi. Cuối cùng cũng có cơ hội để xử lý Vũ Minh Nguyệt rồi, cô ta còn mong chờ gì hơn nữa đây?
Ngôn Ân Ly vừa lái xe đưa Vũ Minh Nguyệt đi, Lệ Tư Ý ở đây đã lấy điện thoại gọi cho người nào đó." Ả ta đã ra ngoài rồi! Điểm đến là trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố, các anh nhất định phải xử lý cho sạch sẽ, không được phép thất bại đâu đấy. Tiền sẽ chuyển đến khi các anh hoàn thành công việc cho tôi!" Cô ta khoé môi cong lên nói.
Tắt điện thoại, Lệ Tư Ý đưa mắt nhìn bên ngoài cửa kính, trong lòng mong chờ Vũ Minh Nguyệt sẽ nhanh chóng bị thủ tiêu. Ngoài trời đang xanh thẳm, đột nhiên ở phía xa một đám mây đen kéo